Chương 7: Chương 7

Phim của đạo diễn Thạch được quay tương đối thuận lợi, ngày phát sóng cũng đã được chỉ định. Thời gian còn lại chủ yếu là công tác hậu kỳ, Tạ Chiêu Ly cũng chỉ còn việc lồng tiếng nên thời gian rảnh rỗi của cô còn rất nhiều. Trước đó trong quá trình quay, nhờ tài nịnh nọt của mình mà giờ cô đã trở nên thân thiết với Đỗ Viên Viên, nên thời gian này cô chủ yếu là cùng cô ta đi mua sắm, còn lại là ngồi nghiên cứu hợp đồng. Vì diễn xuất của cô không tồi nên tổng giám đốc tập đoàn giải trí Tinh Á đã quyết định ký kết hợp đồng với cô. Tuy đây là công ty nhà cô, tổng giám đốc lại là anh cô nhưng bây giờ dù sao thân phận của cô cũng đã khác rồi, nếu là trước đây cô sẽ không ngần ngại mà ký nhưng bây giờ cô nếu muốn trả thù thì phải cân nhắc rõ ràng từng bước một, không thể tùy hứng được.

Đỗ Viên Viên không phải là lần đầu tiên đến nhà của Tạ Uyển nhưng cô ta vẫn không thể chịu được mà chau mày, nhà gì đâu mà vừa nhỏ vừa ẩm mốc, không hiểu sao trước đây có thời gian mình ở được như vậy. trước đây nhà của Đỗ Viên Viên rất nghèo, nhà cô ta chỉ có một gian nhà nhỏ tại khu ổ chuột mạt hạn nhất thành phố T, chung quanh nhà quanh năm có mùi hôi thối, người dân ở đấy thì lạc hậu, nhà nào giàu lắm cũng chỉ có chiếc TV màu, buổi tối gười trong khu lại kéo nhau đến xem. Hồi đó cô ta cũng hay đi xem, nhìn người ta trong TV nhà cao cửa rộng, sang trọng, còn khu nhà mình thì…. Đỗ Viên Viên nhìn căn nhà lụp sụp của mình, cô ta không thể chụi đựng được nữa. Đến năm 18 tuổi cô ta vừa tốt nghiệp trung học cô ta đã lấy trộm tiền tiết kiệm dùng để chữa bệnh cho em gái bị bệnh tim bẩm sinh, lên đường đến thành phố S phồn hoa này với mong ước đổi đời. Nhưng đến đây rồi cô ta mới hiểu, không có bằng cấp như cô ta chẳng làm được việc gì, cô ta liền nghĩ đến những cô gái quán ba, người tình của các đại gia trong TV thường chiếu cũng chẳng đẹp bằng cô ta, hơn nữa bọn họ đều ở nhà cao cửa rộng, có xe riêng, tài xế riêng, quan trọng hơn là kiếm được nhiều tiền một cách rất dễ dàng.

Đỗ Viên Viên vào làm ở một quán bar chui nổi tiếng, ban đầu vì cô ta là người mới nên thường hay bị bắt nạt, khách cô ta tiếp thường hay là loại chẳng gia gì, tiền kiếm được cũng không nhiều, còn phải nộp phí cho ma ma dẫn mối nữa. Nhưng dần dà cô ta cũng trở nên thông minh hơn, cô ta ngoài mối mà ma ma kiếm cho mình, cô ta cũng tự kiếm cho mình. Sau đó cô ta quen được một đại gia, tuổi ngoài 40 bụng hơi phệ nhưng làm quan rất to, có rất nhiều tiền, quan trọng hơn là có rất chiều cô ta. Ban đầu cô ta nghĩ có tiền rồi sẽ về quê, nhưng khi sống trong vinh hoa phú quý cô ta không muốn trở lạ nơi hôi thối đó nữa, không muốn đối mặt với những kẻ nghèo hèn đó nữa.

Đỗ Viên Viên còn nhớ khi cô ta lợi dụng nhân tình của mình giúp cô ta bước chân vào làng giải trí, cô ta đã gặp Tạ Chiêu Ly. Đỗ Viên Viên nhìn Tạ Chiêu Ly e ấp đứng sau anh trai cô ta. Cô ta cảm thấy rất ghen tỵ, cảm thấy ông trời không công bằng với mình. Tại sao Tạ Chiêu Ly có tất cả mà cô ta lại không có gì, cô ta cảm thấy Tạ Chiêu Ly rất đáng ghét. Nhưng khiến cô ta không vừa mắt hơn cả là nhìn thấy thiên vương Tiêu Trấn Vũ rất thân mật che chở cho Tạ Chiêu Ly, lại nhìn lại nhân tình già nua của mình, cô ta lại cảm thấy rất bất công, cô ta rõ ràng, sinh đẹp, giỏi giang hơn Tạ Chiêu Ly tại sao lại thua thiệt như vậy, cô rất không phục.

Sau này biết được ân oán giữa Tạ Chiêu Ly và Thẩm Tử Quân, cô ta lợi dụng bày kế cho Tạ Chiêu Ly, chỉ dùng một chiêu nhỏ đã khiến Tạ Chiêu Ly phải chết. Nghĩ đến đây Đỗ Viên Viên nhếch miệng cười khinh miệt, đến người như Tạ Chiêu Ly cô còn đối phó được, chứ nói gì đến con bé ngây thơ vắt mũi chưa sạch Tạ Uyển.

Tạ Chiêu Ly nhìn thấy thái độ của Đỗ Viên Viên cũng không tỏ thái độ gì rõ ràng, chỉ cười lạnh trong bụng, nghĩ đến tập tài liệu hôm qua cô nhận được, ánh mắt Tạ Chiêu Ly thoáng qua một tia lạnh, nhưng rất nhanh liền vụt tắt. Tạ Chiêu Ly tươi cười chào đón Đỗ Viên Viên, bộ dạng nịnh nọt: “ Chị Viên Viên, chị đến tìm em có chuyện gì sao?”

Đỗ Viên nhìn cô gái mang vẻ mặt nịnh hót trước mặt, nở nụ cười nhưng ánh mắt lại mang theo tia khinh bỉ không che dấu, nhìn cô cười nói: “Không có gì, chỉ là muốn đến thăm em, nghe nói em quyết định về công ty chị làm, vậy sau này chúng ta chính là người một nhà rồi.”

“Vâng đúng vậy, sau này chúng ta sẽ càng thân thiết” Tạ Chiêu Ly ánh mắt chân thành nhìn Đỗ Viên Viên nói.

Đỗ Viên Viên quét mắt qua một lần trong phòng sau đó nhớ đến mục đích của mình hôm nay, nhìn Tạ Chiêu Ly thân thiết hỏi: “ Sao hôm nay cuối tuần không đi chơi với bạn trai à?”

Nghe Đỗ Viên Viên nói Tạ Chiêu Ly lại nhớ đến khuôn mặt của người đó, tâm tình hơi bi thương, nhưng sau đó lại thay thế bằng sự thù hận, một lúc sau mới ní nhí nói: “ Em không có bạn trai ạ”

Đỗ Viên Viên thu hết biểu tình của Tạ Chiêu Ly vào trong mắt, sự thù hận không che dấu của cô khiến cô ta trong lòng càng mừng rỡ, trông điệu bộ này nghe chừng là bị bỏ rơi rồi, như vậy càng tốt. Đỗ Viên Viên tươi cười nhìn cô sau đó cầm tay cô nói: “ Không sao, không có người này thì có người khác, đi hôm nay chị hẹn mấy người bạn, em cũng đi cùng đi”

Tạ Chiêu Ly thấy cô ta hiểu lầm như vậy cũng khôngmuốn giải thích, chỉ cúi đầu ngập ngừng nói: “Nhưng mà……..”

“Không có nhưng nhị gì hết, đi thôi” Đỗ Viên Viên không đợi cô nói hết câu đã lôi cô đi, không cho cô cơ hội đổi ý