Chương 18: Biểu Diễn
Sau khi về Hưng An Trấn, Lạc An Bình lập tức di chuyển đến Thái Sơ Trạch đem đầu lâu của Lôi Dực Ngạc Tích giao cho Ngư lão. Hiện tại Ngư Lão đã tạm giai trung kì đỉnh phong luyện hoá thứ này khiến nó tu vi tăng trưởng đến hậu kì đồng thời cũng kéo theo tu vi Vạn Sương lão tổ.
Kế tiếp Lạc An Bình dẫn theo hai vị mới tấn thăng Linh Nguyên lão tổ đến sơn mạch một khu rừng lá đỏ. Nơi này gọi Xích Vân Lâm, là một khu vục đặc thù có loại nguyên mộc gọi Xích Vân Mộc. Loại cây này vỏ màu đỏ sần sùi, ngoài ra thân gỗ có những đường vân màu đỏ. Đây là một loại ẩn chứ hoả nguyên khí nguyên mộc thích hợp làm nguyên liệu cung cấp nhiệt lượng hoặc kiến tạo nhà sưởi ấm.
Dưới cánh rừng này chỗ sâu tồn tại hai đầu nguyên mạch ẩn chứa thổ - hoả hai loại thuộc tính. Nhờ đó loại cây này sinh trưởng cực kì nhiều, thậm chí một số cây phát triển đến tâm giai trình độ là vật liệu tốt để luyện chế Xích Vân Nham Thạch.
Xích Vân Nham Thạch là thành phẩm của thân cây Xích Vân Mộc đốt cháy thành than dung hợp với vài loại khoáng sản phàm tục. Nó là một loại hoả hệ tài nguyên thích hợp kiến tạo kiến trúc như lò nung Dung Nguyên Gạch...
Lần này mục địch là chặt một số lớn Xích Vân Mộc đem về chế tạo Xích Vân Nham Thạch sau đó tinh luyện thành Xích Vân Nham Tinh thứ này có thể làm vật dẫn địa mạch lực lượng tạo thành giả hoả hệ nguyên mạch cung cấp nhiệt lượng luyện đan, luyện khí.
Sau khi hướng dẫn họ cách khai thác triệt để Xích Vân Mộc lại có thể tuần hoàn kinh doanh hắn dẫn theo hơn 400 nô lệ tiến vao một sơn cốc nhỏ. Nơi này diện tích bằng một nửa Hưng An trấn, có một đầu tam giai hạ phẩm nguyên mạch bên dưới. Trung tâm có một hồ nước nhỏ bên trong chứa rất nhiều loại nguyên ngư, nguyên quy..... Lạc An lấy ra các loại vật tư từ trữ vật không gian đặt trên mặt đất, hắn chỉ huy mọi người bắt đầu chặt cây khu vực xung quanh nhanh chóng kiến tạo tường vây lều trại
Lạc An dẫn theo đội ngũ nô lệ đi vào sâu sơn mạch mà không có một vị Linh Nguyên lão tổ trong tộc che chở vì hắn có 3 cái Linh Nguyên nô lệ. Ba cái này nô lệ đều là thú nhân trong đó một cái thiếu nữ lang nhân, một nữ trung niên thỏ nhân, hai người họ tai, đuôi cùng răng nanh biểu lộ chủng loại của mình. Riêng người thứ ba là hỗn huyết nhân – yêu, nàng có mái tóc vàng xù giống sư tử đực lông tơ màu vàng trên thân thể. Nguyên khí phẩm chất tuy cao nhưng khí tức khác với nhân loại hoàn toàn.
Ba người lần lượt gọi Dạ Lang, Hồng Ngọc và Sư Kim! Tu vi đều là Linh Nguyên cảnh tầng 6 đỉnh phong! Họ có thể tạo thành tổ đội chiến đấu luân phiên ngày đem đồng thời tự tạo thành vòng tuần hoàn thực phẩm nội bộ sinh tồn.
Dạ Lang cùng đồng tộc của nàng sở hữu huyết mạch tứ giai nguyên thú Ngân Nguyệt Dạ Lang đôi mắt nhìn rõ trong đêm di chuyển cũng cực kì lưu loát không để lại sơ hở.
Hồng Ngọc cùng đồng tộc thì sở hữu huyết mạch ngũ giai nguyên thú Hồng Nhãn Ngọc Thố. Loài nguyên thú này tinh thông huyễn thuật lại giỏi chăm sóc dược thảo vì vậy hay được các thế lực Khí Hải cảnh cùng Linh Mệnh cảnh nuôi dưỡng.
Cuối cùng Sư Kim huyết mạch Thái Dương Nguyên Sư, tự thân có khả năng hấp thụ nhật quang tu luyện. Tốc độ, sức mạnh cùng nguyên khí trong thân thể khi vào ban ngày cực kì mạnh mẽ.
Lạc An Bình sau khi kiểm tra lí lịch của ba người đều là từ nhỏ được nuôi trong Hắc Thị làm việc cùng đồng tộc vì vậy hắn mua về đại đa số cùng họ có liên quan. Còn lại có khoảng 1000 nô lệ là nhân loại, những cái này nhân loại đại đa số là từ tù binh chiến tranh hoặc một số vùng phàm nhân đông đảo không tu sĩ quản lí chộp đến.
Khoảng 1000 người này kí ức bị phong ấn, và thay đổi thành Lạc gia phụ thuộc thế lực chia làm 3 nhóm. Những người mệnh căn từ trung thượng phẩm trở lên, hoặc Khí Phủ cảnh sở hữu nhị phẩm nguyên khí phân làm hai nhà Trần – Nguyễn phụ thuộc gia tộc dùng để thông hôn. Một phần còn lại mệnh căn trung hạ trở xuống giáng làm Lạc gia tộc binh. Từ đó Lạc gia tổng nhân khẩu tu sĩ tăng lên hơn 300 người, phụ thuộc thế lực tăng thêm hai cái bất nhập lưu mạt phẩm Khí Phủ thế gia.
Lạc An Bình có nắm chắc để hai cái này thế gia trong vòng một quý đột phá làm cửu phẩm thế gia. Còn về nhóm thú nhân nô lệ cũng làm giả thành thế lực bát phẩm ẩn giấu tại khu vực sơn cốc cách Sơn Hải Vệ không xa nhằm là tiêu điểm mở rộng. Những nhóm người này đều được đăng kí thông tin trên Quận Thành chủ. Từ đó nguyên bản 9 trấn Sơn Hải Vệ nhanh chóng trở thành 11 trấn khi thú nhân kiến tạo ra Sơn Dã trấn là hai thế gia phụ thuộc mới lại vây quanh Thái Sơ Trạch tạo thành Thái Sơ trấn.
Chu – Lê hai nhà cũng phân biệt di chuyển đến Thái Sơ Trạch định cư cùng Trần – Nguyễn hai nhà tạo thành bốn cái gia tộc trấn thủ bốn phía lấy Lạc gia làm chủ. Dựa vào sự hi sinh của Chu Thương – Lê Việt mà Chu – Lê hai nhà đã có hạt giống trong vòng hai tháng đột phá Linnh Nguyên cảnh trở lại làm cửu phẩm thế gia.
Về nguyên bản Hưng An Trấn chính là tổ địa chỉ có mấy vị lão tổ thế hệ trước ở lại cùng các vị tộc lão chăm lo mộ địa tiền bối. Phàm nhân nơi đây đại đa số đều là các tiểu gia hộ xuất thân thế hệ An chữ lót. Hiện tại nơi này ngoài việc là tổ địa còn là nơi sở hữu dược viên và Nông Điền cỡ lớn... của gia tộc vì vậy được phân bố lực lượng trấn thủ đông đảo.
Ngoại thế chỉ biết rằng Lạc gia vừa lộ diện một chi mạch có nhiều tu sĩ và chiêu mộ thành công hai cái bất nhập lưu thế gia. Dù là các vị huynh đệ cùng bối phận cũng không biết. Liền cả bí mật phát triển trong sơn mạch Sơn Dã trấn cũng không có công bố. Tất cả đều trong im lặng thực hiện chờ ngày đại hôn cùng tế tổ công bố rung chấn bát phương!
….
Sơn Hải Vệ tại một tòa thành nhỏ không có tu sĩ sinh hoạt gọi Kim Lăng Thành. Tòa thành này thi thoảng vẫn có tu sĩ đi ngang qua dò xét mệnh căn phàm nhân nơi này, một số ít tư chất tốt đưa đi về tông môn thế lực. Một số ít may mắn có được cơ duyên tu tiên sau đó rời đi.
Tòa thành này vốn do một cái Khí Phủ cảnh tu sĩ thành lập, về sau người này tọa hóa mà hậu nhân lại chẳng có tư chất làm tu sĩ dần dần nơi này không ai trấn thủ. Thi thoảng vẫn bị dã ngoại hung thú tập kích, lúc này trong trấn một quán trà nhỏ có hai thân ảnh lão nhân ngồi uống trà ngắm lấy hoàng hôn.
“Lão Vân ngươi nhìn xem hình như cái vệ này ra nhiều thêm hai cái tu sĩ thành trấn thì phải!” một lão nhân áo nâu nâng lên chén trà nhìn về phía Sơn Dã trấn nói
“Đúng vậy? Hơn nữa theo ta nhận thấy nơi đó toàn là thú nhân, trận pháp bố trí cũng tạm ổn phối trí tổ đội không tệ! Bất quá ta không nhớ rằng tiểu tử kia có nhắc qua khai mở vào sâu sơn mạch!” một lão nhân áo vàng đáp
“Chúng ta xem thử chúng muốn làm gì đi? Thái Dương Nguyên Sư, Ngân Nguyệt Dạ Lang, Hồng Nhãn Ngọc Thố đều là năm đó từng có mấy cái cổ quái thiên tài huyết mạch không tệ hóa hình người cùng nhân loại tạo ra hậu đại a!” lão nhân áo nâu nói sau đó thân hình biến mất
Lão nhân áo vàng thấy vậy cũng đặt xuống chén trà, lấy cái lồng đan từ lá cây che lại bàn trà sau đó cũng biến mất.
Sau đó hai người xuất hiện tại một vùng rừng cây lá xanh bao phủ rộng rãi. Phía trước họ là một bức tường cao hơn 3m làm từ nguyên mộc, dây leo, nguyên thạch. Phía trên có vài cái thú nhân tu sĩ cầm lấy nguyên binh canh gác, họ nguyên binh chỉ là những món thô sơ giản dị như xương cốt yêu thú được mài dũa sắc bén.
Tại ở trong thành trấn một nhóm người vây quanh hồ nướng cá cùng dã thú săn giết được làm thức ăn. Trong hồ nước dưới đáy có một đầu thiên huyệt phát tán ra nguyên khí đủ để các loại cá, rùa, tôm, cua bên dưới dần dần biến thành dã thú. Muốn thành lập một trấn mới yêu cầu nơi đó phải có ít nhất hai vị Linh Nguyên cảnh cùng hơn 100 vị tu sĩ cấp thấp. Sau đó phải tạo thành một địa phương đủ lớn chứa hơn vạn phàm nhân mới có thể tạo thành tu tiên trấn.
Về phàm nhân có thể điều động di cư từ các tòa thành trong phạm vi Sơn Hải Vệ, tuy là trên địa đồ quận phủ báo cáo chỉ có 9 trấn thế nhưng đó là liệt kê có tu sĩ tồn tại. Nội bộ Sơn Hải Vệ số lượng thành trấn nhiều hơn rất nhiều. Một số nơi còn có nguyên mạch, bất quá phẩm cấp quá thấp mà tu sĩ lại muốn bão đoàn sưởi ấm nên rời đi đến những thành trấn tu sĩ đông đảo mà thôi.
Lạc An Bình trên đường trở về từ Tân An Quận thành cũng đã quy hoạch những thành trấn di chuyển dân chúng đến. Còn về nguyên bản thành trấn kia sẽ xóa bỏ cải tạo lại thành một loại sản nghiệp nào đó. Mà hắn mục tiêu nhắm đến lần này chính là Kim Lăng thành, về việc phàm nhân sau khi di chuyển để lại tòa thành trống thì hắn quyết định cải tạo nơi này một học viện.
Học viên tốt nghiệp từ đây sẽ trở thành lực lượng hạch tâm tham dự các hạng mục phát triển tương lai trong vòng mười năm ở Sơn Hải Vệ. Học viên ưu tiên tuyển lấy phàm nhân sở hữu mệnh căn bồi dưỡng từ nhỏ để xây dựng tính trung tâm đối với học viện. Ngoài việc tuyển lấy phàm nhân có thể thu nhận học viên từ các gia tộc, tông môn khác yêu cầu kí khế ước phục vụ cho học viện sau tốt nghiệp trong kì hạn nhất định.
Lạc An Bình lúc này đang suy tính các phương án vận chuyển dân cư nhanh chóng cùng ẩn nấp lại nhớ đến Thương Trận Thượng Nhân vì vậy rẽ qua di tích thăm hắn.
“Học đồ - Lạc An Bình tham kiến lão sư!”
“ Ồ ngươi đến đây có chuyện gì?” Thương Trận thượng nhân hỏi
“Bẩm đạo sư, học đồ hiện tại có thể bố trí toàn bộ trận nguyên cũng như thương trận mà ngài giao cho!” Lạc An Bình đáp
Sau đó hắn lấy ra một đống trận kì bắt đầu bố trí lấy trận nguyên, hoàng giai cấp độ trận nguyên hắn bố trí thành thạo. Mặc dù có phần hơi chậm chạm ở hoàng giai cực phẩm nhưng xem như miễn cưỡng hoàn thành.
Về thương trận với một thanh huyền giai hạ phẩm trường thương cùng hơn hai mươi thanh hoàng giai đoản thương Lạc An Bình thành công thi triển ra thương trận đồng thời biểu diễn chúng trước mặt đạo sư của mình.