Chương 45: Nhiệm vụ thu phục Lân nhã.

Thiên Vũ nghe xong lập tức nhíu mày nói:" quả nhiên là hỗn loạn a!".

Trí linh nở một nụ cười bàn tay của nàng nhẹ nhàng vung lên, một bảng hệ thống xuất hiện.

Đinh!

" PHÁT ĐỘNG NHIỆM VỤ THU PHỤC LÂN NHÃ TOÀN TÂM TOÀN Ý, LƯU Ý: KHÔNG ĐƯỢC DÙNG CÁC CÁCH HẠ LƯU ĐỂ MÀ THU PHỤC . PHẦN THƯỞNG TẶNG MỘT VIÊN PHÁ TÔN ĐAN , MỘT VŨ KHÍ TÔN CẤP HẠ PHẨM !".

Thiên Vũ nhìn thấy nhiệm vụ lập tức nhớ ra, tình trạng của lân nhã. Lập tức thoát ra khỏi không gian hệ thống.

Mà khi vừa mở mắt, đập vào mắt một gương mặt thành thục áp sát vào ngực mình.

Thiên Vũ mỉm cười nhẹ nhàng vuốt nhẹ nhàng lên mái tóc , sau đó vuốt xuống gò má của nàng. Ngón tay lại từ từ trạm vào bờ môi anh đào, hai ngón tay nhẹ nhàng đẩy vào bên trong . cảm giác ẩm ướt, ấm nóng truyền khắp ngón tay . Thiên Vũ Nói nhỏ:" tỳ nữ, mau liếm sạch ngón tay cho bổn thiếu gia đi!"

Lân Nhã nghe vậy ngước lên nhìn Thiên Vũ, nở một nụ cười xinh đẹp nói:" vâng, thiếu gia!" Nói xong nàng bắt đầu bắt đầu miệt mài mút ngón tay như một con mèo con.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy lập tức giật mình, không nghĩ tới một câu nói

Tay còn lại của thiên vũ ôm chặt lấy eo Lân Nhã trực tiếp kéo sát vào cơ thể mình thở dài nói:" thôi , nàng không tỉnh táo. Có được nàng cũng không tốt cho lắm!". Vừa nói xong bàn tay Thiên Vũ xuất hiện một ngọn lửa đỏ huyết tỏa ra mị hoặc kinh người, cùng lúc này từ cơ thể của Lân Nhã từng đốm lửa đỏ huyết bay ra hoà nhập vào ngọn lửa đỏ huyết đang bừng bừng cháy trong tay của Thiên Vũ.

Sau một lúc đôi mắt của Lân Nhã có phần thanh tỉnh, nàng nhẹ nhàng xoa đôi mắt ngay sau đó bốn mắt nhìn nhau.

Thiên Vũ nhìn thấy cảnh tượng này lập tức nói:" ta đã hình dung được chuyện tiếp theo rồi a !".

" A , TÊN BẠI HOẠI!" Lân Nhã lập tức hét lớn lên một tiếng, ngay sau đó nàng vẫn dụng linh lực vào tay , " BỤP!" Một tiếng bạt tai vang lên.

Thiên Vũ lúc này chỉ cảm thấy trời đất tối đen lại , đầu óc quay cuồng , Răng môi lẫn lộn .

Quang sứ và Huyết linh thấy vậy lập tức bàn tay vung lên,thiên Quang trưởng và huyết linh trảo trực tiếp đánh vào Lân Nhã.

Lân Nhã lập tức cảm nhận được hai luồng công kích đánh về phía mình , ngay lập tức hét lớn:" lân hóa, khai lân hoàng giáp!" Thân thể của nàng lập tức được bao phủ bởi một lớp giáp được tạo thành bởi vẩy kỳ lân màu trắng ngọc , đầu được bao phủ bởi một lớp giáp kết thành nhìn có phần khá giống đầu kỳ lân. Hai bàn tay của nàng lúc này đã được bao phủ bởi lân giáp và móng vuốt sắc bén chém về phía hai đạo công kích tới.

" BENG, BENG...!" Thiên Quang trưởng và huyết linh trảo cùng với hai móng vuốt của Lân Nhã va trạm vào nhau từng tia lửa không ngừng bắn ra.

" Cạch cạch...!" Tiếng nứt vỡ vang lên, chỉ thấy lân vảy trên tay của Lân Nhã bắt đầu nứt ra. Lân Nhã nhìn thấy vậy lập tức quát lên một tiếng, ngay sau đó vận động lực lượng trực tiếp xé rách thiên quang trưởng và huyết linh trảo. Cùng lúc Lân Nhã cũng bị dư kình trực tiếp bị đẩy lùi về sau, đôi tay lúc này có chút run rẩy lân giáp bao phủ đã bị bong tróc ra không ít, có thể nhìn thấy máu huyết tí tách rơi xuống. Đôi mắt của nàng lúc này nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh vừa công kích nàng như lâm đại địch, nàng cảm nhận hai thân ảnh này rất mạnh. Ít nhất cũng đã linh tôn, còn là không phải linh tôn bình thường sát phạt vô cùng quyết đoán không hề lương tay. Một chiêu đánh đại ra đã khiến cho nàng không dễ gì cản được.

Mà cùng lúc này Quang sứ và Huyết linh tiếp cận Thiên Vũ xem xét vết thương.

Huyết linh nhìn gương mặt bầm dập của Thiên Vũ nhíu mày nói:" chịu một trưởng của linh hoàng đỉnh phong mà không chết a!".

Thiên Vũ nghe vậy đau đớn nhìn huyết linh miệng đầy máu cố gắng nói:" nàng , không, có câu gì để nói a!".

Huyết linh nghe vậy mỉm cười nói:" cũng không tệ lắm, thân thể có chút cường đại a!" Nói xong bàn tay của nàng lúc này đã hóa thành móng vuốt sắc nhọn vung lên, một luồng huyết khí tiến vào vết thương từ từ khôi phục.

Mà Quang sứ nhìn thấy vậy lắc đầu nói:" không tệ, thì không tệ. Nhưng vẫn còn yếu ớt không chịu nổi một khích!" Vừa nói bàn tay trắng ngọc của nàng nhẹ nhàng vung lên một đạo thiên Quang chiếu xạ lên vết thương tốc độ khôi phục nhanh hơn không ít.

Thiên Vũ cảm nhận được huyết khí và Thiên quang đi đến đâu thì cảm giác đau đớn từ từ biến mất thay vào đó một cảm giác dễ chịu.

Sau một lúc gương mặt của Thiên Vũ lúc này đã khôi phục bình thường, chỉ là mắt bên trái vẫn tím , Nhìn không khác gấu trúc là mấy.

Quang sứ và Huyết linh từ từ thu tay, khí tức của hai người có phần suy nhược.

Quang sứ liếc mắt nhìn Thiên Vũ nhằm mặt dưỡng thần lập tức đánh vào bụng hắn, quát lên:" còn không mặc y phục vào!"

Thiên Vũ bị đánh một cái lập tức kêu oai oái , bật dậy nhìn Quang sứ chỉ vào mắt trái bị đánh tím tái u oán nói:" ta vẫn còn là bệnh nhân a!".

Quang sứ và Huyết linh nghe lập tức liếc mắt nhìn hắn kinh bỉ hắn, không phải là hai nàng không thể trị khỏi hoàn toàn cho hắn mà là vì hắn truyền âm cho hai nàng nói không cần chữa trị hoàn toàn cho hắn mà để lại một ít. Mà khi nghe đến lời này, hai nàng lập tức hình dung được hắn muốn làm gì.

Thiên Vũ nhìn thấy quang sứ và Huyết linh nhìn mình với ánh mắt như vậy lập ngượng ngùng gãi đầu.

Mà lúc này Lân Nhã nhìn ba người mở miệng hỏi:" hai người là ai ? Tại sao lại can dư vào chuyện của ta và hắn?" Nàng không hiểu sao khi nhìn thấy Quang sứ và Huyết linh lo lắng, chữa trị cho Thiên Vũ. Nàng lại cảm thấy vô cùng khó chịu.

Quang sứ và Huyết linh nghe vậy ánh mắt sát khí lập tức bắn ra, đứng dậy nhìn về phía Lân Nhã. Bàn tay của Quang sứ, thánh quang kiếm xuất hiện. Tỏa ra thiên quang nhàn nhạt.

Huyết linh nở một nụ, bàn tay của nàng xuất hiện một lưỡi thái tử thần chĩa thẳng về phía Lân Nhã giọng nói lạnh lùng vang lên:" bọn ta là ai, không liên quan đến ngươi. Chỉ là người nào muốn giết chủ nhân, thì đều phải chết!". Khi vừa nói xong Thiên Quang cùng huyết Quang trực tiếp tạo thành uy áp trực tiếp về phía Lân Nhã.

" Cạch . Cạch...!"

Mà ngay lập tức, Lân Nhã trực tiếp bị hai luồng uy áp trực tiếp chèn ép nàng phải quỳ xuống một chân. Khí tức, máu huyết, linh hồn cũng bị áp chế đến mức hỗn loạn. Nền đá ở dưới chân trực tiếp tạo ra những vết nứt vỡ ra .

Thiên Vũ nhìn thấy vậy lập tức đứng trước mặt Quang sứ và Huyết linh giọng nói lạnh lùng vang lên:" ta ra lệnh cho hai nàng dừng tay!"

Quang sứ và Huyết linh nghe vậy lập giật mình nhìn Thiên Vũ, gương mặt của hắn lúc này hoàn toàn phát ra một sự uy nghiêm. Làm hai nàng không tự chủ được mà giải phóng uy áp, cúi đầu xuống.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của hai nàng nói nhỏ:" được rồi hai nàng mau đi nghỉ ngơi đi!".

Quang sứ và Huyết linh nghe vậy hóa thành hai đạo lưu quang bay vào mi tâm của thiên vũ.

Mà khi quang sứ và Huyết linh thu hồi uy áp, Lân Nhã trực tiếp ngã xuống mặt đất không ngừng thở dốc. Ngay cả trang thái khải hoàng giáp, thân thể đầy đặn của nàng không mảnh vải che thân lại hiện lộ ra.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy lập tức đi đến đỡ Lân Nhã đây ân cần hỏi:" nàng không sao chứ?"

Lân Nhã nghe thấy tiếng nói của Thiên Vũ lập tức từng dòng nước mắt chảy ra.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy trong lòng có chút đau khổ , lắm bàn tay của nàng đánh vào mặt mình:" nàng đánh ta đi, nàng đánh chết ta cũng được!" .

Lân Nhã nhìn thấy Thiên Vũ như vậy lập tức òa khóc thút thít:" hu hu, tên khốn kiếp, tên bại hoại, tên sở Khanh . Ta đánh chết ngươi!" Vừa nói bàn tay của nàng vung lên đánh từng cái vào mặt Thiên Vũ nhưng lần này nàng không còn linh lực, chỉ có thể dùng sức đánh hết sức. Từng tiếng chan chát vang lên.

Sau một lúc gương mặt của thiên vũ lúc này đã đầy lốt tay in trên mặt, máu huyết từ miệng và từ mũi không ngừng chảy ra , Nhưng hắn không khêu một tiếng .

Ở trong linh thức của thiên vũ, Quang sứ và Huyết linh nhìn thấy cảnh này lập tức nhìn nhau. Lập tức cảm nhận được buồn bã trong đôi mắt của đối phương , nhưng lại không biết nói gì, hay làm gì.

Lân Nhã sau khi khóc thút thít cùng đánh Thiên Vũ một hồi cũng lấy lại bình tĩnh, đôi mắt đỏ lên bên trong còn có long lanh nước mắt nhìn gương mặt nam nhân trước mặt. Không còn vẻ công tử búng ra sữa, không còn vẻ có cũng được mà không cũng được, không còn vẻ cái gì cũng biết.... mà thay vào đó là một gương mặt đầy vết thương vô cùng làm người ta sót thương, còn xuất hiện vẻ đau khổ không phải thể xác mà là từ linh hồn. Còn xuất hiện sự tự trách trong đôi mắt... Thiên Vũ vẫn nhìn nàng bằng ánh mắt ấy từ lúc hắn đứng ra trước hai thân ảnh kia mà bảo vệ nàng đến bây giờ.

Lân Nhã lau đi nước mắt nhào lên ôm chặt lấy cổ Thiên Vũ mỉm cười nói nhỏ vào tai hắn:" ngươi không được phụ lòng ta đâu ấy!".

Thiên Vũ nghe vậy gương mặt lập tức dãn ra, hai tay ôm chặt lấy Lân nhã gật đầu nhẹ. Thay cho lời đồng ý.

Sau một lúc, Lân Nhã từ từ thả ra. Bàn tay ngọc ngà của nàng vuốt ve gương mặt của Thiên Vũ mỉm cười nói:" không đau sao?"

Thiên Vũ nghe xong lập tức nở một nụ cười nói:" đánh dương nhiên là đau , nhưng so với nhìn nàng buồn ta còn cảm thấy đau hơn!".

Lân Nhã nghe xong lập tức thất thần một lúc , sau đó đôi mắt đỏ ửng lên nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống , sau cuối cùng lại nở một nụ cười ai oán nói:" tên bại hoại như chàng nói như vậy với bao nhiêu cô gái rồi vậy?".

Thiên Vũ lắc đầu, chấp hai ngón tay chỉ lên trời:" ta, phạm thiên vũ. Xin thề với trời, đây là lần đầu ta nói câu này với Nguyễn Thị Lân nhã . Cũng như sau này nếu có nói với nữ nhân khác, trời chu....!" Thiên Vũ chưa nói dứt câu thì bị một ngón tay chặn lại trước miệng.

Lân Nhã chui vào trong lòng thiên vũ , nở một nụ cười nói :" không cần thề , thiếp tín chàng !".

Thiên Vũ nghe thấy vậy lập tức nở một nụ cười, ôm lấy thân thể của Lân Nhã. Hai người chìm vào giấc ngủ , sau mọi chuyện xảy ra cả hai đã quá mệt mỏi để nghĩ đến việc khác.

Trong thạch động hai thân ảnh cứ thế tựa vào nhau chìm vào giấc ngủ mặc kệ sự đời hôm nay.