Một ngày một đêm sau:
Thiên Vũ từ từ mở mắt, nhìn vào gương mặt thanh tú đang ngủ ngon trên người mình. Cơ thể lúc này truyền đến một cảm giác uể oải vô lực.
Thanh thu cảm giác được thiên vũ động đậy lập tức mở mắt, nhìn thiên vũ . Bốn mắt nhìn nhau, nàng lập tức đỏ ửng mặt nói:" ngươi có sao không?"
Thiên Vũ nghe vậy mỉm cười nói:" không sao mới là lạ, bị nguyên một con lợn đè lên. Còn tham lam luốt tiểu huynh đệ của ta a!"
Thanh thu nghe vậy gương mặt đỏ ửng lên oán trách nói:" còn không phải tại tên bại hoại như chàng sao?"
Thiên Vũ mỉm cười nói nhỏ vào tai nàng:" tại ta sao, hình như là không phải a. Ta là bị nàng cưỡng bức nha!"
Thanh thu nghe vậy lập tức nói:' không phải lúc ta hôn mê, cũng bị chàng cường đoạt a!"
Thiên Vũ mỉm cười ôm chặt lấy nàng nói:" nàng yên tâm, ta sẽ không phụ lòng mẫu tử hai nàng!"
Thanh thu nghe vậy mỉm cười , ôm chặt lấy thiên vũ nói:" chỉ cần chàng không khinh thường mẹ con , thiếp là được!"
Thiên Vũ nghe vậy lắc đầu nói:" sao lại khinh thường được chứ, ta thương yêu còn không hết a!'
Thanh thu nghe vậy nở một nụ cười,Chỉ là nụ cười của nàng lập tức cứng lại.
Đẹt... A ...!
Một bàn tay thô bạo trực tiếp đánh lên bờ mông cả nàng. Thiên Vũ vừa cười vừa quát lên nói:" nàng dám cắn ta a!" Vừa điên cuồng đâm vào tiểu huyệt của nàng.
" A ... Ư... Thiếp không giám nữa! "
Thanh thu rên rỉ cầu xin không ngừng, chỉ là lúc này thiên vũ ngược lại càng cường bạo hơn.
Trải qua thời gian một canh giờ như vậy kịch liệt vận động, thanh thu đã cảm thấy uể oải không chịu nổi, nàng rúc vào trong ngực thiên vũ thở hổn hển. Nàng đã lên đỉnh đến ba lần, lúc này trong tiểu huyệt của nàng đã ngập đầy tinh dịch của thiên vũ.
Thiên Vũ soa bóp nhẹ nhàng cặp mông cong trong của nàng nói nhỏ vào tai nàng:" có đau lắm không?"
Thanh thu nghe vậy lập tức đỏ ửng mặt hờn dỗi đánh vào ngực thiên vũ nói:" chàng là tên bại hoại mà!"
Thiên Vũ nhìn thấy vậy ôm lấy nàng cười lớn nói:" ha ha , bại hoại sao? Vậy để ta cho nàng biết thế nào mới gọi là bại hoại a!"
Thanh thu nghe thấy vậy lập tức run rẩy nói:" thiếp không chịu nổi nữa rồi, chàng tha cho thiếp a!"
Thiên Vũ nghe vậy mỉm cười nói:" thôi mấy hôm nay nàng cũng đã vất vả rồi , chúng ta cũng lên ra thôi !"
Thanh thu gật đầu. Thanh thu giúp thiên vũ mặc y phục, như một vị hiền thê hay làm.
Thanh thu mặc một chiếc áo dài màu xanh dương, tạo nên những đường cong mê người. Nhưng lại che đậy tất cả tử đầu đến cổ,Công thêm khí tức thanh cao tạo ra một cảm giác muốn chinh phục.
Thiên Vũ nhìn thân hình trước mặt mỉm cười ôm lấy vòng eo nhỏ của nàng nói:" quả nhiên là nghiêng nước nghiêng thành a!"
Thanh thu nghe vậy mỉm cười nói:" không phải nước , là bị chàng vấy bẩn rồi sao . Còn Thành thì bị chàng phá lát rồi sao?"
Thiên Vũ lắc đầu cười khổ nói:" được rồi, nàng lên ta cõng a!"
Thanh thu nghe vậy lập tức đỏ ửng mặt lắc đầu nói:" thiếp không sao?"
Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào giữ hai chân nàng nở một nụ cười nói:" nàng đi như vậy , mà còn nói không sao!" Thiên Vũ đã để ý đến thanh thu bước đi vô cùng khó khăn, có lẽ bị mình hành hạ nàng hơi mạnh tay.
Thanh thu nghe vậy gương mặt đỏ ửng lên lẩm bẩm nói:" khỏe như trâu vậy không đau mới là lạ a!"
Thiên Vũ nhìn thấy nàng e thẹn mỉm cười bước lên, ngồi xuống trước nàng.
Thanh thu nhìn thấy vậy, do dự một chút sau đó trèo lên lưng thiên vũ.
Thiên Vũ lập tức cảm nhận được ai quả đào tiên của nàng ép lên lưng mình sau đó là toàn bộ thân thể của nàng . Một mùi hương đặc biệt từ người nàng phát ra, mái tóc đen dài của nàng bay bay theo gió. Hai Cánh tay của nàng ôm lấy cổ Thiên Vũ, thiên vũ cũng ôm lấy cặp đùi thon thả của nàng từ từ đứng dậy. Thiên Vũ mỉm cười nói:" chúng ta khởi hành thôi a!"
Thanh thu mỉm cười gật đầu.
Cả hai bắt đầu đi ra ngoài hang. Của hang ánh nắng từ từ sáng hơn, thiên vũ và thanh thu nhìn thấy vậy gương mặt hiện lên sự thất vọng, hai người chỉ ước con đường này dài một chút.
Đám nữ nhìn thấy hai người bước ra lập tức gương mặt được dãn, chỉ là ngay sau đó ánh mắt băng lãnh nhìn về phía hai người. Thanh thu gương mặt đỏ ửng lên, cúi đầu xuống không dám nhìn nhi nữ mình.
Thu Hương lập tức chạy đến ôm chặt lấy thiên vũ khóc lóc nói:" thiếu gia, người làm thiếp lo quá hu hu!"
Thiên Vũ nghe vậy lập tức vuốt ve an ủi nàng:" ngoan, nào nàng quên ta là ai rồi sao?"
"Ừm!" Lân nhã bước tới nhìn thiên vũ nói:" ngươi còn không mau tha thanh thu xuống!"
Thiên Vũ nghe vậy lập tức nhíu mày nói:" ta nhớ không nhầm là nàng là nô tỳ của ta , từ bao giờ tỳ nữ lại ra lệnh cho chủ nhân a ?"
Lân nhã nghe vậy gương mặt có chút đen lại lẩm bẩm nói:" tên nhóc này, đã ăn hết ba nữ nhân của Nguyễn gia còn không biết lễ độ a. Đợi đến lúc ngươi đến dặm hỏi ta nhất định sẽ bắt ngươi giao ra một phần đại lễ a !" Nàng suy nghĩ xong lập tức nở một nụ , nhưng nàng đâu biết rằng nàng cũng là một trong những cô dâu của Nguyễn gia của hắn.
Thiên Vũ nhìn thấy nụ cười của nàng lắc đầu nhìn về phía Quỳnh Nhung nói:" ba nàng tâm sự với một chút đi a!" Thiên Vũ thả thanh thu xuống, nghe vậy hồng trang và Quỳnh Nhung lập tức một phải một trái đỡ nàng.
Ngay lập tức bầu không khí ngượng ngùng phát ra.
Thiên Vũ nhìn thấy vậy lập tức kéo thu hương, kim vũ, thanh ngọc và lân nhã đi về phía nam linh thành.
Lân nhã nhìn thấy thiên vũ kéo tay mình đỏ mặt nói:" ta sẽ ở lại cũng ba người bọn họ!"
Thiên Vũ nghe vậy cũng không phải đối vẫy vẫy tay:" nhớ về sớm trước bữa trưa!" Sau đó hắn bước đi cùng với ba mỹ nữ bên cạnh, vừa đi vừa ngắm phong cảnh.
Nhìn thấy đám người thiên vũ đã đi xa.
Bịch .
xuống đất một tiếng, hồng trang lập tức quỳ xuống.
Quỳnh Nhung và thanh thu nhìn thấy vậy lập tức đỡ nàng dây chỉ là lúc này nàng kiên quyết quỳ gối.
Hồng trang đôi mắt long lanh ướt đẫm lệ nhìn thanh thu giọng nói run rẩy phát ra:" tỷ tỷ là hồng trang sai, nam đó là ta không đúng!"
Thanh thu và Quỳnh Nhung nhìn thấy vậy lập tức đôi mắt cũng long lanh ướt đẫm lệ nhìn nhau.
Thanh thu lấy một chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt hồng trang mỉm cười nói:" muội muội, chuyện năm đó không phải là lỗi của muội a. Và lại ta cũng cảm ơn muội đã giúp ta có được nhung nhi, bây giờ còn mang đến cho tỷ một người đàn ông đem lại hạnh phúc cho tỷ . còn có thể sẵn sàng đánh cược tính mạng để cứu tỷ , tỷ muốn cảm ơn muội. Vì vậy Ngoan đừng khóc nữa!"
Hồng trang nghe thấy lập tức ôm chặt lấy thanh thu bật khóc lớn.
Sau một lúc, tâm trạng của các nàng đều ổn định hơn. Bắt đầu tâm sự chuyện những năm qua, rồi lại đến chuyện của thiên vũ.
Lân nhã đứng bên cạnh lúc này lên tiếng:" thanh thu, các ngươi thật sự là muốn gả cho hắn sao?"
Chúng nữ nghe vậy gương mặt đỏ ửng lên nhìn nhau thẹn thùng gật đầu.
Lân nhã thấy vậy nhíu mày thở dài nói:" ai... Vậy ta cũng không cản các ngươi. Chỉ là các ngươi đừng quên mình là người của Nguyễn gia!"
Thanh thu nghe vậy lập tức nói:" cô cô, ta là nể tình người. Còn Nguyễn gia không có quan hệ gì với chúng ta và lại lấy chó theo chó, lấy gà theo gà. Năm đó là ta bị đuổi khỏi Nguyễn kim gia , lỗi nhục năm đó chắc cô cô chưa quên chứ!"
Lân nhã nghe vậy nhìn thanh thu nói:" ngươi thật sự muốn đối đầu với Nguyễn kim sao?"
Thanh thu lắc đầu nói:" ta chỉ muốn giết tất cả những người tham gia ám toán phụ thân và mẫu thân ta!"
Hồng trang và Quỳnh Nhung nghe vậy lập tức nhìn thanh thu, chuyện này cả hai nàng đều không biết.
Lân nhã nhìn về phía trước nói:" Nguyễn gia chúng ta ngày càng suy yếu, các ngãng họ ngày càng làm loạn. Không chỉ Nguyễn kim mà còn có ba ngãng họ đã muốn rời khỏi Nguyễn gia!"
Hồng trang nghệ thấy vậy lập tức nói:" vậy có cách nào để khắc phục không?"
Lân nhã nghe vậy suy nghĩ một chút rồi gật đầu:" có thì cũng có, thứ nhất là thông hôn trong gia tộc. Cách này chúng ta đã làm nhiều thế hệ những ngày càng huyết mạch kỳ lân ngày càng ít. Mà lại tạo ra một nguy cơ hơn đó là các thế lực này liên thủ với nhau làm phản. Còn cách thứ hai là liên hôn với thế lực trong nước và ngoài nước, những kết quả cũng không khác cách một là mấy. Còn cách thứ ba là dùng vũ lực, nhưng sẽ làm Nguyễn gia triệt để suy yếu trầm trọng . Còn có khả năng là triệt để sụp đổ!"
Quỳnh Nhung lập tức nói:" quá là rắc rối a!"
Hồng trang nhìn lân nhã nói:" chúng ta có thể nhờ thiên vũ hỗ trợ a!"
Lân nhã nghe vậy gương mặt có chút nghiêm trọng gật đầu:" ta đã điều tra được hắn là tứ thiếu của phạm gia . Mà trong gia tộc cho rằng thiên vũ tư chất kém cỏi vì vậy đã âm thầm loại bỏ ra ngoài gia tộc. Nhưng ta thấy hoàn toàn khác , mười sáu tuổi đột phát lên linh soái đỉnh phong, đây dù là thiên tài ở các thượng quốc cũng rất hiếm . Lại thêm có hai hồn thể cường đại bảo hộ, chỉ cần có thể trưởng thành thì nhất định sẽ sưng vương hoàng một vùng!"
Thanh thu nghe vậy lập tức nói:" ý người nói là muốn lôi kéo thiên vũ vẻ Nguyễn gia chúng ta sao?"
Lân nhã gật đầu:" người này chúng ta cũng chỉ có thể liên hợp lại, không thể kết thù!"
Quỳnh Nhung nghe vậy lập tức ôm lấy tay lân nhã cười nói:" bà bà, yên tâm có ta ở đây chàng sao không chạy thoát đâu. Mà có chạy thoát thì đã có mẫu thân và dì hồng trang a!"
Lân nhã vỗ nhẹ vào đầu nàng nói:" ai là bà bà của ngươi chứ !"
Quỳnh Nhung bị đánh một cái lập tức ủy khuất.
Hồng trang nhìn thanh thu nói:" chuyện tỷ tỷ đột phá hoàng cấp chỉ sợ người trong gia tộc sẽ biết , nhất định sẽ tìm đến a!"
Lân nhã nghe vậy lập tức đưa một lệnh bài bên trên có viết " Nguyễn gia, kỳ lân hoàng tộc" cho thanh thu:" đây là lệnh bài kỳ lân hoàng tộc có nó cho dù là thần triều cũng không dám động đến người!"
Thanh thu nghe vậy lập tức nhận lệnh bài nói:" vật này vì sao lại có khả năng áp chế như vậy?"
Lân nhã lắc đầu nói:" thời điểm sẽ đến ngươi sẽ hiểu!"
Tam nữ nhìn nhau.
Lân nhã gật đầu nói:" được rồi, các ngươi về trước đi!"
Quỳnh Nhung nhìn lân nhã nói:" bà bà, người không về sao. Là tướng công nấu cơm a!"
Lân nhã nghe vậy đầu nàng cảm giác muốn bốc lửa một câu bà bà, hai câu bà bà:"nhung nhi, từ nay cứ gọi ta là lân nhã tỷ tỷ là được hai người cũng vậy!"
Quỳnh Nhung nghe vậy lập gật đầu như mổ thóc:" vâng, bà bà. À lân nhã tỷ!"
Lân nhã khả ái vuốt tóc nàng sủng ái nói:" được rồi, các ngươi về trước đi. Ta có việc cần giải quyết!"
Thanh thu nghe vậy lập tức chấp tay hành lễ sau đó mang theo Quỳnh Nhung và hồng trang bay đi.
Lân nhã nhìn thấy tam nữ bay xa giọng nói lạnh lùng vang lên:" các ngươi còn không chịu ra sao?" Nàng vừa dứt lời hai thân ảnh mặc áo giáp sắt bay đến. Khí tức hùng hậu là cường giả hoàng cấp trung kỳ.
Hai thân ảnh quỳ xuống một chân nói:" công chúa, tộc trưởng gọi người về!"
Lân nhã nghe vậy ánh mắt bắn ra lãnh ý nói:" bảo bọn họ, trước khi mật địa mở ra ta sẽ về!"
Hai người nghe vậy lập tức nói:" công chúa, tộc trưởng muốn nhường ngôi cho người. Xin công chúa sẽ theo bọn ta về!"
Lân nhã phất tay lên:" chuyện ta đã quyết các ngươi chở về đi. À mà báo cho phụ thân ta là người kia đã suất hiện là được!" Sau đó nàng bay đi về phía nam linh thành.
Hai thân ảnh nhìn nhau lắc đầu, sau đó cũng soay người rời đi.