Sáng hôm sau.
Thiên Vũ mở mắt nhìn vào gương mặt trước dục vọng lại từ từ bùng lên, dương vật cọ xát vào đùi hồng trang.
Hồng trang giật mình mở mắt.
Bốn mắt nhìn nhau.
Hồng trang ngượng ngùng áp sát vào ngực thiên vũ: mới sáng sớm mà chàng đã...! Nàng còn chưa nói xong thì cái dương vật kia đã đâm vào hạ huyệt của nàng.
Ừ. Ừ.a
Thiên Vũ lật hồng trang lại bắt đầu công cuộc cay cuốc.
Bạch... bạch... bạch...
A... tướng... công... nhẹ... một... chút.... ư... bạch... bạch..
Ha ha... hồng trang nàng thật là dâm đãng a !
.....
Cảnh xuân sắc diễn ra trong khoảng một canh giờ.
Thiên Vũ nhìn hồng trang như bùn nhão nằm trên giường : nàng, không tính định mặc y phục à?
Hồng trang chốn vào trong chăn: chàng là tên bại hoại mà!
Thiên Vũ mỉm cười kéo cái chăn ra bế nàng lên đi đến trước gương bắt đầu giúp nàng mặc y phục rồi đến áo giáp còn lợi dụng sàn xỡ nàng.
Hồng trang mỉm cười: chàng còn không chịu mặc y phục!
Thiên Vũ cười dâm tà. : nhưng tiểu đệ của ta không chịu nghe lời a!
Hồng trang nhìn xuống thấy một cây dương vật đang ngẩng cao đầu, gương mặt của nàng lập tức đỏ ửng lên ủy khuất quỳ xuống bắt đầu dùng tay nắm vào dương vật sóc nhẹ nhàng sau đó lại cho vào miệng bắt đầu bú liếm lấy nó. Chiếc lưỡi như rắn nước liên tục cuộn vào đầu dương vật.
Tay thiên vũ thò vào trong áo giáp của nàng bắt đầu nhào nặn cặp ngực to tròn của nàng.
Đột nhiên đúng lúc này của lều bị mở ra hai thân ảnh lập tức chạy vào.
Dong đoàn trưởng....!
Thiếu gia người có....?
Hai thân ảnh lập tức đứng hình.
Thiên Vũ và hồng trang giật mình nhìn ra ngoài thì thấy thu hà và thu hương. Gương mặt lúc này của hai nàng đỏ ửng lên. Đôi mắt mở to tròn miệng há to.
Thiên Vũ dùng mình bắn một đợt tinh khí vào miệng hồng trang.
Hồng trang như bản năng mà luốt xuống.
Thu Hà nhìn thấy vậy lập tức bốc hỏa rút trường thương ra : khốn kiếp, mau thả đoàn trưởng ra! Búng phát ra linh lực,Ánh mắt tràn đầy sát khí.
Thu Hương lập tức lấy lại tinh thần cũng lập tức bùng phát linh lực áp chế thu hà xuống.
Hồng trang nhìn thấy vậy lập tức quay lên: hai người các ngươi cút ra ngoài cho ta ! Nàng cũng bùng phát ra linh lực.
Thu Hà cùng thu hương cùng lúc giật mình: linh soái đỉnh phong! Nàng tung ra một chưởng trực tiếp đánh hai người ra ngoài.
Thu Hương chỉ bị đẩy ra ngoài lều còn thu hà trực tiếp bay đi một trăm mét. Trực tiếp bất tỉnh.
Thiên Vũ nhìn vào thân ảnh trước mặt lập tức luốt xuống một ngụm nước bọt: quả nhiên là đáng sợ hơn cả hổ, báo a . à phải như hung thú mới đúng!
Hồng trang quay người lại nhìn thiên vũ nghiến răng nói: đều là tại chàng! Nói xong lập tức ra khỏi lều, còn dùng tay lau miệng.
Thiên Vũ đứng hình sau đó lập tức lắc đầu: quả nhiên là nữ nhân không nói đạo lý a ! Thiên Vũ lập tức lấy y phục mặc vào.
Thiên Vũ bước ra khỏi lều thì nhìn thấy thu hương đang nhìn chằm chằm vào mình , thiên vũ cảm thấy hơi sợ: thu hương, nàng định ám sát ta sao vậy?
Thu Hương giật mình nhìn thiên vũ rồi lại nhìn xuống giữa hai chân lẩm bẩm: mới có 16 tuổi mà đã dài vậy a!
Thiên Vũ nghe vậy miệng hơi giật giật, lập tức tiến lại gần thu hương ghé vào tai nàng nói nhỏ: có muốn nhìn tận mắt không ? Bổn thiếu gia cho phép!
Thu Hương nghe vậy gương mặt trở lên đỏ ửng lên, lập tức đẩy thiên vũ ra quát lên: ai thèm! Xong liền soay người chạy đi.
Thiên Vũ nhìn thấy vậy miệng nở một nụ cười: còn muốn chạy!
A! Bụp..
Tiếng của thiên vũ kêu lên, thu hương lập tức quay người lại thì thấy trên người thiên vũ be bét máu huyết, nằm im trên đất.
Thu Hương sợ hãi lập tức chạy đến ôm lấy thiên vũ đôi mắt long lanh ướt lệ: thiếu gia, người đừng làm ta sợ!
Thiên Vũ đôi mắt ti hí lập tức tay phải bóp mạnh vào vú của nàng, lấy đà hôn lên môi nàng cười lên: ha ha, ta biết thu hương của ta sẽ không bỏ rơi ta mà!
Thu Hương lập tức giật mình nhìn vào ngực mình đang bị một bàn tay lắm lấy, đầu nàng trực tiếp bốc lửa. Linh lực dồn vào trong tay đấm xuống , Thẳng vào ngực thiên vũ.
Bụp, thiên vũ bị một đấm của linh soái hậu kỳ trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp ngất đi.
Gương mặt thu hương lúc này trở nên tái nhợt, giật mình: thiếu gia, ta, ta không phải cố ý. Thiếu gia người tỉnh lại đi, thu hương sẽ cho người sờ mà!
Hồng trang nghe thấy tiếng động lập tức chạy đến nhìn thấy thiên vũ nằm bất động lập tức quát lên: người làm gì hắn? Linh lực bùng phát, sát khí tỏa ra.
Thu Hương ánh mắt ướt lệ nói: ta nhỡ tay đánh thiếu gia một cái!
Hồng trang nghe vậy sát khí lại tăng lên máy lần nghiến răng nói: một linh soái hậu kỳ như người đánh một trưởng thì đừng nói là linh tướng trung kỳ mà kể cả linh tướng đỉnh phong còn mất mạng nữa mà!
Trong tay nàng suất hiện một huyết liềm.
Mọi người sung quanh lập tức luốt một ngụm nước bọt, không nghĩ đến một tên linh tướng Trung kỳ này lại khiến cho nàng sử dụng con bài mạnh nhất.
Lúc này một vị tam phẩm dược sư chạy đến, cảm giác được thiên vũ vẫn còn hơi thở lập tức nói: đoàn trưởng, vị này vẫn còn thở!
Hồng trang nghe vậy gương mặt dã ra một chút lập tức nói: mau chóng trị thương cho hắn!
Thu Hương nghe vậy lập tức cọng thiên vũ lên chạy về phía lều y tế.
Hồng trang nhìn thu hương ánh mắt bắn ra một tia sát khí: nếu hắn xảy ra chuyện gì , thì ngươi nhất định phải chết!
Thu Hương nghe vậy lập tức nói: nếu thiếu gia xảy ra chuyện gì , không cần ngươi ra tay!
Hồng trang nhìn toàn bộ những người đứng sung quanh , ánh mắt sắc lạnh: các ngươi còn không mau đi làm việc đi!
Mọi người lập tức giật mình cúi đầu hành lễ: rõ, đoàn trưởng! Toàn bộ đều chạy về vị trí của mình.
Hồng trang cũng lập tức đi đến lều y tế.
...
Ba ngày sau.
Trong trong lều y tế.
Một người trung niên ngồi bên cạnh giường, bắt mạch.
Vẻ mặt lập tức lộ ra vẻ khó tin.
Thu Hương đứng bên cạnh lo lắng hỏi: mục nam đại sư, thiếu gia nhà ta có nghiêm trọng đến tính mạng không?
Mục nam chả lời: ta cũng không dám trắc, trong người thiên vũ thiếu gia có một tầng ngăn cách khiến cho ta không có cách nào tiến vào trong nội thể được!
Hồng trang lập tức bước vào: mục nam, không phải ngươi là dược sư tam phẩm sao ?
Mục nam gương mặt đen lại, hắn thật sự là cảm thấy mình có chút vô dụng a.
Hồng trang nhìn thấy đường đường là một luyện được sư cao ngạo vậy mà hôm nay lại bày ra bộ mặt như vậy , nàng thở dài nói: thôi mục nam, ngươi cũng là về nghỉ ngơi đi !
Mục nam gật đầu ánh mắt nhìn về hướng chiếc giường thở dài: có lẽ ta đoán không nhầm thì vị công tử này bị nội thương, còn điểm lạ là tại sao một linh tướng lại chỉ phun ra một ngụm máu a!
Hồng trang đứng bên cạnh ánh mắt bắn ra một tia sát khí về phía thu hương.
Thu Hương cũng không né tránh mặt đối mặt.
Mục nam là một luyện được sư lên linh hồn thường mạnh hơn người bình thường lập tức cảm giác được mùi thuốc súng , lập tức đổi chủ đề.
: Đoàn trưởng, tâm mê hồn tán ta đã luyện chế song! Nói xong hắn liền cầm một lọ thuốc đưa cho hồng trang.
Hồng trang nhận lấy lọ thuốc rồi thu vào trong lạp giới : ngươi về nghỉ ngơi đi!
Mục nam: đoàn trưởng, tâm mê hồn tán này công dụng gây mê rất mạnh nhưng lại có tác dụng phụ là gây lên kích dục . ...!
Hồng trang lập tức ngắt lời: ta biết rồi!
Mục nam nghe vậy liền cười khổ cúi người rời đi.
Thu Hương nhìn về hồng trang nói: cô thật sự là muốn cướp linh bảo của vũ hổ Kim yêu sao?
Hồng trang không nói gì , lại gần giường mỉm cười: với thế lực đứng sau lưng cô thì cũng biết gốc linh thảo đó rất quan trọng với tỷ tỷ của ta!
Thu Hương nhìn về phía: vũ thiếu gia, người còn không muốn tỉnh sao?
Hồng trang lập tức nhíu mày nhìn thiên vũ.
Thiên Vũ mở mắt cười cười: thu hương tỷ, thật là nhạy bén a!
Thu Hương gương mặt đỏ ửng lên ánh mắt nhìn xuống bờ mông mình, có một bàn tay đang đặt lên. Nhưng nàng cũng không có đẩy ra.
A , thiên vũ lập tức kêu lên một tiếng đau đớn. Lúc đang có một bàn tay trắng mịn đang véo vào eo hắn.
Thiên Vũ giật mình nhìn hồng Trang: ta còn đang là bệnh nhân đầy này!
Hồng trang liếc mắt nói: có tin ta biến chàng thành thi cốt luôn không!
Thiên Vũ mỉm cười: vậy cũng được, Nhưng như vậy nàng sẽ chở thành hóa phụ a!
Thu Hương đứng bên cạnh nhìn thiên vũ cùng hồng trang ánh mắt đưa tình, nàng lại cảm thấy trong lòng khó chịu. lập tức nói: thiếu gia, người thật sự là không sao chứ?
Hồng trang phục hồi lý trí cũng nhìn thiên vũ.
Thiên Vũ giật mình nghĩ lại, lúc bị đánh một chưởng kia làm hắn có cảm giác lục phủ ngũ tạng muốn vỡ tung ra , nhưng sau khi bất tỉnh , hắn lại có một cảm giác toàn thân mình như được xông hơi vậy. liền kể với thu hương và hồng trang.
Hai người nhìn nhau.
Thu Hương lập tức hỏi: rốt cuộc khi rơi xuống vực đã xảy ra chuyện gì? Câu hỏi này nàng đã muốn hỏi từ khi gặp thiên vũ nhưng không có cơ hội để hỏi, nàng thác mắc tại sao tu vi của thiên vũ đột nhiên tăng, công thêm căn cơ và thể trạng đều không yếu đi mà ngược lại càng vững mạnh.
Thiên Vũ gãi mũi nói : khi ta ngã xuống đáy vực thì có một vị cường giả trực tiếp cứu ta, còn nhận ta làm đệ tử! Thiên Vũ chả lời qua loa.
Hồng trang nhìn thấy vậy cũng giải vây cho thiên vũ: ai mà chả có cơ duyên a!
Thu Hương gật đầu: vậy người muốn ăn gì không?
Thiên Vũ nhìn vào ngực thu hương nói: có thể ăn bánh bao không? Bàn tay vẫn không ngừng vuốt ve cặp mông cong của nàng.
Thu Hương gương mặt đỏ bừng lên: vậy được ta lập tức đi! Vừa nói xong nàng lập tức chạy ra đi.
Hồng trang nhìn thấy cảnh này lập tức muốn giết tên này nhưng không hiểu sao trong lòng nàng lại không muốn làm vậy thậm chí là tổn thương hắn.
Thiên Vũ nhìn hồng trang ngây người liền nói: ta bất tỉnh mấy ngày rồi?
Hồng trang phục hồi tinh thần nói: chàng bất tỉnh được ba ngày rồi!
Thiên Vũ nhíu mày : vậy tìm được tung tích của thanh niên địa sâm chưa?
Hồng trang gật đầu: đã tìm được.nhưng có một đầu vũ hổ Kim yêu, nhưng nó lại là yêu thú ngũ giai tương đương với linh vương bảo vệ , còn có hai đầu yêu thú tứ giai , còn có trên trăm đầu yêu thú tam giai và nhị giai nữa!
Thiên Vũ nhíu mày: vậy thì toàn bộ vũ hải sơn lâm bị đầu vũ hổ này làm vương a!
Hồng trang gật đầu: thiếp cùng, kim lang ky binh đoàn cũng đã từng dao tranh nhưng là thật bại tổn thất mấy chục huynh đệ, nhưng vẫn chưa nhìn thấy vũ hổ Kim yêu!
Thiên Vũ lắc đầu : yêu thú ngũ giai, một khi đã hóa hình thì linh trí cũng vô cùng linh hoạt không khác gì nhân loại là mấy ! Thiên Vũ bày ra bộ mặt sầu lão nói.
Hồng trang: còn một việc nữa, đó là ta phát hiện ra không ít ma tu suất hiện ở vũ hải sơn lâm , hình như bọn chúng đang tìm kiếm cái gì đó!
Thiên Vũ nhíu mày nói: ma tu, có lẽ là đến tìm nàng!
Hồng trang gật đầu: có lẽ là bọn chúng đến tìm quỷ linh trong cơ thể của ta!
Thiên Vũ mỉm cười: con quỷ dâm đãng như nàng ai mà chả muốn bắt a!
Hồng trang nghe vậy lập tức gương mặt đỏ ửng.
Thiên Vũ nhìn thấy vậy kéo hồng trang vào lòng ngực mình nói: nói đi nàng gặp quỷ linh ở đâu?