Thơ tác tự làm - mời đọc giả bình phẩm
Mười năm công nghiệp , mọi thứ thành không
Ngồi trên thành lầu , chuyện xưa hiện về
Thiếu thời gian truân , xế chiều cô độc
Một miếng ngọc đẹp , trải bao khói sương
Một thân ảnh , một bôi tửu
Kính cái tuổi trẻ khinh cuồng
Kính một sơ tâm không đổi
Lúc này vứt áo , hồng trần từ biệt
Một đời như thế
Đến đây là hết
Một nghiệp trả xong , thán ly biệt
Trong một căn phòng khách sạn mang số phòng là 1408 tại thành phố Enslin , một cô gái đang chăm chú đánh bàn phím chuẩn bị đại kết thúc cho tác phẩm của mình , 1 năm sau tác phẩm ấy nổi tiếng khắp đất nước của cô - nước Nam Lạc , cô ấy chính là tiểu thuyết gia ngôn tình nổi tiếng tên Trần Thị Võ , 3 năm sau tác phẩm được chuyển thể thành phim , tựa phim lấy từ tên tiểu thuyết của nàng viết , có tên Duyên Tận Thế Gian , vào năm 2023 nàng ấy đột ngột qua đời tại nhà riêng , hưởng dương 29 tuổi , cách thời điểm phim ra mắt là một năm sau , kết quả khám nghiệm là do nàng ấy bị điện giật , nguyên nhân do trời mưa , lúc sét đánh xuống cũng là lúc nàng đang dùng điện thoại xem phim , điện thế cao khiến nàng chết ngay tức khắc , có lẽ đây là số trời vì dù nàng ta không bị sét đánh chết thì nàng ta cũng sẽ chết vì ung thư , theo kết quả khám nghiệm pháp y nàng ta đã mắc ung thư máu vào năm ngoái rồi , đất nước nam lạc là đất nước hứng chịu 2 triệu cú sét đánh mỗi năm và là một trong ba tâm dông lớn nhất thế giới , thật quả là hoàn cảnh éo le của đời nàng , nhưng mà trong điều xui rủi lại có may mắn , vì nàng xuyên không vào chính phim mà nàng ấy xem , lại còn khá may mắn khi sinh ra đã có tu vi bức người , chỉ có điều đây lại là tiểu thuyết nàng không tâm đắc nhất , thật ra thế giới phim mà nàng ta xuyên phải chính là chuyển thể từ tiểu thuyết Duyên Tận Thế Gian , trong tất cả tác phẩm của nàng ta từng sáng tác thì tác phẩm này quá là bi đát thê lương vả lại nàng ấy chính là xuyên vào nhân vật bi thảm nhất trong phim
" Tiểu Thư , người tỉnh rồi à "
" Chóng mặt quá , chắc là mình thức quá khuya rồi "
" Tiểu thư người mau mau chuẩn bị thay đồ đi , lát nữa nhị điện hạ sẽ đến đấy "
" Nói gì vậy , cô là ai ? "
" Tiểu thư người không sao chớ ? "
" Tiểu thư ? "
" Phải rồi đây lại là đâu "
" Đây là phòng ngủ của cô mà cô không nhớ gì à , chẳng lẽ do tối qua đại công tử vào phòng người đã làm gì người , không được rồi em phải báo cho lão gia và đại phu nhân "
" Mà này... "
Nàng chưa kịp nói hết thì nha đầu kia đã chạy ra khỏi phòng rồi , làm nàng bơ vơ trong căn phòng mà không hiểu cái mô tê gì đang xảy ra
" Cái lề gì đương xảy ra vậy "
Nàng ấy sau câu trên bỗng dưng đứng bật dậy khỏi giường , hai mắt nàng mở to không tin , cánh môi đào run rẩy nghĩ thầm
" Mình đã chết rồi ! "
Nàng ấy thẩn thờ như người mất hồn , trong dòng suy nghĩ lúc này của nàng , mọi thứ rất lộn xộn và cũng rất nhanh chóng , từng sự kiện trong cuộc đời nàng chồng chất mà hiện hiển , nàng từ nhỏ mồ côi từ khi lọt lòng , phải sống ở cô nhi viện , tới năm nàng 18 tuổi nàng mới rời khỏi cô nhi viện và sống tự lập , năm nàng 21 tuổi thì bắt đầu viết tiểu thuyết văn học , năm nàng 22 tuổi thì thành danh , nàng ta đã rất nỗ lực mới có danh vọng như ngày này , vậy mà lại chết yểu , trời thật không công bằng , người đời cũng có câu người tài hoa thường hay khéo yểu mệnh mà
" Mây , con của ta , con như thế nào rồi "
Mây là tên ở nhà của Bạch Mộng Vân còn người gọi nàng ấy là cha ruột nàng Bạch Công Tích , lúc này nàng ta đã có được toàn bộ ký ức nguyên chủ , nàng ta bây giờ biết chắc mình thật đã xuyên việt vào chính tác phẩm của mình , cũng không hẳn là tác phẩm của nàng vì đây là phim đã được nhà đài chuyển thể rồi , đã cải biên một số tình tiết trong phim ...
Ở một tình cảnh khác một thiếu niên đang ngất trong rừng tre , mình đầy các vết thương , bỗng hai mắt người thanh niên ấy mở ra , hình ảnh thái cực bát quái màu xanh lam phát sáng nhè nhẹ , xoay chuyển trong đôi mắt người thiếu niên anh tuấn bất phàm , ấy chính là Nguyễn Vũ , nam chính và là Thần Linh trong tiểu thuyết tiên hiệp xuyên việt này
" Đây là chỗ quái nào nữa vậy ? "
Người thanh niên cơ thể tuy đầy vết thương nhưng vẫn giữ được sự thâm trầm tĩnh lặng , ngó nghiêng quần áo đang mặc trên cơ thể và cơ thể này , cậu ta nhướn cao đôi mày mà nói
" Chuyển sinh ! "
Lại trong một tình cảnh khác , một thiếu niên đang cười sảng như điên , hắn ta hướng hệ thống nói
" Vậy ra nhà mi là hệ thống NTR , Muahahaha , ta sẽ xưng bá thế giới này "
Hệ thống thấy hắn như vậy thì tát gáo nước lạnh vào mặt hắn mà nói
" Còn lâu , chủ nhân phải đối đầu với các phương cường giả mạnh về sau nữa đấy , hệ thống không giúp khơi khơi chủ nhân đâu , chủ nhân muốn trở nên mạnh mẽ thì tuyệt đối phải nghe lời của hệ thống , cậu phải hoàn thành các nhiệm vụ do hệ thống đặt ra , nếu thất bại sẽ bị hệ thống trừng phạt "
" Cái giề ! "
" Cái giề là cái gì , muốn đánh nhau với hệ thống không ? "
Hắn ta cười tà dâm mà nói
" Ông đây mới không tin bị một con nhãi hệ thống dắt mũi được "
Đoạn nói hắn ta cởi phăng cái quần của mình chuẩn bị cưỡng gian hệ thống , nhưng tiếc hắn quá xem thường hệ thống , cái quần vừa tụt là hệ thống kích điện vào hai hòn bi của hắn "
" A ! A ! A ! " .
[ Tác giả ký tên : LĂN HẢI ]