Chương 3: Chủ Động Lấy Tiên Cơ
“Hoàng giai Nguyên Thuật sơ cấp - Viêm Lôi Pháo!”
Một viên thanh sắc lôi viêm cầu phóng đi toả ra nhiệt lượng cùng lôi điện lan toả xung quanh bắn đến phía tảng đá trước mặt.
Ầm!
Lôi viêm cầu mà xanh bay đến phá nát tảng đá lớn thể trọng vài chục cân. Xung quanh một mảnh cháy đen hoả diễm thi thoảng toả ra lôi điện.
“Hoàng giai nguyên thuật sơ cấp - Lôi Viêm Y!”
Một cỗ lôi hoả nguyên khí ngưng tụ tại trên y phục Lạc Bình tạo thành màn chắn bảo hộ hắn. Lạc Bình nhảy lên rơi tự do xuống một vách đá cao hơn 100m cuộn người lại tiếp đất bằng lưng. Lôi hoả pháp y bên ngoài bảo hộ thân thể hắn không một điểm trầy xước.
“ Cửu ca ngươi tu luyện cả ngày rồi về lo cơm nước bổ sung thể lực!” một giọng thiếu nữ vang lên
Từ xa chạy đến một nữ hài 8 tuổi, cao 1m3 trên người mặc lấy áo khoác làm bằng lông cừu. Nàng tóc cột dài để sau theo bộ pháp bay phấp phới. Nàng gọi Lạc Y,cùng bối phận với hắn bất quá vẫn chưa đến lúc nhận chữ lót. Lạc gia tổ huấn chỉ có tộc nhân khi 25 tuổi, tu luyện đến Khí Phủ cảnh hoặc sở hữu địa nguyên căn mới có thể nhận chữ lót vào ngày thành lập gia tộc.
“Biết rồi! Càu nhàu như bà cụ non ấy!” Lạc Bình đáp
Hắn lấy tay xoa đầu nữ hài, kiếp trước nàng trong cuộc phản loạn tử chiến bởi Lê gia chiêu mộ tán tu sau 1 năm. Lạc Y là trong tộc hiếm có sở hữu cực phẩm mệnh căn Thuỷ Mộc, đã cực kì tiếp cận Địa cấp mệnh căn, bất quá nàng xuất sinh quá trễ nên chức thiếu chủ rơi vào Lạc Bình trên thân. Đây là mệnh căn cực kì thích hợp nguyên thực sư, ngũ hành tương sinh hoả sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thuỷ, thuỷ sinh mộc. Dựa vào đó nàng trở thành gia tộc bồi dưỡng Linh Nguyên cảnh hạt giống một trong.
Phụ mẫu Lạc Bình là phàm nhân đã mất cách đây không lâu, một mạch này của hắn chỉ có mỗi hắn trở thành tu sĩ. Lạc Y là con gái lão gia chủ gọi Lạc Hằng Vân đã mất trong trận thú triều. Mẫu thân nàng là một phàm nhân chiến loạn đến Hưng An trấn được lão gia chủ cưới về sau khi phu nhân mất. Cũng chính nàng một tay nuôi dưỡng Lạc Bình lớn lên, cũng nhận hắn vào mạch này làm hài tử.
Lạc gia truyền thống ba đời không ra tu sĩ khi tiến vào hệ thống tông tộc thường sẽ sáp nhập vào một mạch nào đó. Hằng Yên lão tổ sau khi kiểm tra mệnh căn liền phân phối hắn vào mạch của gia chủ.
“Được rồi về thôi, ngày mai là lúc cửu ca của ngươi chính thức liệt vào gia phả của tộc chúng ta về thôi.” Lạc Bình lại xoa đầu nữ hài dẫn đi về
…
Tại biệt viện của Lạc Bình lúc này xuất hiện một đạo hắc ảnh, hắc ảnh tiềm hành dưới bóng đêm thành công tiến vào gian phòng của hắn. Phòng của Lạc Bình cũng không có gì trân quý, ban đêm cũng chỉ để vài đầu Đăng Quang trùng trong lồng giấy để chiếu sáng sơ lược mà thôi.
“Bình Bình ngươi ngủ chưa?” một giọng ôn nhu vang lên
“Hằng Yên lão tổ?” Lạc Bình hỏi
“Là ta! Bây giờ chúng ta cần thảo luận các tình huống xảy ra ngày mai!” Hằng Yên lão tổ đáp
“Vâng! Theo ta quan sát hai nhà Lê - Chu thì tộc trưởng cùng đại trưởng lão nhất mạch có liên lạc cùng Thiên Hà Tông. Bất quá dù sao năm đó tiên tổ của họ cũng là Hộ Thiên lão tổ con rễ. Chúng ta chỉ giải quyết hai mạch này sau đó di chuyển mạch Vạn Sơn trưởng lão, Cổ Minh, Trường Thiên.... mấy vị trưởng lão tách ra chiếm đóng hai đầu nguyên mạch tại đó. Còn về hai nhà thì tách ra dẫn một bộ phận đến chúng ta Thiên Vân Sơn sinh hoạt.” Lạc Bình nói
“Ý kiến tốt, bất quá rất có thể Thiên Hà Tông sẽ ra tay ngăn chặn chúng ta sáp nhập hai nhà này vì vậy chúng có thể cử vài trưởng lão đến quấy rối. Đến lúc đó chỉ có thể để ta cái thân già này cản lại rồi!” Lạc Hằng Yên đáp
“ Mấy hôm nay ta thu hoạch nguyên ngọc đều tại nơi này ngài đến cùng muốn dùng chúng để làm gì ạ?” Lạc Bình hỏi
Lạc Hằng Yên nhìn hắn một chút sau đó bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ
“Hằng Yên muội cầm lấy đây là quà sinh nhật ngươi tròn hai mươi.” một nam tử trẻ tuổi cầm tay thiếu nữ nói
“Hoàn Di ca ngươi tại sao lại tặng quà cho ta? Chúng ta không có thân?” thiếu nữ đáp
“Không thân nhưng sau này sẽ thân!” nam tử đáp
….
“Hằng Yên ta chân thật không gọi Lý Hoàn Di mà chính xác là Trần Hán Thăng! Cảm ơn mười năm qua muội làm bạn ta, hiện tại ta phải đi rồi bất quá muội giữ lấy viên ngọc bội này. Nó là một kiện đặc thù cao giai nguyên bảo Hoàng cấp có thể đem bất kì trận pháp phòng hộ nào từ ngũ giai trở xuống tăng thêm một tiểu cấp. Đồng thời tự thân có uẩn dưỡng năng lực lâu dài có thể đem tứ giai trở xuống nguyên mạch tấn thăng một tiểu cấp tất nhiên cần tiêu hao đại lượng nguyên ngọc.” nam tử trẻ tuổi nắm lấy tay giai nhân để vào một viên ngọc bội tử sắc khắc hoạ hình dáng một đầu giao ngư.
Hồi tưởng kết thúc Hằng Yên lão tổ đáp
“Ta có một kiện bảo vật cần đại lượng nguyên ngọc để phục hồi. Nó có thể khiến phòng hộ đại trận tăng cường lên để chúng ta ứng đối với Thiên Hà Tông đánh đến cửa.”
Lạc Bình “!!!!”
Trong gia tộc vậy mà có bảo vật hắn không biết, bất quá vì cần tiêu hao nguyên ngọc nên có lẽ Hằng Yên lão tổ sợ mình đặt tâm vào việc khôi phục mà không tu luyện nên mới giấu đi. Sau đó hai người tiếp tục bàn bạc vài chuyện rồi tiến hành nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau vài tia nắng bắt đầu chiếu trên mái hiên nhà, lúc này toàn bộ hơn 40 người tu sĩ đều tập trung tại chủ trạch. Một tế đàn làm từ nhị giai nguyên thạch - Xích Tinh ở ngay giữa sân nhà dưới ánh sáng mặt trời toả ra màu đỏ tinh quang.
Phía trên tế đàn một phiến ngọc bích thạch sáng bóng khắc hoạ vô số lít nhít văn tự bên trên. Nó là Nhân Sinh Bi một kiện nguyên bảo Hoàng giai trung cấp, phía bên trên là ghi chép tên tuổi của Lạc gia tu sĩ từ lúc khai tộc đến nay.
Lúc này Hằng Yên lão tổ cầm trong tay mộc trượng từ từ tiến lên, sau đó từng người cắt máu ghi lấy danh tự của mình lên Nhân Sinh Bi. Lần này toàn bộ đều là An chữ lót có tám người lần lượt là đại ca An Tín, nhị ca An Tâm, tam ca An Hoà, tứ ca An Toàn, ngũ tỷ An Ngọc, lục tỷ An Duệ, thất tỷ An Vân cùng hắn An Bình. Về người thứ 8 Lạc Chung đã mất cách đây hai năm vì đi kiếm củi bị hung thú sát hại.
Khi Lạc Bình vừa ghi tên của mình lên Nhân Sinh Bi liền có một tiếng nổ xuất hiện ở dưới chân núi. Hắn nhìn qua Hằng Yên lão tổ đang chống gậy mỉm cười, cùng với ba vị lão tổ khác đang ẩn nấp trong bóng tối. Kiếp trước họ đang bế quan nên mới bị tập kích trọng thương, kiếp này vì có Lạc An Bình chuẩn bị trước nên họ đi đến đây sẵn sàng ra tay chiến đấu.
“Lạc gia các ngươi lấn người quá đáng, chúng ta Lê gia, Chu gia phản đối tiền thuê nông trường.” bên ngoài một thanh âm vang lên
“ Đi thôi An Bình ngươi hiện tại đã là gia chủ rồi nên có một số việc tự thân giải quyết đi!” Hằng Yên lão tổ đáp
“Vâng!” Lạc An Bình đáp
Hắn lấy ra nguyên binh hoàng giai trung phẩm Hổ Nha Thương. Đây là kiện nguyên binh luyện chế từ tam giai khoáng vật Xích Đồng phần cặn bã kết hợp ba chiếc nhị giai yêu thú Bạch Lôi Hổ.
“To gan tặc nhân Lê Chí Hải, Chu Bình Nam dám đối với Lạc gia động thủ?” Lạc An Bình quát
Sau đó hắn cùng mấy ca ca tỷ tỷ và những tộc nhân khác đi xuống đại môn. Phía trước cổng là một nhóm người y phục tím - lam song sắc phân biệt đứng hai bên.
Một cái áo tím thanh niên bước lên nói
“Lạc Bình nhóc con tránh ra lần này chúng ta đến tìm các ngươi Hằng Yên lão tổ!”
“Viêm Lôi Pháo!”
Không đợi hắn nói hết câu một viên thanh sắc viêm cầu ngưng tụ bởi Thanh Lôi Viêm Khí liền phóng tới trước mặt hắn.
Ầm!
Sóng năng lượng lan toả xung quanh, vài tên áo tím tu sĩ gần đó bị dư uy đẩy lùi. Một số ít hẳn là Khai Phủ cảnh sơ kì liền bị oanh ngã phun máu.
“Ranh con hỗn láo!” một lão nhân mặc lấy lam sắc y phục tiến lên ngưng tụ nguyên khí màu đỏ trên tay hướng về hắn một chưởng vỗ đến
“Lôi Viêm Y”
Một cỗ lôi hoả nguyên khí ngưng tụ tại trên y phục Lạc An Bình tạo thành màn chắn bảo hộ hắn. Lập tức một đạo bạch sắc thương ảnh loé lên phóng đến lão nhân
“Hoả Nham Thuẫn!”
Hoả diễm nguyên khí ngưng tụ phía trước lão nhân tạo thành tấm thuẫn tròn bán kính 1m ý đồ ngăn chặn công kích của An Bình. Nào ngờ lúc này một đạo thanh sắc lôi ảnh xuất hiện sau lưng hắn nắm lấy trường thương đâm đến.
“Nghịch Lôi Bộ!”
Keng!
Thanh âm kim loại va chạm vang lên, một cái thiếu nữ cầm lấy đại kiếm xuất hiện sau lưng lão nhân chặn lại một thương bất quá nàng cũng bị hất lùi về sau thổ huyết không ngừng.
“Triền Nhiễu Thuật!”
Lạc An Bình búng tay bắn ra một đạo lục quang xuống dưới chân lão nhân. Lập tức hắn nắm lấy cổ áo thiếu nữ lùi về sau tuy nhiên đã chậm, một sợi dây leo to bằng cổ tay trẻ sơ sinh xuất hiện đem chân hắn trói lại mất khả năng di chuyển. Một đạo ánh thương loé sáng đem nam tử trung niên phần đùi rách be bét, máu chảy đầm đìa.