Chương 4: Chương 4

Tạ Chiêu Ly một mình đứng trên sân thượng. Chính là tại nơi đây sinh mạng cô đã kết thúc. Một lần nữa Tạ Chiêu Ly lại đến nơi này, nhưng lần này không ai có thể làm hai cô được nữa. Tạ Chiêu Ly nhìn quang cảnh đường phố phía dưới, nơi nơi đèn điện chiếu sáng, xa xa các ngôi nhà đang đầy ắp tiếng cười, những đứa trẻ đang chơi đùa cùng cha mẹ. Tạ Chiêu Ly tay bất giác đặt xuống bụng, nơi đây cũng từng có một sinh mệnh, nếu không phải bọn họ. Nghĩ đến đây trong đôi mắt xinh đẹp của cô tràn ngập thù hận

***

Ngày 14 tháng 2

Tạ Chiêu Ly đứng trên sân thượng tòa nhà 12 tầng nhìn màn hình lớn của khu trung tâm thương mại phía đối diện. Trong màn hình đang phản chiếu hình ảnh anh đang cầm tay vị hôn thê trước hàng nghìn fan hâm mộ tiến về lễ đài, nơi đó đang có một vị mục sư đang đợi anh. Ông ta hỏi anh có đồng ý lấy người con gái bên cạnh không, anh mỉm cười nhìn cô gái bên cạnh đáp con đồng ý.

Tia hy vọng cuối cùng của cô cũng kết thúc theo tiếng đồng ý của anh. Mỉm cười nhìn anh, Tạ Chiêu Ly nhảy xuống

“Alo”

“………..”

“Thật sao, cảm ơn, cảm ơn”

Tạ Chiêu Ly khi vừa định nhảy xuống thì nhận được điện thoại của bệnh viện, họ nói cô có thai rồi. Tạ Chiêu Ly rất vui, cô vừa khóc vừa cười. Mấy ngày trước cô cảm thấy không khỏe nên đi đến bệnh viện khám, không ngờ cô lại có thai rồi. Tạ Chiêu Ly đưa tay đặt lên bụng, cảm giác thật kỳ diệu, cô vậy mà mang thai đứa con của anh. Có nó rồi, có phải anh sẽ không lấy Thẩm Tử Quân nữa không? Đúng rồi nhất định là như thế. Tạ Chiêu Ly mỉm cười cất bước đến hội trường nơi tổ chức hôn lễ. Con à chúng ta đi tìm ba con nha.

Khi Tạ Chiêu Ly đến nơi tổ chức hôn lễ thì đã đến phần tiệc rượi. Nhìn thấy anh đang đứng ở kia nhận rượi mừng của bạn bè và quan khách, cô muốn đến gọi anh, nhưng ở đây có rất đông ký giả. Tạ Chiêu Ly gọi một nhân viên phục vụ, nhắn anh ta nói với anh cô đợi anh trên sân thượng.

Tạ Chiêu Ly đứng nhìn cảnh vật ở phía bên dưới, tay đặt trên bụng cảm giác rất hạnh phúc. Cô tưởng tượng anh sau khi nghe tin cô có thai bộ dạng sẽ như thế nào. Liệu anh có cười lên vì sung sướng không?. Liệu anh có khóc không?. Nếu lúc đó anh làm như vậy cô nhất định sẽ cười anh, trêu anh là trẻ con. Nghĩ đến cảnh đó Tạ Chiêu Ly che miệng cười khúc khích.

Có người đến, anh đến rồi. Tạ Chiêu Ly cười cười quay đầu lại: “Vũ, anh…….”

Lời còn chưa nói hết Tạ Chiêu Ly thấy người đứng trước mặt mình, nụ cười biến mất, động tác cứng ngắc. Lát sau lấy lại tinh thần, cô nhìn người trước mặt lạnh lùng hỏi: “Sao lại là cô, Vũ đâu?”

Cô gái trước mặt nhìn cô cười khinh bỉ: “ Anh ấy không đến đâu. Cô đến bây giờ vẫn còn vọng tưởng ư. Anh ấy bây giờ đã là của tôi rồi. Hôm nay là hôn lễ của chúng tôi, Vũ bây giờ còn đang bận tiếp khách, không có thời gian đến gặp cô đâu. Tỉnh ngộ đi”

“ Cô nói dối, chắc chắn là anh ấy không biết là tôi tới. Tôi phải đi gặp anh ấy” Tạ Chiêu Ly không muốn đôi co với người phụ nữ trước mặt, cô đi vòng qua cô ta. Cô phải đi tìm Tiêu Trấn Vũ, phải nói cho anh biết cô đã có con của anh rồi.

Nhưng cô gái trước mặt không biết đã đứng chắn trước mặt cô lúc nào. Cô ta dùng sức kéo tay cô lại. Tạ Chiêu Ly mất đà, lùi lại phía sau, lưng cô đập vào lan can sân thượng, đau nhói. Tạ Chiêu Ly giận dữ: “ Thẩm Tử Quân, cô muốn làm gì?”

“Muốn làm gì?. Tôi sẽ không để cho cô phá hỏng hôn lễ mà tôi mong chờ đâu. Tạ Chiêu Ly cô thật đáng thương, đến bây giờ mà cô vẫn còn không nhận biết rõ về tình hình ư. Tôi bây giờ đã có thai con của anh ấy rồi, cô còn nghĩ anh ta sẽ về với cô sao?. Cô thật ngây thơ”

“Cô tưởng cô có thai thì sao chứ. Người Vũ yêu là tôi, hơn nữa tôi cũng có thai rồi, cô nói xem anh ấy sẽ chọn ai.” Tạ Chiêu Ly nhìn Thẩm Tử Quân mỉm cười đắc thắng.

“Cô có thai?” Thẩm Tử Quân không tin vào tai mình, cô ta có thai vậy kế hoạch bao lâu xây dựng của cô tan thành mây khói à. Không thể như vậy được, cô không thể để Tạ Chiêu Ly gặp Tiêu Triển Vũ được. Rất nhanh trong mắt cô ta lóe lên một tia thâm độc.

Tạ Chiêu Ly nhìn người phụ nữ đang sững sờ trước mặt. Cô không có thời gian đôi co với cô ta, cô ta đã chiếm không ít thời gian của cô rồi. Cô còn phải đi tìm Tiêu Triển Vũ. Tạ Chiêu Ly nhìn Thẩm Tử Quân, cười nói: “Tôi đi đây” rồi quay bước đi.

Thẩm Tử Quân thấy Tạ Chiêu Ly sắp rời khỏi, cô phải ngăn cô ta lại, không để cô ta gặp Tiêu Trấn Vũ được. “Không được đi” Thẩm Tử Quân vọt lên, dùng hết sức kéo Tạ Chiêu Ly về phía sau. Tạ Chiêu Ly bị kéo mạnh, mất đà

Á……………..

Tạ Chiêu Ly thân hình vọt lên khỏi lan can, rơi xuống.

*****

Tạ Chiêu Ly phục hồi lại cảm xúc, cô lau nước mắt còn đọng lại nơi khóe mắt. Một tay vẫn còn để lên bụng. Con yêu, mẹ nhất định sẽ bắt những người kia phải trả giá, nhất định.

Tạ Chiêu Ly rút điện thoại trong túi ra thành thục ấn một dãy số.