Chương 6 Tiến Vào Tứ Kết
Sau khi hạ hai tên trẻ nghé kia, Trần Hạo dùng ánh mắt dâm tà nhất nhìn về phía vị nữ nhân còn lại trên sàn đấu khiến nàng toàn thân run lên một hồi rồi ngã quỵ trên mặt đất vội vàng xin rút lui. Kết quả trận đấu thật ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người có mặt. Tiếng xì xào bàn tán nổi lên không ngớt:
- Ta rõ ràng là không cảm nhận được linh lực của tên này mà.
- Ta cũng vậy không hề cảm nhận được có một tia linh lực nào tỏa ra từ hắn.
- Chắc chắn có gian lận rồi.
- Phản đối… Phản đối…Phản đối.
Tuy nói là vậy nhưng cuối cũng vẫn chỉ là những lời nói suông hoàn toàn không ai đưa bằng chứng nào chứng minh Trần Hạo gian lận vì vậy Như Nguyệt như thường lệ uyển chuyển tiến lên giữa sàn đấu tuyên bố người thắng cuộc. Ba lão đầu còn lại mặc nhiên cho Trần Hạo là người của lão Thiên Nhược nên ngoan ngoãn lòi tiền cá cược ra. Tuy cũng không biết tên quái vật kia từ đâu chui ra nhưng tự nhiên có tiền chui vào túi, lão cáo già Thiên Nhược cũng đâu rảnh mà giải thích làm gì cho mệt. Lão ra hiệu gọi Như Nguyệt tới:
- Cô có biết tên tiểu tử kia là ai không? Hắn thuộc phân bộ nào của Liễu Gia ta.
- Lão gia đang nói tới vị thiếu niên kia sao?
- Tất nhiên, còn ai vào đây nữa?
- Vị thiếu niên đó là hạ nhân của thiếp hiện tại chưa thuộc phân bộ nào cả.
- Hạ nhân?
- Lần trước thiếp bắt gặp thiếu niên này ăn xin trên đường, thấy bộ dạng hắn không tồi lại có vẻ nhanh nhẹn thông minh nên thu hắn làm hạ nhân bên cạnh vì vậy lão gia không biết.
Lão Thiên Nhược nghe xong hơi bất ngờ về lai lịch của Trần Hạo miệng lẩm bẩm suy tính "Không thể có chuyện phi lý này được, một tên ăn xin sao có thể chứ?":
- Như Nguyệt sau giải đấu này lập tức phải kéo vị thiếu niên kia tới phòng của ta nhớ là phải tiếp đãi nồng hậu, chắc chắn đây là đệ tự nội môn của một cao nhân nào đó vì cảnh giới bế tắc nên đang lịch luyện tại nhân gian.
Như Nguyệt ngạc nhiên khi nghe lão đầu Thiên Nhược nói về thân phận của thiếu niên mà nàng thu về, gật đầu hiểu ý rồi lui xuống tiếp tục điều khiển trận đấu.
Lại một vòng nữa nhanh chóng trôi qua, vì khí tức bí ẩn cùng chiêu thức kỳ dị vô cùng hỗn loạn nên Trần Hạo luôn bị đặt cửa thua với số tiền ngày càng lớn dần nhờ đó lão Thiên Nhược thoáng chốc đã kiếm về không ít.
Qua 2 canh giờ chỉ còn trận đấu của Trần Hạo nữa là bước vào tứ kết. Tiếng chiêng ra hiệu bắt đầu vang lên, 3 tên võ tu vì đã quan sát các trận đấu khác của Trần Hạo nên đã ngầm giao kèo với nhau, vừa ngự sàn lập tức hợp lực xông tới úp sọt Trần Hạo.
Một tên là yêu linh sư nhanh chóng hóa thành Hắc Hỏa Lôi Báo vòng ra phía sau Trần Hạo:
- Tiểu tử chết đi.
Hai tên còn lại là pháp sư, một tên ngưng ra không biết bao nhiêu mũi tên băng, còn một tên ngưng ra hàng ngàn hỏa cầu đồng thời cũng xuất chiêu.
3 tên này đều là Khí vũ cảnh tầng 4 vì vậy công kích không hề nhỏ chút nào, bụi cùng hơi nước tỏa thành một màn sương che lấp hết khán cả khán đài.
- Nhìn thấy gì không?
- Không thấy gì hết nhưng hình như chỉ có 3 bóng người thôi.
- Ta biết mà chắc chắn thằng hack game kia bị ban rồi.
Mấy lão đầu trên khán đài cũng tò mò không kém về kết quả trận đấu nên cố tình can thiệp tạo ra một làn gió mạnh đẩy đi màn khói kia.
- Đù!
- Hèn vậy ba, không đánh thì cút xuống đi.
Cảnh tượng vẫn như các trận trước, Trần Hạo lại tiếp tục màn đuổi bắt với 3 tên võ tu. Màn đấu kịch tính bỗng chốc lại biến thành trò đuổi bắt của trẻ con.
- Tên kia đứng lại cho ta.
- Có giỏi thì đứng lại cho ta.
- Ngươi có phải nam nhân không vậy?
Hỏa cầu cùng băng tiễn không ngừng được ném ra còn tên người báo thì ra sức bám sát Trần Hạo. Tuy phòng thủ cùng mana vô cùng khủng bố nhưng vì chỉ mới học được võ kĩ nên công kích của Trần Hạo không hề có tác dụng với mấy tên trẻ trâu này. Sau một hồi im lặng, tiếng chửi bới lại ầm ầm vang lên, Trần Hạo khinh bỉ hét lớn:
- Lão tử phải dùng đầu thi đấu chứ không dùng đầu khấc thi đấu như các ngươi, chửi bới cái méo gì im hết để ta tập trung. Đúng lúc này một mũi tên băng cắm phập vào lỗ hậu của Trần Hạo khiến hắn hét lên đầy đau đớn:
- A… Bọn ngươi không thấy tao đang giao lưu với fan sao? Đ- má bọn mày thi đấu fair-play chút đi
3 tên sau một hồi chật vật rốt cục cũng đuổi kịp được Trần Hạo nhưng lúc này tên nào tên nấy miệng thở hồng hộc, chân khí thì vô cùng hỗn loạn, thấy vậy tên vô sỉ Trần Hạo lại bắt đầu lên mặt khởi động màn tra tấn như các trận trước:
- Mấy tên nhà ngươi thích đánh lắm mà, Lão tử chuẩn bị xong rồi nào tới đây đi.
3 tên kia lúc này thở còn không kịp nói gì tới đánh đấm nữa, Trần Hạo đâu ngốc mà để mấy tên này kịp đáp ngay lập tức đã thủ thế xông tới:
- Đã không tới thì để ta tới, xem chiêu hầu vương trộm đào đây.
Tên Hỏa đạo sĩ cùng yêu linh sư bị Trần Hạo nắm chặt lấy buồng trứng cùng họa mị bóp mạnh. Hai tên mếu máo miệng thì không ngừng van xin còn thân thì đứng lên ngồi xuống theo nhịp của Trần Hạo:
- Các ngươi lúc nãy hổ báo lắm mà, nào mau đánh cho lão tử xem.
- Á….Chúng ta có mắt không thấy thái sơn...Á...Xin hạ thủ lưu tình…Á…Á….
Thấy 2 đối tác bị bạo hành tên thủy pháp sư biết với sức lực còn lại của mình hắn không thể làm gì Trần Hạo nên sau một hồi lưỡng lự quyết định quay đầu bỏ chạy. Trần Hạo thấy vậy bèn nhặt lên cây thương của tên người báo dùng toàn lực phóng thẳng về phía trước tên thủy pháp sư chặn lại:
- Vội đi đâu sao, phải chờ để lão tử tiễn ngươi đã nào.
Tiếng hét của Trần Hạo còn chưa hết vang vọng thì tên Thủy pháp sư đã nằm sấp trên nền đất, cây thương hùng dũng đứng thẳng trên người tên Thủy sư đầu đội trời chân đạp đít đầy kiêu ngạo.
Quay lại hai tên còn lại sau khi lấy áo bịt miệng bọn này lại khiến bọn chúng im lặng, Trần Hạo một tên kẹp háng một tên kẹp nách bắt đầu màn ra oai. Khắp võ trường đầy phẫn nộ nhưng không thể làm gì tên ma đầu này được vì theo luật đúng là tên hỏa pháp sư cùng tên yêu linh sư kia chưa hề nhận thua.
Sau một màn tra tấn man dợ, kết quả trận đấu cuối cùng vẫn chả có thể xuất hiện kỳ tích nào, hai tên kia sau bị tra tấn đến thân tàn ma dại thì bị thẳng chân đá văng xuống đất. Sau khi tranh thủ liếc mắt đưa tình với Như Nguyệt thì tên dâm tặc Trần Hạo đã ngay lập tức ưỡn ngực đảo mắt về hướng Liễu Vân ra hiệu tặng bàn thắng cho nàng.
Trời cũng đã xế chiều, trận đấu của Trần Hạo kết thúc ngày thi đấu thứ nhất. Ba lão đầu vội vàng ngự không bay tới chỗ tên thiếu niên quái vật vừa xuất hiện nhằm lôi kéo nhưng chưa kịp làm gì Trần Hạo đã bị Như Nguyệt nắm tay kéo về hướng tư phòng. Lão đầu Thiên Nhược thấy vậy vô cùng đắc ý ra hiệu cho hạ nhân tiến lại khách khí mời 3 trưởng chi này của Liễu Gia hướng vào đại sảnh khai tiệc.