Chương 107: Fan Cứng Trần Lâm

Trên đường phố tấp nập của khu Nhiệm Vụ Đường, nơi mà hệ thống phân phát các nghiệm vụ cho người chơi để họ kiếm thần tệ rồi bòn rút hết số thần tệ đó...

Lúc này đã xuất hiện rất nhiều “người” nhưng không phải là những nhân viên của hệ thông như lần đầu Trần Lâm đến đây mà là những người chơi thực thụ, trong đó có không ít những kẻ có lẽ là vừa mới vào đây nên chứ ngó đông ngó tây như hai lúa lên tỉnh, thâm chí còn có tên ngu đứng trước một tòa nhà “thư giản” suy nghĩ cả tiếng đồng hồ rồi... bước vào...

Nhưng lại có rất ít những kẻ có thể dẫn theo người hướng dẫn như Trần Lâm, dù sao để sở hữu một người hướng dẫn cần một số tiền không phải nhỏ, những người chơi đơn rất khó để bỏ ra số tiền lớn để đem về một người mà gần như không tăng được tý sức mạnh gì cho họ, để tiền đó mua trang bị rõ ràng là tốt hơn rất nhiều, đến cô hàng xóm của Trần Lâm cũng không hề thấy có người hướng dẫn.

Tuy nhiên Trần Lâm mặc kệ những người này tiếp tục tiến đến khu nhà chế tác muốn làm cho Minh Nguyệt một tranh phục phẩm chất tím, gọi là làm chứ thực tế mà mướn những nhân viên của hệ thông chế tạo theo ý thích của mình và dĩ nhiên cần có nguyên liệu...

Dĩ nhiên một hệ thống đã mở ra làm ăn thì nguyên liệu là sẳn có, nhưng giá của chúng lại cao hơn giá tại khu chợ một chút xem như phí vận chuyển, còn nếu người chơi không thích thì có thể chạy đến khu chợ để mua đem về, tuy nhiên những kẻ cất công thiết kế trang bị theo ý mình thì sẽ không tiết chút tiền đó và Trần Lâm đúng là không tiết chút tiền đó thật...

Tuy nhiên đây là chế tạo vật phẩm không phải bài bán vật sẵn có nên cần một khoảng thời gia để làm ra vật phẩm, thế là Trần Lâm nhàm chán để lại Hồng Ánh ở đó cho nàng chọn thêm một số trang bị rồi dẫn Huỳnh Dao đến Nhiệm Vụ Đường tìm xem có nhiệm vụ nào mới hay không...

Bước vào Nhiệm Vụ Đường không khí đông đúc còn hơn cả bên ngoài đập vào mắt Trần Lâm, vô số các chủng tộc đủ mọi hình dáng đi qua đi lại, nhưng đa phần đều là nhân hình, hung thú thì nửa người nửa thú, cá thì nửa người nửa cá nhưng không phải là nàng tiên cá, khúc trên người khúc dưới cá mà là ngược lại khúc trên cá khúc dưới người...

Tuy nhiên không chỉ có người chơi trở nên đông đúc, nhiệm vụ cũng nhiều không kém, ngoài trừ các nhiệm vụ đồng thì đã xuất hiện thêm rất nhiều nhiệm vụ bạc và vàng.

Không quan tâm đến các nhiệm vụ phổ thông kia Trần Lâm chỉ quan tâm đến nghiện vụ vàng, còn khá ít và xui là không có nhiệm vụ gì hỏi về thông tin của huyết tộc làm Trần Lâm tiết nuối.

Tuy nhiên vẫn có một nhiệm vụ làm Trần Lâm khá ưng ý.

. Tên nhiệm vụ: kẻ chinh phạt

. Tiêu diệt 50.000 sinh mạng của chủng tộc khác trong thời gian một tháng.

. Thành công nhận được: 5.000 thần tệ.

. Nhiệm vụ được phát bởi Hệ Thống.

Nhìn vào nhiệm vụ kia, Trần Lâm không khỏi tiết nuối nếu như nhận sớm hơn với hai trận chiến vừa qua của huyết tộc chỉ sợ đã đủ số rồi, tuy nhiên chiến dịch đánh về đầm lầy phương nam của huyết tộc cũng sẽ giết không ít nên một công đôi việc nhận luôn nhiệm vụ này.

Sau khi nhận xong nhiệm vụ Trần Lâm khẽ nhìn lại nhưng không có nhiệm vụ nào khác thích hợp với huyết tộc.

Khẽ thở dài Trần Lâm quyết định quay về xem việc chế tác đã xong chưa, nhiệm vụ hôm này còn phải đến thương thành một chuyến.

Tuy nhiên khi Trần Lâm vừa muốn đi thì một nhóm người thu hút sự chú ý của cậu, đó là một nhóm nhân loại gồm ba nam và một nữ, trong đó hai nam nhân mặc quân phục hiển nhiên là quân nhân, còn một nam nhận khác ăn mặc vô cùng thanh lịch, khuôn mặt anh khí toát lên vẽ thượng vị giả, không cần phải nó cũng biết tên này là con ông cháu cha và hai vị quân nhân kia là người đi theo hắn.

Cuối cùng là nữ nhân còn lại người làm Trần Lâm vô cùng ấn tượng, nàng rất đẹp cơ thể cân đói không mỡ thừa, bộ ngực to tròn giấu mình trong lớp áo cùng vòng eo tính tế, khuôn mặt tựa như thiên thần, mái tóc nhuộm màu hồng tím trong nàng vừa thánh khiết vùa quyến rũ.

Bên kia hai vị quân nhân cũng nhận thấy ánh mắt của Trần Lâm khẽ giật mình che trước người hai vị thiếu gia và tiểu thư kia, ánh mắt cảnh giác nhìn cậu.

Tuy nhiên Trần Lâm mặc kệ cứ thế bước đến, ánh mắt không rời khỏi cô gái kia.

Thấy thế hai vị quân nhân đầy lo lắng, mặc dù thành thành không cho phép đánh nhau nhưng thân là một quân nhân sự cảnh giác là không thể không có, huống hồ không đánh nhau những đụng chạm thì hoàn toàn có thể.

Còn Trần Lâm không hề quan tâm đến những người xung quanh chỉ nhìn chầm chầm vào cô gái làm nàng đỏ mặt.

Bất chợt trước ánh mắt kinh ngạc quả mọi người Trần Lâm tiến đến kích động nói:

- Nàng... nàng có phải là ca sĩ Bích Ngọc không...

- Ta là fan cứng của nàng...

- Thật không ngờ có thế gặp nàng tại đây...

- Không biết... có thể cho ta xin chữ ký hay không...

Nghe lời nói của Trần Lâm tất cả đều trợ tròn mắt, đây là tình hình gì đây, thời buổi nào rồi con xinh chữ ký, nhất là hai vị quân nhân thật sự muốn chửi ầm lên.

“ Moá nó! Tưởng thế nào hóa ra là xin chữ ký làm giật hết cả mình”

Còn Bích Ngọc cũng ngạc nhiên không kém, đúng là trước khi mạt thế hàng lâm nàng là một trong những ca sĩ nổi tiếng nhất của Việt Long Quốc, nhưng đó là trước kia còn hiện tại ai mà quan tâm đến cái danh ca sĩ nổi tiếng của nàng, nếu không phải năng lực của nàng khá đặc biệt thì chỉ sợ đã bị đem ra làm công cụ phát tiết cho kẻ khác rồi, không ngờ hôm nay lại gặp được fan trong Thánh Thành này, còn hỏi xin chữ ký...

Xúc động nghĩ về quá khứ tươi đẹp của mình, Bích Ngọc nhìn thiếu niên 16-17 tuổi trước mặt, đúng là fan của nàng đều ở độ tuổi trẻ trâu này, khẽ ngượng ngùng Bích Ngọc ái náy nói:

- Thật ngại quá ta không có giấy bút nên không thể cho cậu được...

Nghe thấy thế Trần Lâm buồn rầu nói:

- Thế thì thật đáng tiết... hay là hôm khác được không ta mang giấy bút đến cho nàng...

Nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của Trần Lâm, tâm hồn ca sĩ của Ngọc Bích trỗi dậy muốn đồng ý với cậu nhưng thanh niên anh tuấn kia đã chen ngang, khó chịu nói:

- Xin lỗi cậu, chúng tôi có việc phải đi trước.

Nói xong hắn nắm lấy tay Ngọc Bích lôi đi, hai vị quân nhân kia cũng không biết làm sao gãi đầu cười xin lỗi nhìn Trần Lâm rồi chạy theo hai người kia.

Tuy nhiên họ không hề biết rằng Trần Lâm không hề tức giận mà chỉ mỉm cười quỷ dị nhìn họ đang từ từ đi xa.

Bên cạnh Huỳnh Dao cũng khó hiểu hình cậu, thấy thế Trần Lâm bật cười nói:

- Ta thật sự là fan cứng của Bích Ngọc mà... đêm nào cũng lấy nhìn nàng ta ra quay...

Nói xong Trần Lâm chấp tay sau đít bỏ đi để lại mỹ phụ Huỳnh Dao đang nhíu mày khó hiểu, không lễ độ ngẫu hứng của huyết tổ đại nhân đã lên đến một tầm cao mới.

Bất chợt như nhớ ra gì đó ánh mắt Huỳnh Dao trợn tròn nhìn Trần Lâm rồi nhìn lại hướng mà nhóm người kia đã bỏ đi.

Ca sĩ Ngọc Bích trước khi mạt thế hàng lâm thì nàng đang lưu diễn tại thành phổ Vũng Hải thuộc vùng duyên hải đông bộ, nói như thế những quân nhân kia thuộc quân khu 7, hàng xóm trong tương lai của huyết tộc.

Nghĩ đến đây Huỳnh Dao vội vàng chạy theo Trần Lâm muốn mao chống báo cáo lại cho Hồng Ánh, tuy huyết tộc đã “cài” Gia Bảo vào quân khu 7 nhưng biết rõ về quân khu 7 và những người chơi cao cấp vẫn có lợi cho huyết tộc.