Chương 14: Thi Triều Vây Khốn

Phần I: Huyết Tộc Sơ Hiển

Chương 14: Thi Triều Vây Khốn

————————————————————

.

Trong một ngôi nhà đổ nát, hai cha con Trần Lâm đang ngồi thở dốc, may mắn cho cả hai là đã vào buổi trưa bọn thây ma không tiếp tục “hành quân” nữa mà trốn vào các tòa nhà tránh nắng nhờ thế Trần Lâm và lão cha mới có cơ hội nghĩ lấy hơi.

...

- Tiểu Trần bọn thây ma kia đi về hướng nào vậy?

Yên lặng một lúc Trần Thiên bất chợt hỏi.

.

Nghe lão cha hỏi Trần Lâm khẽ suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

- Hình như là hướng về phía đông.

...

.

- Hướng đông, vậy sẽ đi ngang qua tòa nhà kia.

Nghe câu trả lời của Trần Lâm, Trần Thiên nặng nề nhíu mày.

.

Được một lúc lâu Trần Thiên khẽ nói.

- Tiểu Trần chúng ta đi đến báo cho họ trốn đi.

...

.

Nghe thấy thế Trần Lâm nhướng mày đứng dậy muốn phản đối thì bị Trần Thiên ngăn lại.

- Tiểu Trần ta biết ngươi muốn nói gì nhưng không làm vậy lòng ta không yên được.

...

.

Nói xong Trần Thiên quay người câm lên thanh đao hướng đến tòa nhà kia chạy đi.

Thấy thế Trần Lâm khẽ thở dài rồi chạy theo Trần Thiên.

Không mất quá nhiều thời gian hai người đã đến nơi, nói là tòa nhà như thực tế nó là một công ty nhỏ có 5 tầng, bên dưới là không ít thây ma đang du đãng xung quanh, còn những người may mắn sống sót chắc đang ở trên tòa nhà lầu kia chờ người đến giúp.

Đang không biết phải làm sao để vào tòa nhà kia thì bất chợt Trần Lâm phát hiện trên sân thượng của tòa nhà, một trung niên mặc áo bảo vệ đang vẫy tay với họ rồi chỉ về lối thoát hiểm.

Hiểu được ý của người trung niên kia Trần Lâm khẽ vẫy tay lại với hắn rồi cùng lão cha tránh né lũ thây ma đi đến lối thoát hiểm của công ty, ở đó có một cái thang sắc dẫn lên sân thượng, giúp người giúp cho trót hai cha con Trần Lâm cũng không còn cách nào khác ngoài treo lên.

Vừa lên tới sân thượng cha con Trần Lâm được một ông bụng phệ niềm nở tiếp đón.

.

Thông qua trò chuyện Trần Lâm cũng hiểu rõ được đại khái tình hình nơi đây.

Tổng cộng có năm người, một anh bảo vệ cũng là người vừa vẫy tay với cha con Trần Lâm lúc nãy tên là Tiểu Cường, một bác gái lao công gọi là Bác Hoa, một anh nhân viên quèn gọi là Trương Thái, ông chú bụng phệ kia gọi là Chu Cát là trưởng phòng của công ty này và thư ký của ông ta Tiểu Mỹ.

Chuyện cũng dễ đoán, dị biến xảy ra vào buổi chiều lúc đó mọi người đang ra về còn Tiểu Cường và Bác Hoa do đặc thù công việc nên ở lại công ty, Trương Thái thì tăng ca còn Chu Cát và thư ký Tiểu Mỹ thì um.... chắc cũng tăng ca, vì thế khi dị biến xảy ra họ đều trong công ty may mắn tránh qua được một kiếp.

...

.

- Trần Thiên huynh đệ nếu được không biết anh có thể giúp chúng tôi một ít thức ăn hay không.

Qua một hồi trò chuyện rốt cuộc Chu Cát cũng nói ra mục đích thật sự của mình.

.

Nghe thế Trần Thiên cười khổ cũng nói rõ mục đích của mình đến đây:

- Chuyện lương lực thì tôi có thể cho các vị một ít...

- Tuy nhiên trên đường đến đây chúng tôi phát hiện một nhóm thây ma khoảng mấy trăm con đang lao đến, nên mong các vị có thể trốn đi nơi khác.

...

.

Nghe đến đây tất cả mọi người đều biến sắc, có người hoang mang lo sợ, có người nghi ngờ nhìn Trần Thiên.

Gàooo!

Bất chợt một tiếng gào rống vang lên kinh động mọi người, xa xa hàng trăm con thây ma điên cuồng lao về phía trước, cầm đầu là một con thây ma to lớn tay cầm cột điện điên cuồng phá nát mọi vật cản trên đường đi của nó.

Thi triều rốt cuộc đã đến...

...

- Không... không thể nào bọn thây ma rất ghét ánh sáng mặt trời, sao có thể đến nhanh như vậy được.

Nhìn cảnh tượng trước mắt Trần Lâm kinh hãi kêu lên. Bất chợt Trần Lâm liếc nhìn con thây ma to lớn đang dẫn đầu kia, chắc chắn là do nó.

...

- Bây giờ phải làm sao đây, có chạy chắc cũng không kịp.

Thấy thi triều đang ngày một gần lão mập Chu Cát hoảng sợ ngồi bịch xuống đất.

...

- Hay... hay là chúng ta lấy một chiếc ô tô rồi bỏ chạy, ngay đằng sau công ty là bãi giữ xe.

Lúc này Tiểu Cường lên tiếng góp ý.

...

Nghe thấy ý kiến của Tiểu Cường, Trần Thiên lắc đầu bác bỏ.

- Không được, dị biến hàng lâm quá đột ngột đường phố rất nhiều xe cộ ùn tắc gần như không đi được.

...

.

- Không! Xe ôtô dùng được chính là nó.

Bất chợt Trần Lâm lên tiếng phản bác lại cha mình, ánh mắt ánh lên tia hy vọng.

- Chúng ta dùng xe ô tô nhưng không đi vào đường lớn mà chạy vào phố đi bộ...

- Dị biến xảy ra vào buổi chiều nên phố đi bộ vẫn chưa có nhiều quầy hàng, nó bộc ra con sông Vân Hà sau lưng thi triều.

- Như thế chúng ta rất có thể sẽ có cơ hội...

...

.

Nghe đến đây ánh mắt mọi người đều sáng lên.

Tìm ra hy vọng sống mọi người nhanh chân leo xuống cầu thang thoát hiểm ba chân bốn cẳng chạy ra bãi giữ xe sau công ty.

Tuy nhiên đường đi không dễ...

Đang chạy trên đường như chó đuổi Trần Lâm bất giác cảm nhân được một tia nguy hiểm đang ập đến, từ trong các con hẻm mấy chục thây ma lao đến, một con trong số chúng lao đến cắn vào cổ Trần Lâm không kịp nghĩ ngợi cậu vội lách người né tránh.

Tuy nhiên không phải ai cũng may mắn như cậu, Bác Hoa tuổi già sức yếu không kịp né tránh bị một con thây ma cào trúng té ngã trên mặt đất, sau đó mấy chục con khác lao đến cắn xé bà ta, tiếng la thảm thiết làm mọi người run sợ.

...

.

- Nhanh chân lên đừng dừng lại.

Chém chết một con thây ma đang lao đến Trần Thiên hét lên thúc giục mọi người.

Thây ma như bị kích thích trở nên vô cùng bạo động, nếu không chạy nhanh chắc chắn sẽ chết hết...

.

Chạy được vào trong bãi giữ xe Chu Cát vội la lên:

- Đi theo ta, ta có chìa khóa.

...

.

Vừa nói Chu Cát vừa chạy nhanh đến một chiếc xe gần đó, cũng là hy vọng sống của tất cả mọi người...

Bất chợt một thây ma trốn trong xe nhảy ra muốn cắn vào cổ lão, tưởng chừng như sẽ về chầu ông bà nhưng không một ánh đao lóe lên chém chết con thây ma cứu lão một mạng, người ra tay không khác ngoài Trần Thiên.

Trần Thiên nhìn mấy chục con thây ma xung quanh nặng nề nói.

- Nhanh đi tìm xe ta ở lại cản hậu.

...

.

- Được! Đa tạ.

Hiểu rõ tình hình hiện tại Chu Cát cũng không dài dòng vội vàng chạy đi.

Lúc này Trần Lâm cũng đâm một giáo vào đầu con thây ma rồi lùi lại đứng cạnh Trần Thiên.

Nhìn Trần Lâm, Trần Thiên khẽ thở dài nói:

- Đáng lẽ ta không nên đến đây.

.

Nghe lão cha nói thế Trần Lâm lắc đầu nói:

- Bọn thây ma này rất kỳ lạ, dù chúng ta không qua đây thì cũng không chạy kịp, kết quả vẫn vậy thậm chí tệ hơn.

...

.

- Hay! Nếu ngươi có thể lãnh đạo một đội quân với tài tính toán của ngươi có thể an ổn đặt chân ở thời đại loạn lạc này.

Nghe được lời nói của Trần Lâm, Trần Thiên không nhịn được cảm thán về đầu óc của con trai mình, Trần gia rốt cuộc cũng có một người thông minh rồi.

Nói xong Trần Thiên bất chợt cởi áo khoác đang mặt ra khoát lên người Trần Lâm làm Trần Lâm khó hiểu, tuy nhiên khi còn đang không hiểu chuyện gì thì một thanh âm vang lên.

...

Tin... bạn nhận được trạng bị Ám ảnh áo choàng*

...

.

- Ta không cần nữa nên tặng cho ngươi.

Nói xong Trần Thiên mỉm cười quay người chém chết một thây ma đang lao đến.

Khẽ nhíu mày nhưng tình thế không để cho Trần Lâm suy nghĩ lâu khi mấy chục con thây ma đang lao đến, không chịu yếu thế cậu thả ra những khối đất đá đè chết không ít thây ma còn tạo ra một tường chắn.

.

Lúc này Chu Cát, Tiểu Mỹ cùng Trương Thái cũng đã lên xe rồi vội vàng hét lên:

- Xe khởi động xong rồi.

...

.

Thấy thế Tiểu Cường vui mừng vội chạy đến muốn lên xe thì bất chợt một cây cột điện bay đến đập mạnh vào người khiến hắn văng ra xa như một quả bóng, không rõ sống chết.

Từ xa một thây ma to lớn thân cao 3m, làn da màu tím sẫm nhảy đến cầm lên cây cột điện ánh mắt hung tợn nhìn Trần Lâm.

Như một vị đế vương con thây ma từ trên cao nhìn xuống nhẹ nhàng vung cây cột điện trong tay nện về phía Trần Lâm, với thân hình gần 3m tưởng chừng như nó sẽ rất chậm chạp như không tốc độ của nó nhanh khủng kiếp không thua gì con thây ma tiến hóa mà Trần Lâm gặp lần trước.

Trước thế công của con thây ma Trần Lâm cắn răng đưa khiên lên đỡ.

.

Trắc!

Một tiếng nứt vỡ vô cùng chói tai vang lên, chiếc khiên bạc của Trần Lâm không chịu nổi một kích trực tiếp vỡ nát, lực đạo mạnh mẽ đập vào lồng ngực khiến cậu bay ra xa trượt dài trên mặt đất.

Bên kia thấy con trai gặp nguy hiểm Trần Thiên hét lên một tiếng, xung quanh người xuất hiện một đạo huyết quang, như được tăng phúc Trần Thiên lao đến bổ một đao về phía con thây ma.

Cảm nhận được một đang cực mạnh đánh đến con thay ma không chịu yếu thế vung cây cột điện nện về phía Trần Thiên.

.

Binh!

Một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, con thây ma kia lui về sao ba bước, cây cột điện trong tay bị phá nát. Còn Trần Thiên thì bay ra xa trượt dài trên mặt đất, hai tay đang nắm chặt thanh đao trở nên run rẩy.

Thấy tình hình không ổn Chu Cát cắn răng đạp mạnh chân ga chạy đi bỏ lại hai cha con Trần Lâm và Tiểu Cường.

Thấy chiếc xe đang chạy xa dần Trần Thiên khẽ cười khổ, cố gắng lê bước đến bên cạnh Trần Lâm.

Còn Trần Lâm lúc này đã nôn ra không ít máu, cơ thế vô cùng suy yếu nhưng ánh mắt vẫn trường lớn nhìn chầm chầm vào con thây ma cố gắng tìm ra đường thoát thân.

Thấy thế Trần Thiên mỉm cười vuốt đầu con trai khẽ nó:

- Tiểu Trần nghe thời cha, ở thời đại loạn lạc này, con không được trở thành người tốt, nhưng cũng đừng trở thành người xấu và nhất là con phải sống, hảo hảo mà sống.

...

.

Nói xong tay Trần Thiên đưa tay ra một đạo phù chú màu tím bay lên bao phủ lấy Trần Lâm.

Như cảm nhận được điều gì đó con thây ma kia rống giận lao lên, thấy thế Trần Thiên cũng quay người lại lao lên ngăn cản nó.

Còn Trần Lâm thì hoảng sợ muốn hét lên nhưng không phát ra được thanh âm gì, hình ảnh xung quanh cậu dần dần đổ sụp chỉ có một bóng lưng đang lao về phía con thây ma vẫn mãi như in hằn trong tâm trí cậu.

.

.

.

———————————————————————————————

Cảm ơn các độc giả đã ủng hộ truyện của ta! Phải công nhận chuyện của ta viết sai chính tả rất rất nhiều...

Thật ra một phần nguyên nhân ta viết truyện là để khắc phục lỗi chính tả của mình nên khi viết xong ta điều cố dò lại hết, tra gg những chữ ta nghi ngờ, chỉ là vốn chính tả của ta quá hạn hẹp nên không biết từ đó sai mà cứ đinh ninh từ đó đúng.

Vd: như từ “xán lạn” nói thật từ đó tới giờ ta điều nghĩ là sáng lạn, hay là từ “sơ suất” nếu không tra gg ta cứ nghĩ là sơ xuất không.

Vì thế nếu được rất mong các đạo hữu có thể dành chút thời gian liệt kê những từ ta dùng sai ra.

Vd: các đạo hữu có cmt như sau “c2 tác sai từ khắc phục phải là “khắc phục” mới đúng”.

Một lần nữa ta viết truyện vì đam mê và để khắc phục mình nên sẽ cố gắng hoàn thành hết câu chuyện và không thu bất kỳ lợi nhuận gì rất mong các đạo hữu có thể giúp đỡ ta.

Xin chân thành đa tạ!!