Hai người giữ một khoảng cách một đoạn ước chừng vẫn an toàn so với bản doanh của Vạn khí tông. Sau khi ổn định chỗ ẩn náu, Thiên Cường lập tức sử dụng Kết Linh Thiên sư chi nhãn quan sát tỉ mỉ xem.
Sâu trong đôi mắt của Thiên Cường có hai điểm dị động sáng lên. Điều đó khiến cho đôi mắt của hắn trong đêm tối trông giống như những điểm sáng nhỏ.
Thiên Cường chậm rãi kéo tầm nhìn lướt khắp các khu vực xung quanh rồi vươn dần đến bản doanh của Vạn khí tông. Hiên tại vì chưa có nhiều kinh nghiệm nên hắn chưa thể che dấu hoàn toàn điều khác lạ trong con mắt khi sử dụng Kết Linh Giới nhãn. Tương lai kia sau khi sử dụng thành thục cũng như có kinh nghiệm nhất định thì hắn mới có thể hoàn toàn ẩn đi trạng thái bất thường trong đôi mắt.
Thiên Cường phát hiện ra những kẻ đi tuần giám sát. Hắn lần lượt quan sát những tên này. Sau đó hắn dời sự chú ý vào sâu trong từng căn lều, quan sát hết mọi ngõ ngách, mọi kẻ đang ở trong. Từng hình ảnh mọi thứ quan sát hiện trong đầu hắn đều được hắn ghi nhớ kỹ.
Ở đây là Cấm địa sinh mệnh nên có thể ngăn cản kẻ khác sử dụng rất nhiều tu lực. Thế nên vô tình khiến cho Thiên Cường dễ dàng dò xét nội thể từng kẻ địch nếu bắt gặp. Chứ ở ngoài ngoại giới khi muốn thăm dò kẻ khác còn phải phụ thuộc rất nhiều yếu tố.
Kết Linh Giới sư chi nhãn lúc sử dụng tiêu tốn khá nhiều tinh thần lực. Tinh thần lực là năng lượng tinh thần tới từ linh hồn, được xem như là hồn lực. Cuối cùng khi tiêu tốn gần như hết hồn lực thì Thiên Cường mới quan sát hết được đại khái bản doanh bên ngoài.
Thiên Cường mệt rã rời, tinh thần có chút uể oải. Hắn đợi chốc cho đỡ hơn rồi mới nói với Hướng Điền :
"Ở nơi này không có sức mạnh che dấu thân thể nên con đã thông qua nội thể bọn chúng để ước đoán tu vi. Căn cứ vào những gì con quan sát được thì bên trong có 2 kẻ bắt đầu luyện xương cốt. Có thể chúng là hoàng giả sơ kỳ. Chắc chắn chúng là những kẻ mạnh nhất.
Còn lại tổng cộng trong kia gồm khoảng 30 tên, chỉ có 1 kẻ vũ giả đỉnh phong, 7 tên vũ giả trung kỳ và 20 vũ giả sơ kỳ. Còn phía trong mỏ khoáng thì xa quá con không thể quan sát được"
Nhược Văn nhìn Thiên Cường tấm tắc khen ngợi :
"Kết Linh Giới sư quả nhiên lợi hại mà. Chỉ cần thể hiện bản lĩnh của Kết Linh Giới sư thì ở những nơi thế này đúng là không kẻ nào có thể bằng con được"
“Điều đó là đương nhiên rồi”
Thiên Cường gật đầu mỉm cười. Đôi mắt của hắn đương nhiên là vô cùng lợi hại. Đấy là món quà mà tổ tiên truyền cho hắn. Hắn đương nhiên rất tự hào về bản lĩnh này.
Hướng Điền thầm tính toán rồi nói :
“Khả năng đám người trông coi nô lệ bên trong mỏ khoáng sẽ không quá mạnh mẽ”
“Con cũng nghĩ như vậy. Thế nên chúng ta không cần phải quan sát tiếp kẻo kinh động bọn chúng”
Đương nhiên Hướng Điền có thể xử lý nhanh gọn tất cả. Nhưng sau khi biết kẻ địch không qua mạnh mẽ thì Thiên Cường nảy sinh đề nghị :
“Con thấy bọn người kia không quá mạnh mẽ. Thế nên con muốn thử sức chiến đấu với bọn chúng”
Hướng Điền nghe vậy thì suy nghĩ đôi chút về việc này. Lão thầm ước tính về 3 đứa nhỏ Thiên Cường. Hiện tại đám này đã có thể phát lực ra cả vài ngàn cân. Tính ra mỗi đứa đều có thể ngang ngửa với Võ giả trung kỳ.
Ngoài ra đám nhỏ kia dẫu chưa từng tu luyện nhưng thân thể cường hãn vô cùng. Chắc chắn không phải lo ngại gì đám lâu la kia. Đám người Vạn khí tông quả thật rất thích hợp cho nhóm Thiên Cường rèn luyện.
Hướng Điền cực kỳ tự tin với năng lực của bản thân so với kẻ địch. Chỉ cần mình toạ trấn phía sau thì nhất định sẽ đảm bảo sự an toàn cho đám Thiên Cường rèn luyện.
Hơn nữa trong tính toán của Hướng Điền thì ba đứa nhỏ này muốn trưởng thành trong thế giới tàn khốc này điều đầu tiên cần phải làm chính là giết người, giết chết kẻ địch. Suy nghĩ như vậy khiến lão thấy mọi chuyện quả nhiên hợp lý.
Hướng Điền gật đầu đồng ý :
“Được. Chuyện này ta đồng ý. Chúng ta nhanh trở nghỉ ngơi thôi. Ngày mai con còn phải tham gia chiến đấu đấy”
“Con hiểu rồi”
Thế là hai người nhanh chóng quay về chỗ ban chiều để nghỉ ngơi. Một đêm tĩnh dưỡng cũng khá đầy đủ cho Thiên Cường khôi phục phần lớn hồn lực, tinh thần trở nên bình thường.
Sáng hôm sau, Hướng Điền đánh thức ba đứa nhỏ cùng Tiểu Bạch dậy. Tất cả cùng nhau dậy sau đó ăn uống đầy đủ.
Xong xuôi Hướng Điền nói với tất cả :
“Hôm nay chúng ta có buổi rèn luyện đặc biệt. Các con sẽ phải chiến đấu với đám người của Vạn khí tông”
Thiên Cường thì đã biết chuyện này rồi nhưng những người còn lại vẫn còn không biết. Hướng Điền giải thích :
“Tương lai các con sẽ cùng với ta về Chiến tộc sinh sống. Thế nên các con cũng là thành viên của Chiến tộc.
Vạn khí tông chính là tay sai Vạn gia. Bọn chúng đều là kẻ thù của Chiến tộc. Tương lai chúng ta sẽ nhất định đối đầu. Trận chiến ngày hôm nay sẽ là mở màn.
Hôm qua ta cùng với Thiên Cường đã điều tra qua những kẻ thuộc Vạn khí tông đang có mặt ở đây. Chúng đa phần tu vi rất thấp. Thế nên ta quyết định cho tất cả các con sẽ chiến đấu với chúng. Các con hiểu chứ?”
“Chúng con hiểu rồi”
“Trước khi tham chiến thì ta cũng dặn dò các con nên cẩn thận một chút. Trên người ta cũng không có binh khí hay chiến giáp gì cả. Thế nên lần này tham chiến các con chỉ có thể sử dụng nắm đấm và cơ thể để tham chiến. Vì vậy các con nên hết sức thận trọng”
Tất nhiên Hướng Điền có thể dễ dàng đi vào hang ổ đám người kia lấy đi vũ khí cho nhóm Thiên Cường tham chiến. Thế nhưng lúc ấy đám người kia sẽ vì cảm thấy Hướng Điền quá mạnh mà bỏ chạy, không chiến đấu nữa.
“Chúng con hiểu rồi”
Trước lúc bước vào trận chiến đương nhiên phải có kế hoạch tác chiến. Thiên Cường nói :
"Hôm qua ta cùng gia gia đã đi điều tra qua bản doanh bên ngoài của chúng. Phát hiện có khoảng 7 tên vũ giả trung kỳ, 1 vũ giả đỉnh phong cùng 20 tên vũ giả sơ kỳ khác.
Tiểu Bạch ngươi sẽ phải cầm chân tên vũ giả đỉnh phong kia. Còn lại chúng ta chia ra mỗi người khoảng 2 tên vũ giả trung kỳ 6-7 tên vũ giả sơ kỳ. Còn có một tên lần trước bị Tiểu Bạch đả thương nên hắn chắc chắn sẽ ra tay với Tiểu Bạch. Các ngươi nghe kỹ chưa?"
“Chúng ta đã rõ”
“Đệ đã rõ”
“Tốt”
Sau đó Thiên Cường quay qua Hướng Điền :
“Nhiệm vụ của gia gia đương nhiên là cầm chân 2 lão hoàng giả kia nhưng không được giết chết. Nếu chúng chết sẽ ảnh hưởng tới bọn lâu la.
Khi đó bọn lâu la sẽ không còn ham chiến nữa. Hiệu quả của việc rèn luyện này không có tác dụng”
Hướng Điền gật đầu đồng ý. Lão thật sự hài lòng về Thiên Cường bởi sự cẩn thận và cách tính toán như một người lãnh đạo thật thụ.
Đương nhiên Thiên Cường vẫn có quá ít kinh nghiệm nên sẽ cần phải từ từ học hỏi trau dồi. Còn trong lòng Trùng Phát cũng như Vũ Tử đã xem Thiên Cường như thủ lĩnh 3 người rồi.
Đến đây coi như việc chuẩn bị đã xong. Hướng Điền nói :
“Tốt. Bây giờ cứ theo kế hoạch mà làm. Chúng ta xuất phát thôi”
“Rõ”
Theo như kế hoạch đoàn người rời chỗ nghỉ ngơi hướng đến bản doanh của Vạn khí tông. Bọn họ đường hoàng ngang nhiên xuất hiện trong tầm quan sát của những tên canh gác.
Cả nhóm nói chuyện tự nhiên với nhau như đi dạo trong chợ. Trong lúc nói chuyện thì sử dụng cử chỉ, trỏ tay vào hướng bản doanh của Vạn khí tông không chút kiêng dè.
Mấy tên canh gác trông thấy thái độ và cử chỉ của nhóm Thiên Cường thì vô cùng bất mãn. Tuy nhiên khoảng cách còn khá xa nên chúng không vội vàng lỗ mãng xông ra mà gây sự.
Một người nhanh chóng chạy vào báo cho hai lão doanh trại trưởng, cũng chính là hai lão Hoàng giả :
“Cấp báo cấp báo”
“Có chuyện gì nói nhanh”
Giọng một tên Hoàng giả khó chịu vang lên.
“Có một nhóm người đang hướng tới đây. Mấy người này mang thái độ và cử chỉ có phần khiêu khích chúng ta”
“Bọn chúng là người từ thế lực nào”
“Thuộc hạ vẫn chưa rõ”
Hai lão này trầm tư suy nghĩ đôi chút. Vì đây là cấm địa sinh mệnh, nếu không biết kẻ đến là ai cũng như mục đích thì bọn họ sẽ không hành động quá lỗ mãng.
Đán người Thiên Cường đi tới gần rõ trong tầm quan sát của những tên canh gác. Lúc này 1 số kẻ trong đám người đã truy sát Trùng Phát, Vũ Tử nhận ra cả hai người và con chó nhỏ trên tay Thiên Cường.
Kẻ này nhanh chóng chạy vào bẩm báo :
“Thưa nhị vị doanh trại trưởng. Đã thấy tung tích của hai tên nô lệ bỏ trốn rồi”
“Bọn chúng ở đâu?”
“Chúng đang cùng hai người khác tiến lại gần đây”
“Ngươi kể rõ cho ta đi”
Tên này liền miêu tả một cách chi tiết cho hai lão hoàng giả kia nghe về đám người đang hướng đến. Hai lão hoàng giả này nghe xong cũng nhớ ra mọi chuyện.
Một tên Hoàng giả trầm ngâm :
“Mấy ngày trước chúng ta có cử 7 tên đuổi theo 2 tên nô lệ bỏ trốn. Thế nhưng đến trưa thì thấy bọn chúng tay không chạy về.
Lúc đó tên nào tên nấy đều mang vẻ mặt sợ hãi vô cùng. Chúng nói sảng gặp ma thần gì đó.
Nếu mà thật sự có ma thần thì chắc chắn bọn này đâu thể nguyên toàn mạng mà về cả 7 tên được”
Tên Hoàng giả còn lại cũng nói :
“Ta cũng nghĩ là thế. Nếu thật sự có ma thần thì đã ăn thịt 2 tên nô lệ kia rồi. Nhưng hai tên kia vẫn hoàn hảo chứng tỏ chẳng hề có ma thần gì cả”
Tên canh gác hùa theo :
“Đúng. Chắc chắn không có ma thần gì cả. Nhất định là bọn chúng đã giả ma quỷ đệ doạ đám tiểu nhân.
Nhưng thưa nhị vị đại nhân. Tại sao bọn chúng phải giả ma giả quỷ hù doạ tiểu nhân?”
“Ta nghĩ rằng đám người kia không chắc chắn đánh lại các ngươi nên mới bày trò quỷ kế ma thần để hù các ngươi bỏ chạy”
Hai lão phân tích cho tên canh gác kia nghe. Tên canh gác càng nghe càng thấy hợp lý. Hắn gầm lên :
“Tính ra bọn thuộc hạ đã bị chúng lừa bịp. Càng nghĩ thuộc hạ lại càng thêm giận mà”
Lão hoàng giả kia cười âm trầm :
“Lũ kia đã lừa các ngươi một lần mà không bỏ chạy cho xa, nay lại vác xác tới đây. Đúng là địa ngục không cửa cứ thích chui đầu vào.
Đã thế các ngươi lần này thành toàn cho bọn người ngu ngốc này. Hiểu chưa?”
“Rõ. Thuộc hạ đã hiểu”
“Truyền lệnh ta tất cả tập cùng ta ra ngoài vây bắt lũ nô lệ bỏ trốn”
“Tuân mệnh”
Tên kia nhanh chóng phát hiệu lệnh thông báo toàn bộ những người có mặt tại doanh trại tập trung lại. Sau đó toàn bộ theo chân hai lão Hoàng giả đi ra vây lấy nhóm Thiên Cường.
Nhóm Thiên Cường khi vừa tiếp cận đến phía trước bản doanh của Vạn khí tông thì dừng lại. Vừa vặn hai lão hoàng giả kia cũng dẫn người đi ra.
Hai lão Hoàng giả vẫy tay ra hiệu cho toàn bộ lâu la vây lấy nhóm người Thiên Cường lại. Bấy giờ hai lão kia cũng nhận ra 2 tên nô lệ kia vốn thân mang xích trọng thiết do tự tay chúng đeo vào đã bị cởi bỏ. Điều này chứng tỏ trong đám này có người thật sự có bản lãnh. Hai tên kia thầm cảm nhận chỉ có Hướng Điền mới đem lại cho chúng chút áp lực.
Vì không thể nhìn thấu tu vi của Hướng Điền khiến cho hai tên Hoàng giả có chút lo lắng trong lòng. Tuy nhiên chỉ là chút lo lắng thôi bởi chúng còn có một con bài chủ lực nữa mà tối qua Thiên Cường không thể dò xét được.
Mọi thứ liền diễn ra y đúng kế hoạch mà Thiên Cường chuẩn bị. Lúc bị nhóm người Vạn khí tông bao vây thì cả nhóm không chút e sợ. Thiên Cường chỉ cho Tiểu Bạch tên có tu vi vũ giả đỉnh phong :
“Tên kia là vũ giả đỉnh phong. Đệ cẩn thận đối phó với hắn”
Tiểu Bạch gật đầu :
“Đệ hiểu rồi”
“Nhớ đừng để bọn chúng ôm giữ lại đấy”
“Đệ hiểu rồi. Đại ca yên tâm”
Hai lão già kia sau khi vây lấy nhóm người Thiên Cường thì nhìn về Hướng Điền rồi cất tiếng :
"Chúng ta là người của Vạn khí tông. Không biết các hạ là ai?”
Hướng Điền tỏ vẻ dửng dưng không quan tâm hai người kia nói gì. Hai lão hoàng giả khác nói tiếp :
“Trong này có 2 tên nô lệ của chúng ta đã bỏ trốn mấy hôm trước. Chỉ cần các hạ giao ra 2 kẻ này cùng con chó kia thì chúng ta sẽ không truy cứu chuyện này"
Hướng Điền đổi từ thái độ dửng dưng sang vẻ khinh khi. Nhóm Thiến Cường vẫn điềm nhiên nói chuyện xem những người bao vây xung quanh là vô hình.
Hai lão Hoàng giả kia hỏi mà mãi không ai chịu đáp lời. Điều này khiến bọn chúng thực sự nổi giận. Một lão Hoàng giả gầm lên :
"Được lắm. Cho các ngươi mặt mũi mà không biết. Xem ra là thích uống rượu phạt"
Nói rồi lão phất tay ra hiệu. Bọn lâu la hiểu lập tức rút đao kiếm ra xông vào nhóm người Thiên Cường.
Đương nhiên mấy tên đệ tử Vạn khí tông chẳng có tên ngốc nào đi chọn đối thủ là Hướng Điền mà chọn quần công 3 tên thiếu niên kia.
Nhóm người Thiên Cường cũng đã sẵn sàng liền nghênh chiến. Tiểu Bạch thì ngay lập tức lao vào tên vũ giả đỉnh phong. Tên vũ giả trung kỳ bị Tiểu Bạch làm bị thương thấy Tiểu Bạch thì nổi giận lao đến cùng tên vũ giả đỉnh phong kia vây công Tiểu Bạch.
Lúc này chiến trường chia ra 4 góc khá là đều. Thiên Cường, Vũ tử đánh nhau với 7 tên vũ giả sơ kỳ, 2 tên vũ giả trung kỳ, còn Trùng Phát đánh với 6 tên vũ giả sơ kỳ và 2 tên vũ giả trung kỳ.
May trước khi bị bắt thành nô lệ bọn chúng cũng có xem xét cho Trùng Phát cùng Vũ Tử tu luyện nên cũng có chút kinh nghiệm chiến đấu. Lần trước bị xiềng xích với lại kiệt sức nên 2 người bị ba tên vũ giả sơ kỳ đánh đến chật vật nhưng vẫn cầm cự được khá lâu.
Lần này đây hai người được thoải mái cũng như là sung sức nhất nên hai người càng đánh càng hăng. Nắm đấm như thép hết va đập với đao kiếm này với đao kiếm khác. Tất nhiên cả hai lựa chọn đánh vào mặt đao kiếm chứ không phải là đấm thẳng vào lưỡi kiếm rồi.
Mấy tên vũ giả sơ kỳ công kích đối với hai người thật không có nhiều hiệu quả. Chủ yếu làm vướng chân tay hai người họ. Còn mhững tên vũ giả trung kỳ thì tốc độ cũng như sức mạnh trên một bậc nên cả hai mới phải cẩn thận đón đỡ.
Thiên Cường lúc nhỏ tới lớn chỉ là đơn thuần luyện tập một mình. Chiến đấu với đám nhỏ rất ít và chỉ mang tính chất chơi đùa. Tính ra hắn chưa từng chiến đấu, đây có thể nói là lần đầu hắn chiến đấu.
Thiên Cường ngay lập tức rơi vào thế bị động. Hắn dù nhanh nhẹn nhưng vẫn phải khổ sở chật vật chống đỡ khi bị quần công. Thời gian trôi qua, trên người hắn đã bị lãnh một vài vết thương do binh khí cắt lên cơ thể. Máu theo đó mà chảy ra nhuộm đỏ thành mảng trên y phục.
Vạn khí tông tông chủ tu là kiếm. Thế nên những kẻ này khi xuất trận đều sử dụng tới đao hoặc kiếm. Những tên đệ tử này thuộc dạng thân phận thấp kém nên chỉ sử dụng binh khí là những đạo kiếm thô sơ bình thường. Loại binh khí cấp thấp này không tăng lên nhiều lực chiến mà chủ yếu gây thêm sát thương cắt chém khi va chạm.
Tất nhiên nếu chém lên thân thể tu giả khác thì những binh khí này có thể lập tức gây các vết thương sâu. Nhưng đằng này lại gặp 3 tên thân thể cưỡng hãn bất thường, nên đám để tử của Vạn khí tông chỉ gây các vết thương không nghiêm trọng cho nhóm Thiên Cường.