Chương 5: Xuyên không khi đang sẽ gầy

" Ưm...nơi đó rất bẩn... "

Tại một dòng thời gian trong tương lai , một thiếu niên đang động phòng với nữ nhân của mình , mà nữ nhân của hắn lại là kỹ nữ , vì nơi hắn ở bây giờ chính xác là một cái thanh lâu

Bùm !

Một đạo sét đánh xuống khiến cả hai xuyên không , nơi mà họ đến là Nguyệt Nam Đế Quốc , cả hai đang ở bên ngoài một khu rừng tre

" Đây là đâu ? ? ? "

" Ây ya , tau đang ở chỗ nào vậy "

" Điệp Kỳ ! , cái con điế* này , rốt cuộc cô đã làm gì tiểu gia đây ? ! "

" Đinh công tử , người đừng có mà vu oan người vô cớ như vậy cơ chứ , thiếp thân còn không biết tại sao mình ở đây cơ mà "

Người con gái gọi là Huyết Điệp Kỳ , còn người nam gọi là Đinh Chiến Bạch , lúc này đinh chiến bạch không quan tâm cô nàng mà hắn dùng tiên vương nhãn quan sát bán kính 1300 km xung quanh nơi mình đứng , bỗng hắn giật mình một cái , thấy phản ứng của hắn , huyết điệp kỳ không khỏi hiếu kỳ mà hỏi

" Công tử thấy cái gì mà giật mình vậy ? , chẳng lẽ chỗ chúng ta đứng là chỗ nguy hiểm ? " Vừa nói điệp kỳ nhìn ngó xung quanh

" Không , không có nguy hiểm chỉ là nơi này có chút quái "

" Quái ? " Điệp kỳ nhướn mày liễu , nàng thật không hiểu nơi này quái chỗ nào nên nàng lại hối thúc mà hỏi

" Quái là thế nào công tử "

Đinh chiến bạch nhìn nàng một cái rồi dùng tiên lực bắn vào hư vô , một cái vòng ánh sáng xuất hiện bên trong là phong cảnh của nguyệt nam sơn hà , cậu ta không chậm nhanh mà hướng ngón tay trỏ vào phong cảnh bên trong mà nói

" Nàng nhìn xem nơi này giống nơi nào "

Huyết điệp kỳ theo hướng ngón tay chỉ mà nhìn , rồi nàng cũng như hắn , bất ngờ

" Nguyệt Nam , là nguyệt nam của quá khứ , chẳng lẽ chúng ta vượt thời gian "

( Chính xác )

Tại sao họ biết đây là Nguyệt Nam quá khứ vì cả hai đều từng học qua lịch sử , thời đại của bọn họ và nước nguyệt nam cách nhau mười một ngàn tám trăm năm

Ở một diễn biến khác

Tại Thủ Đô Thiên Nam Thành một cửa tiệm bách hóa lớn mới mở , người mở tên Lăn Hải , còn gọi là Đại Đông Gia , một chàng thiếu niên tầm hai mươi ba tuổi , tu sĩ đỉnh phong trung kỳ

Chuyển cảnh sang hoàng cung nước nguyệt nam , trong ngự thư phòng

" Thái tử mất tích , vậy các ngươi còn không mau tìm " Ngọc phong long tức giận dùng linh lực phá hủy cái tay vịn hình đầu rồng làm từ Hoàng Bảo Thượng Phẩm Linh Thạch , chưởng cơ Ngô Đình Tính vội vã quỳ xuống tâu vội

" Thần thiết nghĩ thái tử chắc chắn còn sống , hoàng thượng yêu thương thái tử như vậy chắc chắn hồng phúc của hoàng thượng sẽ bảo vệ thái tử , với lại , cẩm y vệ cùng nha môn các phủ được phái đi tìm kiếm rồi xin hoàng thượng hãy an lòng , chúng vi thần nhất định sẽ tìm được thái tử trả về cho hoàng thượng "

" Trẫm mong các ngươi hứa được làm được " Ngọc phong long hai mắt sắp rớt lệ nhưng hắn kìm chế lại mà nói

" Chúng vi thần tuân chỉ " Đám người Ngô đình tín âm thầm sợ hãi mà lạy nói

Đợi đám người rút hết Ngọc phong long bất an mà nghĩ

" Ta gửi cho vũ nhi linh phù tại sao vũ nhi lại không xé nát linh phù để gọi cầu cứu chẳng nhẽ là vũ nhi bị phương cường giả nào đó bắt chẳng lẽ là đám Nam Bình Vương nhúng tay "

" Hoàng thượng , người có cần chúng thuộc hạ điều tra không " Một tên Ám Đế Vệ tên Hán Hoằng Hy quỳ nói

" Không vội không vội , mọi việc nên xem thời điểm , các ngươi cứ tạm lánh , khi nào cần trẫm sẽ gọi các người "

" Rõ ! " nói rồi đám Ám Đế Vệ biến mất

Thanh lâu từ khi trần nhật bang tiếp quản , một tay cậu biến cái nơi bán sắc lấy cơm ăn thành chốn thanh tịnh chuyên bán nghệ , là chốn qua lại của các thi nhân doanh nhân , các kỹ nữ đã không dâm như trước mà thay đổi triệt để như thành một con người khác , lúc này tại cung Thăng Long , thủ đô thiên nam

" Hoàng thượng bệ hạ thánh cung an "

" Trẫm an , chư khanh bình thân "

" Tạ Nguyệt Nam Hoàng Đế "

Ngọc phong long mặc long bào theo phong cách giống với long bào vua nhà Lê , ngọc phong long ngồi trên thiên ngai , mà những kẻ vừa bái lạy hắn chính là đám sứ thần tới từ Đại Lang Sa Đế Quốc , bọn chúng hôm nay đến để làm gì , ai cũng biết rõ , càng biết rõ càng khiến cho đám quan viên lo lắng , Ngọc phong long vẫn gương mặt thản nhiên nhìn đám người tây dương này

" Chư vị đến đây là do chuyện của hoàng thái tử "

" Thiên Tử Nguyệt Nam nói không sai , quả thật bọn tôi là vì thái tử quý quốc bỏ trốn , không biết quý quốc muốn giải thích chuyện này ra sao " .

[ Tác giả ký tên : Lăn Hải ]