Editor: Đọa Lạc Viêm Quân
Trước khi đi Cầu Thủy Kính nói với hắn rằng giáo dục bị lũng đoạn trong tay sĩ tộc, các sĩ tử hàn môn dựa vào quan học để sánh vai với con cháu sĩ tộc là điều không thể.
Cầu Thủy Kính nói cho hắn biết, phải có dã tính.
Là dã tính mà con cháu sĩ tộc không có!
Từ Thiên Môn tiến vào thế giới kỳ diệu kia, mặc dù có thể sẽ bị tiên kiếm ám sát, nhưng chỉ cần chuẩn bị ổn thỏa là có thể lấy được bức tiên đồ kia trước chi thanh tiên kiếm đột kích, có được công pháp mà mình muốn!
Mặc dù sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, nhưng đây chẳng phải chính là dã tính mà Thủy Kính tiên sinh nhắc tới sao?
Vấn đề hiện giờ là làm thế nào để có thể mở lại Thiên Môn, tiến vào thế giới kia?
"Mấu chốt của việc mở Thiên Môn nằm ở bát diện triều thiên khuyết kia."
Tô Vân trầm tư suy nghĩ: "Bát diện triều thiên khuyết kia hút nguyên khí của ta, sau đó các loại thần thú và dị thú bám trên tháp cổng bay ra, leo lên Thiên Môn. Có lẽ ta chỉ cần dùng nguyên khí của mình một lần nữa để kích phát bát diện triều thiên khuyết kia, là có thể mở Thiên Môn tiến vào thế giới kia."
Hắn không lập tức thử điều này, bởi vì thế giới sau Thiên Môn thần bí khó lường, và thanh tiên kiếm kia chưa chắc đã đi xa. Hắn đã có được Ngạc Long Ngâm cao cấp hơn, hiện giờ không cần thiết phải tiến vào Thiên Môn thêm lần nữa.
"Hoa nhị ca, bả vai trái của huynh cao hơn một tấc rồi."
Bên ngoài thôn Hồ Khâu, Hoa Hồ và ba tiểu hồ ly đang tự mình chăm chỉ luyện tập, hóa thân như ngạc long diễn luyện sáu chiêu thức của Ngạc Long Ngâm lần này tới lần khác.
Tô Vân đứng một bên, tuy thiếu niên bị mù không nhìn thấy gì, nhưng hắn lại hệt như có thể nhìn thấy động tác của bọn họ mà thi thoảng lại sửa chữa chỉ dạy.
"Tiểu Phàm, lúc luyện hình rồng thì cơ thắt lưng của đệ cứng quá, phải nhớ là không dùng cơ ở eo để phát lực, mà là sử dụng cột sống."
"Thanh Khâu Nguyệt, khí thế Ngạc Long Xuất Uyên của muội không đủ, mềm nhũn chứ không tạo ra chút cảm giác hung ác nào!"
Từ khi hắn chạy trốn ra khỏi Thiên Môn tới nay đã qua gần hai mươi ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn truyền bốn lôi âm của Ngạc Long Ngâm cho đám người Hoa Hồ với lý do là Cầu Thủy Kính đã truyền thụ lại.
Còn về chuyện hắn mở ra Thiên Môn, tính linh phi thăng lên thế giới kia thì hắn không định nói cho Hoa Hồ. Dẫu sao chuyện này quá ly kỳ, vả lại trong đó còn cất giấu rất nhiều bí mật khiến người ta sợ hãi.
Ví dụ như vì sao cơ thể của Khúc bá lại chết trong thế giới kia? Vì sao lão phải liều chết đánh cắp bức quái đồ?
Vì sao bức quái đồ kia lại có thể bổ sung hoàn chỉnh công pháp, thậm chí còn khiến nó vượt xa công pháp gốc?
Còn cả thanh tiên kiếm kia đến từ nơi nào?
Nếu kể những chuyện kỳ quái này ra, với đám người Tô Vân mà nói đây chưa chắc đã là chuyện tốt.
"Về thế giới và bức tranh sau cánh cửa kia, người biết càng ít càng tốt. Đám người Hoa nhị ca không biết chuyện này, cũng coi như là bảo vệ bọn họ." Tô Vân cẩn thận cảm nhận động tác của đám người Hoa Hồ, bồi dưỡng cảm ứng huyết khí của bản thân, lòng thầm nghĩ.
Tuy tuổi hắn không lớn, nhưng sống một mình nhiều năm đã khiến cho hắn có được tư duy kín đáo mà người cùng lứa tuổi không có được.
Người mà mắt không nhìn thấy gì thì sẽ càng nghĩ nhiều hơn.
Bảo vật sẽ khiến người ta nảy lòng tham, nhất là bảo vật như tiên đồ.
Trong thời gian mười mấy ngày, Hoa Hồ đã luyện thành loại thành tựu thứ hai của Ngạc Long Ngâm. Ly Tiểu Phàm, Hồ Bất Bình và Thanh Khâu Nguyệt cũng đều thuận lợi tu được loại thành tựu thứ nhất của Ngạc Long Ngâm.
Mà Hoa Hồ cũng thuận lợi tu thành tầng thứ ba của quyển thượng Hồng Lô Thiện Biến. Ba tiểu hồ ly kia cũng đã tu đến tầng thứ hai, tiến bộ cực kỳ nhanh.
Chính là vì có bốn lôi âm do Tô Vân dạy cho bọn họ mới khiến bọn họ tiến bộ thần tốc như vậy.
Về bản thân Tô Vân, khoảng thời gian này hắn lại càng tiến bộ kinh người hơn!
Tu vi nguyên khí của Tô Vân dần dần vững chắc, hắn đã tu luyện quyển thượng Hồng Lô Thiện Biến đến tầng thứ ba viên mãn, mang máng có xu thế bước vào tầng thứ tư.
Tầng thứ nhất của quyển thượng Hồng Lô Thiện Biến là lấy bản thân làm thiên địa, đốt hỏa lô trong cơ thể.
Dấu hiệu của việc tu thành tầng thứ hai chính là lửa ở trong lô có hai tầng màu sắc, tầng thứ nhất là tử hỏa, tầng thứ hai là xích hỏa, bởi vậy còn được gọi là nhị trọng hỏa.
Tầng thứ ba của Hồng Lô Thiện Biến, hỏa lô lại có thêm nhất trọng hỏa diễm nữa, đó là cam hỏa.
Tầng thứ tư kim hỏa.
Tầng thứ năm bạch hỏa.
Tầng thứ sáu lam hỏa.
Sau Hồng Lô Thiện Biến tầng thứ sáu viên mãn là có thể tiến vào cảnh giới Nguyên Động.
Tô Vân từng "tận mắt" nhìn thấy thần ngạc độ kiếp, nên ngạc long hắn quan tưởng càng chân thật, càng mạnh mẽ, và càng chấn động hơn của đám người Hỏa Hồ, cho nên tốc độ tu hành của hắn cũng càng nhanh hơn.
Hiện giờ hắn thôi động Hồng Lô Thiện Biến, hỏa lô có tam trọng hỏa, khi tu luyện thì tu vi nguyên khí tăng lên nhanh hơn!
Nhưng mặc dù Tô Vân tu luyện thành thạo sáu chiêu Ngạc Long Ngâm, trong đầu hắn vẫn luôn hiện ra một bóng kiếm.