Rừng vũ Hải:
Vù vù...
Ngào ngào... một tiếng gầm lên vang dội cả một vùng rừng.
Vũ hổ vỗ cánh hạ xuống một sơn cốc rộng lớn .
Thiên Vũ nhìn vào sơn cốc: kim vũ đến rồi sao ?
Vũ hổ gật đầu: vâng , chủ nhân. Đây là vũ hổ Sơn cốc của ta!
Ba người thiên vũ nhìn một vòng.
Thu Hương bật cười: không nghĩ tới một con hổ như ngươi cũng biết hưởng thụ cuộc sống a!
Vũ hổ cúi đầu thầm nghĩ " ta cũng là con cái chứ bộ!"
Thiên Vũ mỉm cười nói: chúng ta xuống dưới thôi!
Thu Hương và hồng trang lập tức gật đầu sau đó Ba người thiên vũ nhảy khỏi lưng vũ hổ.
Bản thể to lớn của vũ hổ hóa thành kim vũ.
Kim vũ nhìn vào thiên vũ cúi đầu nói: chủ nhân, đi theo ta!
Sau đó nàng soay người đi vào một hang đá.
Ba người thiên vũ cũng đi theo sau.
Càng tiến vào hang đá, một mùi hương dễ chịu phạt ra làm người ta thanh thản.
Thiên Vũ nhắm mắt hít vào một hơi: thật là thơm a!
Kim vũ hít vào một hơi thật dài rồi nói: chủ nhân, thanh niên địa sâm rất khó bắt. Nó có khả năng động thổ , đến ta nhiều lần cũng không bắt được nó!
Thu Hương nghe vậy gật đầu: thanh niên địa sâm, là những thực vật có thể tự tu luyện. Nhưng vì tu luyện của thực vật khó khăn gấp nhiều lần so với nhân tộc và những chủng tộc khác. Lại công thêm chính bản thân của nó là thành phần của rất nhiều phương được, nên vừa mới hình thành thì đã bị yêu thú hoặc nhân tộc thu thập. Vì vậy cường giả thực vật rất ít, những cũng có một ít loài thực vật tạo thành một quần thể mà con người hay yêu thú sâm nhập vào nếu đi vào trong cũng khó lòng mà đi ra!
Thiên Vũ nhìn hồng trang nói: nàng có cầm theo gì để bắt thanh niên địa sâm không?
Hồng trang nghe vậy gật đầu sau đó lấy ra một sợi dây đỏ: đây là hồng liên thừng, có thể giúp trói linh sâm!
Thiên Vũ nhìn thấy hồng liên thừng gương mặt có chút dâm tà thầm nghĩ " về phải trói hai nàng vào sau đó cường bạo các nàng mới được, nghĩ thôi mà đã thấy sướng rồi a!"
Ba người hồng trang,thu hương và kim vũ nhìn vào thiên vũ gương mặt chở lên dâm tà lập tức đỏ mặt nhìn nhau, các nàng đều suy nghĩ ra cái mà thiên vũ đang tưởng tượng. Đặc biệt là cái vật đang cương lên.
Hồng trang phục hồi tinh thần: thiên vũ, chúng ta là vẫn lên làm chuyện chính đã!
Thiên Vũ nghe vậy lập tức giận mình, nhìn ba nàng cười nói: làm việc chính, làm việc chính!
Ba nàng nghe vậy lập tức gương mặt đỏ ửng lên.
Bốn bóng người cứ vậy tiến vào sâu trong hang.
Tách tách... Từng tiếng nước nhỏ giọt xuống.
Kim vũ nhìn về phía trước nhỏ giọng nói: chủ nhân, chúng ta đến rồi !
Ba người thiên vũ nhìn về phía trước gật đầu. Bước chân nhẹ nhàng.
Tận cuối hàng một suất hiện một hồ nước trong vắt từ trong hồ nước một luồng ánh sáng xanh lục nhè nhẹ phát ra, ở giữ hồ có một tảng đá nhô lên khỏi mặt nước , trên đỉnh tảng đá suất hiện một cây nhân sâm. Thân cây mập mạp trắng tinh khiết, lá màu ngọc bích .
Bốn bóng người tiếp cận gần với một tảng đá lớn.
Thiên Vũ ngó đầu lên nhìn mỉm cười nói: chúng ta mau bắt nó thôi!
Kim vũ lắc đầu nói: chủ nhân đừng sốt ruột, hiện tại thanh niên địa sâm đang ngủ tức là rễ của nó đang tản ra sung quanh , linh thức cũng đang tản phát ra bên ngoài. Nếu chúng ta tới gần hồ nước, lập tức sẽ trạm vào rễ của nó . Vậy thì chúng ta chưa đến gần thì đã dọa nó chạy mất dép rồi !
Hồng trang gương mặt có chút thất vọng nói: vậy chúng ta làm sao để bắt được nó mà không tới gần?
Kim vũ nghe vậy lập tức cười cười nói: đợi nó đi tắm!
Ba người thiên vũ nghe vậy lập tức nhìn kim vũ . Lập tức nghĩ tới một cây nhân sâm nhảy xuống nước bơi lội , quả là có chút kỳ quái a.
Thu Hương vẻ mặt có chút ngờ vực nói: vậy khi nào nó đi tắm?
Kim vũ lắc đầu nói: ta cũng không biết, tùy vào cảm xúc của nó vui hay buồn!
Hồng trang lập tức hỏi : vậy nó vui thì đi tắm hay buồn thì đi tắm?
Kim vũ cười nói: cả hai!
Lời vừa ra, ba cặp mắt kỳ quái nhìn vào nàng.
Kim vũ xua tay nói: nó vui thì vừa tắm vừa hát còn nó buồn thì chỉ tắm rửa thôi, còn nếu bình thường thì nó sẽ không đi tắm !
Ba người thiên vũ lại tiếp tục nhìn vào kim vũ bằng ánh mắt nhìn thấy người điên.
Hồng trang hít vào một hơi nói: vậy chúng ta đợi nó đi tắm vậy!
Ba người thiên vũ gật đầu ngồi xuống nhắm mắt tu luyện.
.....