Chương 66: ĐẠI DIỄN THẦN LÔI

Tần Tiểu Thiên đối với tiên kiếp, chỉ giới hạn trong sự ghi lại của cổ ngọc giản, với người tu luyện, lúc độ kiếp nên chú ý điều gì, đối với tiên kiếp sẽ xuất hiện với dạng gì hay hình thức gì thì không có bất cứ giải thích nào, bởi vậy trong lòng hắn có chút khẩn trương. Loài người đối với bất cứ thứ gì không thể xác định sẽ có cảm giác sợ hãi, tư vị như thế đã thật lâu Tần Tiểu Thiên không có nếm qua.

Một thủ ấn linh quyết phát ra, Tần Tiểu Thiên khởi động phòng ngự tiên trận.

Công năng của tiên trận này chủ yếu là phòng ngự, tiếp theo mới là công kích, hoàn toàn nhờ vào linh ngọc và tiên thạch cấu thành, cùng tương thông với linh mạch dưới đất, một khi tiên trận hao hết năng lượng tiên thạch, có thể nhờ vào trận pháp, lấy được linh lực của linh mạch cung cấp cho trận pháp vận chuyển.

Trận pháp mặc dù đơn sơ, nhưng rất thích hợp sử dụng cho độ kiếp, hơn nữa tử mộc có thể ngăn cản một bộ phận kiếp lôi, tiên trận này chính là trợ giúp lớn nhất của hắn.

Tần Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn lên trời, một tảng mây màu đỏ sậm rất nhanh từ chân trời bay tới, nguyên lai bầu trời trong xanh trở nên một mảnh hôn ám, hắn lại kiểm tra tiên khí mang theo trên người, ngoại trừ Cửu Bức kiếm ra, có thể sử dụng chính là hoàng bài, hổ phù và ngọc trâm. Trong lòng có chút vừa động, nhanh chóng lấy ra bốn khôi lỗi, tính toán lúc vạn bất đắc dĩ thì dùng để ngăn cản tiên kiếp, mặc dù hắn chuẩn bị cũng không đầy đủ, nhưng cũng là cố gắng hết sức, Tần Tiểu Thiên thấp thỏm bất an nghênh đón tiên kiếp lần đầu tiên của mình.

Phiến mây màu đỏ sậm đã bay tới bầu trời Tây Cát Cốc, dần dần khuếch tán ra. Kiếp vân mang đến áp lực rất lớn cho Tần Tiểu Thiên, khiến cho hắn không thể không buông xuất tiên linh khí bản thân đối kháng, thật không biết, theo tiên linh khí đại lượng dũng xuất, cũng đã thật sự chân chính xúc động tiên kiếp phủ xuống.

Một tia ti lôi điện thoáng hiện trong kiếp vân, một trận cuồng phong trôi qua, chung quanh đột nhiên trở nên hoàn toàn yên tĩnh, hết thảy đều cũng ngưng trệ.

Trong Tây Cát Cốc, Tần Tiểu Thiên bắt đầu độ kiếp, bên ngoài Tây Cát Cốc, Dữu Trạch mang theo bốn hảo thủ tuần tra mọi nơi chung quanh, nhiệm vụ của bọn họ là phòng ngừa người tu hành quấy nhiễu. Bởi vì một khi có tiên kiếp phủ xuống, linh khí và linh lực trong thiên địa sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, chỉ cần là người tu luyện có thành thì cũng sẽ phát giác được, trong đó không ít những kẻ tò mò đến đây quan sát, mà nhiệm vụ của đám người Dữu Trạch là ngăn trở bọn họ.

Kiếp vân bay tới cũng ảnh hưởng đến đám người Dữu Trạch. Loại năng lượng ẩn chứa hủy thiên diệt địa này, làm cho Dữu Trạch hoảng sợ không thôi, hắn bắt đầu cũng không biết Tần Tiểu Thiên độ tiên kiếp, khi nhìn thấy kiếp vân mới biết không hay, thất thanh kêu lên: " Đó là thiên phạt chi họa!"

Đối với bọn hắn mà nói, tiên kiếp chính là thiên phạt, nhưng Dữu Trạch không có tự mình trải qua, với tu vi của hắn phải gặp uy hiếp của tiên kiếp thì còn quá sớm, hắn chỉ nghe nói qua mà thôi.

Năm người nhanh chóng thối lui hơn mười dặm, rời xa phạm vi tiên kiếp uy hiếp, Dữu Trạch nói: " Tất cả mọi người mở to mắt, đừng cho người khác tới gần!" Ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm đám mây. Người khác có lẽ không biết, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ ràng, đây là một lần cơ hội học tập khó được, có thể giám thị thiên phạt tai ương, đối với tu hành sau này sẽ có trợ giúp rất lớn.

Hình thức của tiên kiếp có nhiều loại, chủ yếu chia làm hai loại lớn, bên ngoài là kiếp lôi, có công kích cường lực xuất hiện, bên trong là tâm ma, do âm ma hình thức hình thành tiên kiếp, bất luận là người tu chân, hay là cổ tiên nhân, người độ kiếp không nhiều lắm, chẳng qua là uy lực lớn nhỏ bất đồng.

Kiếp nạn của mỗi một người tu hành đều khác nhau, có người bên ngoài nhẹ bên trong nặng, có người bên ngoài nặng bên trong nhẹ, có người bị sét đánh, có người tâm ma tràn đầy, đây là do bản chất của người tu hành quyết định.

Tần Tiểu Thiên từ khi bắt đầu tu hành có được thần dịch lực của Xích Minh, trên người có thể nói là đủ loại tạp quái, thứ gì cũng có, mặc dù thay đổi thân thể, nhưng dưới sự cảm ứng của khí tức, vẫn bị trong ngoài tấn công, không chỉ có bên ngoài hung hiểm, bên trong cũng rất đáng sợ. Xích Minh từng là đại ma tôn, bởi vậy Tần Tiểu Thiên cũng không tránh được việc hưởng thụ bị ma đầu quấy rầy.

Dữu Trạch không cách nào biết Tần Tiểu Thiên làm sao vượt qua thiên phạt tai ương, hắn kinh sợ nhìn lôi quang màu tím trong kiếp vân lóe ra.

Hạp sát! Oanh!

Sắc trời hôn ám, một đạo loang loáng chói mắt chiếu sáng đại địa, sét đánh màu tím giống như con rồng lớn chạy chồm từ trong kiếp vân bay ra, đánh mạnh về phía Tây Cát Cốc. Phòng ngự tiên trận dưới lực đánh sâu của kiếp lôi, nhất thời lóe sáng lên, ở xa xa nhìn xem giống như là một ***g thủy tinh trong suốt lớn đang xuất hiện phía trên sơn cốc.

Màn hào quang của phòng ngự tiên trận phát ra tia sáng kì dị, kiếp lôi màu tím căn bản không cách nào đánh lọt vào trong đó, chỉ có thể nhảy lên mặt ngoài của màn hào quang, từ xa nhìn lại, giống như có vô số quang châu màu tím đang nhảy. Có khi quang châu màu tím bị đánh bắn ngược lên không trung, va chạm với kiếp lôi trên bầu trời đánh xuống, phát ra tiếng nổ liên thanh như pháo. Có kiếp lôi châu bị bắn ra bên sơn cốc, một viên kiếp lôi châu là có thể nổ tung ra một cái hố chừng mười thước, cổ thụ thô to bị tạc đến gãy thành tứ tán, từng đạo bụi mù vung lên.

Kiếp lôi màu tím phát ra tiếng vang khác với tiếng sấm bình thường, khoảng cách của năm người Dữu Trạch với Tây Các Cốc có hơn mười dặm, vẫn như cũ bị tiếng sấm chấn động đến tâm diêu thần động. Bất đắc dĩ Dữu Trạch lại phải mang theo bốn người lui về phía sau, trong lòng rung động không thôi, không dám tưởng tượng nếu kiếp lôi rơi vào trên người mình thì sẽ có hậu quả gì, hắn cảm giác cơ hội mình có thể ngăn cản được kiếp lôi cơ hồ là không thể.

Tây Cát Cốc không sâu lắm, vách đá bốn phía ước chừng cao bốn mươi mấy thước, vách đá là thanh ngọc thạch hiếm thấy, bởi vì nơi này linh khí dày đặc, dưới ngày tháng lâu dài dựng dục, đá phàm cũng biến thành linh ngọc. Phòng ngự tiên trận không có bao lại vách đá, dưới sự oanh kích của kiếp lôi, từng tảng lớn vách đá sụp đổ xuống, sơn cốc vốn yên tĩnh giống như là chiến trường, tiếng sấm trận trận, khói bụi tràn ngập.

Chỉ một đạo kiếp lôi đã tạo thành ảnh hưởng lớn như thế, đây là điều Tần Tiểu Thiên hoàn toàn không có ngờ tới, nhưng khi đạo kiếp lôi thứ nhất hạ xuống thì hắn đã tỉnh táo lại, biết lúc này nếu tâm tình còn ba động, sẽ chết rất thảm.

Dù sao tu luyện đến Diễm Ba Động cảnh giới, thực lực cũng tương đối cường hãn, sau khi tỉnh táo lại, hắn bắt đầu cẩn thận quan sát kiếp lôi hình thành cùng phương thức công kích.

Trong cổ ngọc giản có ghi lại, phần lớn thủ đoạn công kích của tiên nhân, đều là từ trong tiên kiếp mà học được, kinh nghiệm một lần tiên kiếp, có thể so được với trăm ngàn năm tu luyện.

Sau khi phòng ngự tiên trận ngăn trở được đạo kiếp lôi thứ nhất, Tần Tiểu Thiên phát hiện được sự huyền bí trong đó.

Tiên kiếp dẫn phát cùng tiên linh khí bản thân có liên quan, giống như mặt nước yên lặng bên trong, một khi xuất hiện một lỗ hổng, nước chảy sẽ rất nhanh dũng xuất, đây là một vấn đề bình hành, chỉ cần có thể đổ đầy lổ hổng, hoặc là khống chế nước chảy, là có thể vượt qua cửa ải khó, nếu như không đổ được hoặc không cách nào khống chế, như vậy coi như bờ đê hoàn toàn bị hủy diệt.

Nhưng làm sao đổ trụ hoặc là khống chế, Tần Tiểu Thiên còn chưa nắm chắc, hắn chỉ có thể thử độ kiếp, cũng may còn có phòng ngự tiên trận có thể ngăn cản được một chút, tạm thời có được một khoảng thời gian quan sát, dưới chân hắn còn một phòng ngự tiên trận, vị trí bố trí rất nhỏ, còn chưa có khởi động, hắn phải chờ tới cuối cùng mới mở ra, có lẽ có thể dựa vào nó cứu mạng.

Kiếp lôi màu tím một đạo so với một đạo còn lớn hơn, lực lượng cũng càng ngày càng mạnh. Bởi vì phòng ngự tiên trận có thể hút lấy linh mạch dưới đất, bởi vậy tiếp tục chống đỡ, tiếng sét đánh từ cỡ cổ tay biến thành như thùng nước, mỗi vài giây đồng hồ lại đánh xuống một đạo kiếp lôi, dần dần biến thành một giây một đạo, mỗi một kiếp lôi đánh xuống, tiên trận lại phát ra một trận chấn động phách ba không ngừng.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên hiểu rõ ràng, tiên trận này rất nhanh sẽ không ngăn cản được, hắn thậm chí không dám khởi động thủ đoạn công kích của tiên trận, chỉ phòng ngự đã tiêu hao đại bộ phận lực lượng của tiên trận, nếu còn khởi động phản kích, tiên trận sẽ rất nhanh hỏng mất.

Cửu Bức kiếm đang xoay quanh thân, hoàng bài giắt đọng ở bên hông, hổ phù chia làm âm dương hai khối, phân biệt giắt trên cổ tay, phát trâm ngọc sắt cắm ở trên áo, trong nhẫn trữ vật tồn phóng lượng lớn ngọc phù, đều là dùng linh ngọc luyện chế thành, chuyên môn dùng để độ kiếp sử dụng, còn có hơn mười loại tiên đan linh dược, tùy thời chuẩn bị bổ sung tiên linh khí tiêu hao, bốn khôi lỗi ngơ ngác đứng bốn góc. Tần Tiểu Thiên chuẩn bị toàn bộ võ trang, hắn cũng không muốn chết ở địa phương này.

Lúc mười kiếp lôi dày đặc oanh xuống thì phòng ngự tiên trận rốt cuộc không chịu nổi sức nặng, như mưa tung đầy trời hé vỡ, kiếp vân phảng phất như nổi điên xoay cuồng, một tia ti màu tím tia chớp tụ tập cùng một chỗ, hóa thành một đạo sét đánh như một dòng nước thô tế, đánh mạnh xuống.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên có chút hơi phát run, không nghĩ tới phòng ngự tiên trận lại hỏng nhanh như vậy, hắn biết rõ tự mình không thể rối loạn tay chân, nghiến răng nhìn chằm chằm kiếp vân, mắt thấy sét đánh màu tím giáng xuống, dương tay bắn ra sáu khối ngọc phù.

Ngọc phù ra tay hóa thành sáu đoàn lôi quang, thẳng tắp vọt lên cao.

Tần Tiểu Thiên lúc ở Thực Luyện bộ lạc thì có luyện chế đại lượng ngọc phù. Nơi này thịnh sản các loại các dạng linh ngọc, hơn nữa còn có vô số thiên tài địa bảo, cho nên hắn luyện chế ngọc phù trên cơ bản đều là tiên phù, trong đó có các loại tiên lôi phù rất nhiều, đó là lúc hắn ở Ương Táng Hạp đã trải qua thiên lôi tẩy lễ, ngộ xuất ra một loại thủ đoạn luyện chế, hơn nữa các loại thủ đoạn luyện chế lôi phù trong cổ ngọc giản, làm cho hắn rất có đặc sắc cho tiên lôi phù của chính mình.

Trong tâm niệm khẽ nhúc nhích, sáu đoàn tiên lôi đồng thời nổ vang, nổ tung theo kiếp lôi màu tím trên trời đổ xuống, mỗi một lần nổ mạnh thì tạo nên một vòng đánh sâu vào, sáu vòng đánh sâu vào tạo thành sóng khuếch tán, nhìn qua tráng quan vô cùng, tựa như sáu vòng quang hoàn tản ra.

Dữu Trạch ở xa xa nhìn thấy, nhịn không được cả kinh kêu lên: " Đó là cái gì?" Lời còn chưa dứt, khí lưu cuồng bạo mang theo nhánh cây lá nát, cát đá bùn đất đâm đầu đánh tới, tiếng oanh long thật lớn đinh tai nhức óc.

Một chưởng bổ bay những tạp vật lao tới, Dữu Trạch lại lui về phía sau, trong lòng hắn tràn ngập tò mò, nhưng vẫn không dám tới gần quan sát, kiếp vân mang đến áp lực quá lớn, hắn không cách nào tưởng tượng Tần Tiểu Thiên làm sao hóa giải.

Tần Tiểu Thiên giật mình, hắn phát giác mình đã phạm vào sai lầm, tự mình bây giờ đang làm phép bị động độ kiếp, chứ chưa phải là chủ động độ kiếp.

Không còn kịp ảo não, dương tay bắn ra sáu khối ngọc phù bắn lên cao, đồng thời người cũng bay lên, Cửu Bức kiếm hóa thành một bàn tay vàng theo sát sau đó.

Nguyên bổn Tần Tiểu Thiên tính toán lấy tịnh chế động, nhưng hiệu quả cũng không tốt, trơ mắt nhìn phòng ngự tiên trận bị hủy, cho đến khi dùng ngọc phù nổ tung kiếp lôi màu tím, hắn mới hiểu được, hẳn là phải dùng động chế động. Chủ động công kích cùng bị động phòng ngự khác biệt rất lớn, sau khi hiểu rõ đạo lý này, hắn lập tức bắt đầu công kích kiếp vân.

Sáu đoàn lôi quang liên tiếp nổ tung, Cửu Bức kiếm hóa thành bàn tay to giống như tấm phiến giảo động trong kiếp vân. Kiếp vân vốn đã như cây cung giương hết mức, dưới mười hai đoàn lôi quang oanh kích hiện ra trạng thái hỏng mất, Cửu Bức kiếm giảo động càng gia tốc hơn làm kiếp vân tiêu tán, trong chớp mắt, kiếp vân hóa thành ti ti tử vân, bay nhanh biến mất trong không trung.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới kiếp vân tiêu tán nhanh như vậy. Nhưng không đợi hắn rơi xuống, phía chân trời lại tối sầm lại, mây đen khôn cùng vô tế giống như thủy triều trong biển rộng, hướng Tây Cát Cốc đè xuống.

Mây đen phảng phất đổ xuống như một bức vách thật lớn, cả thiên tiếp địa, ẩn chứa áp lực thật lớn làm cho Tần Tiểu Thiên cảm thấy cực độ bất an, hắn không dám tiếp tục dừng lại ở không trung, lập tức rơi xuống Tây Cát Cốc.

Phòng ngự tiên trận đã hỏng mất, nhưng vẫn còn cấu trúc, Tần Tiểu Thiên vừa rơi xuống chuyện làm đầu tiên là rất nhanh tu bổ trận pháp, thay thế những linh phù bị bể tan trong trận, bổ sung cấm chế trong trận pháp. Hắn đã sớm quen thủ pháp bày trận, lại có linh phù luyện chế rất tốt, tốc độ thay thế phi thường cực nhanh.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên biết, nếu có thể nắm chắc lợi dụng khoảng trống trong tiên kiếp, tự mình có được cơ hội thở dốc, sinh tồn cơ hội sẽ tăng lên thật to. Bởi vậy tu bổ tiên trận là lựa chọn duy nhất bây giờ, hơn nữa tốc độ phải nhanh, ai biết kế tiếp sẽ là thứ gì? Uy hiếp của kiếp lôi tựa hồ cũng không lớn, hắn hy vọng không có kiếp lôi lợi hại hơn công kích.

Thế sự thường thường không như ý, kiếp vân màu đen rất nhanh di động đến Tây Cát Cốc, trong nháy mắt phòng ngự tiên trận khởi động đã bắt đầu phát uy.

Tần Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, có phòng ngự tiên trận chống đỡ kiếp vân công kích, ít nhất có được một chút thời gian quan sát. Hắn không tính sẽ tiến hành phòng ngự bị động, tùy thời chuẩn bị phát khởi công kích.

Thiên Cương Tốn Phong!

Không biết vì sao, trong đầu Tần Tiểu Thiên hốt nhiên xuất hiện khái niệm như vậy, tựa hồ là hiểu rõ lần công kích này do kiếp vân mang đến. Trong đầu xuất hiện một đoạn thủ pháp cấm chế không biết tên, làm cho hắn sửng sờ tại chỗ, ngọc phù trong tay cũng không kịp phát ra, không rõ vì sao trong đầu lại hiện ra suy nghĩ này.

Nhưng tiên kiếp không có dừng lại, vo tròn đen nhánh, giống như là nước mực từ đầu ngọn bút, chừng một dòng nước, từ trên trời rơi xuống, thẳng tắp đập xuống ***g phòng hộ. Tiếp theo lại có bảy tám đoàn rơi xuống, phảng phất như trời mưa, Tần Tiểu Thiên trong đầu lại hiện ra một khái niệm: " Hắc Cương."

Tần Tiểu Thiên còn không rõ ràng, Hắc Cương phủ xuống, ý nghĩa tiên kiếp tính chất đã thay đổi, đây là kiếp nạn do Thiên Diễn mang đến cho hắn, chính là Thần Linh Kiếp.

Thanh Mộc Lâm.

Lý Cường phát hiện gương mặt Thanh Đế biến sắc, nhịn không được hỏi: " Như thế nào?" Không đợi Thanh Đế trả lời, hắn cả kinh nói: " Di, tốc độ vận chuyển của Thiên Diễn không đúng...ách, sư tôn, ta đi vào khống chế!"

Sắc mặt của Thanh Đế chẳng khác gì Thanh Mộc Lâm, trong xanh phiếm trắng, hắn trầm giọng nói: " Không biết là đồ vật gì chạm đến hạch tâm của Thiên Diễn, Thiên Diễn không ngờ lại mạnh mẽ tiến vào tam biến! Nếu khống chế không được..vậy thì nguy rồi!"

Sắc mặt Thiên Cô cũng không đẹp mắt, nàng nhẹ giọng nói: " Nếu hắn khống chế không được, chẳng những Thanh Mộc Lâm không xong, mà ngay cả tiên giới cũng..."

Bác Tụ Thượng Nhân âm trầm nghiêm mặt, nói: " Còn phải nghiêm trọng!"

Thanh Đế rất nhanh khống chế được tâm tình của mình, nói: " A a, liên lụy mọi người rồi, Lý Cường đừng vội ra tay, chúng ta thương lượng một chút, đã lâu không gặp chuyện như vậy rồi, a a." Mấy người này đều là tồn tại cao nhất của một giới, có thể tu luyện đến cảnh giới bây giờ, đều là người trải qua trăm chiết gian nan, sẽ không vì vậy mà uể oải.

Xích Minh có chút khẩn trương, nói: " Biến hóa càng ngày càng nhiều, tốc độ nhanh hơn...tiểu tử đó..." Hắn bắt đầu lo lắng cho đồ đệ của mình.

Bác Tụ nói: " Lực lượng của phân thân không đủ."

Thiên Cô trầm ngâm chốc lát, nói: " Những chuyện khác phóng một chút, Thiên Diễn quan trọng hơn."

Thanh Đế nói: " Được, chúng ta toàn lực khống chế Thiên Diễn."

Trong phút chốc, vô số đạo thanh ảnh tụ tập lại, hắn thu hồi tất cả phân thân.

Lý Cường nghiến răng nói: " Đáng tiếc, ai, mặc kệ!" Nguyên thân của hắn còn đang bế quan, không thể làm gì khác hơn là phá quan ra, nhanh chóng đi tới trước Thiên Diễn, phân thân thu nhiếp chỉ trong một ý niệm chuyển động.

Một khi đem tất cả phân thân thu nhiếp lại, lực lượng của năm người trở nên dị thường kinh khủng. Thiên Cô nói: " Ai tới chỉ huy?"

Thanh Đế nói: " Ta đến." Hắn bắt đầu phân phái nhiệm vụ, Thiên Cô tiến vào trước, sau đó là Lý Cường, Xích Minh, cuối cùng là Bác Tụ, tự mình ở bên ngoài nắm trong tay. Trách nhiệm của Thanh Đế là lớn nhất, phải cam đoan Thiên Diễn không xảy ra vấn đề. Thiên Diễn đã dần dần khó thể khống chế, nếu không phải bốn người thực lực siêu cấp cường hãn, Thiên Diễn biến hóa còn phải đáng sợ.

Thiên Cô hóa thành ánh sáng vo tròn, nhanh chóng đầu nhập vào Thiên Diễn. Lý Cường, Xích Minh cũng theo sát sau đó, hóa thành hai đạo lưu quang, trực tiếp nhảy vào Thiên Diễn.

Nhưng vào lúc này, Thanh Đế đột nhiên nói: " Bác Tụ, chờ một chút, ta tìm được rồi, ai, kỳ quái, tại sao lại có tiểu thần kiếp?"

Trước mắt Thiên Diễn hóa thành tinh đoàn vo tròn kịch liệt xoay tròn, một cỗ lực lượng khổng lồ bành trướng ra, cả Thanh Mộc Lâm đều chấn động. Thanh Đế gọi mấy tiên nhân tới phân phó vài câu, mấy tiên nhân kia lập tức phân ra tứ tán.

Thanh Đế thu lại Thiên Tương Luân và Nghịch Thiên Bảo Kính, nói: " Bác Tụ, giúp ta phong bế Thanh Mộc Lâm."

Bác Tụ lên tiếng đáp ứng, Thanh Đế phân ra một ngoài thân hóa thân, hai người rất nhanh bố trí cấm chế. Trong lòng Thanh Đế lần đầu tiên mất đi nắm chắc, không nghĩ đến uy lực của Thiên Diễn quá lớn như thế, không ngờ có thể uy hiếp được sự tồn tại của tiên giới. Nhìn xu thế Thiên Diễn vận chuyển, nếu tùy ý cho nó phát triển, có thể hủy diệt một giới, mà một giới bị hủy diệt, đây là hậu quả mà hắn không cách nào thừa nhận.

Hình tròn kim sắc sóng gợn hướng ra phía ngoài kịch liệt khuếch tán, trong thời gian ngắn dính trên đại cấm chế, hai cỗ lực lượng kích động lẫn nhau. Thanh Đế quát: " Bác Tụ, chúng ta hợp lực ngăn chận!"

Thanh Mộc Lâm kịch liệt chấn chiến. Bác Tụ hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm thần quang màu tím, hai tay rất nhanh kháp động cấm chế, kiệt lực ngăn cản Thiên Diễn khuếch tán ra. Hắn trầm giọng nói: " Gọi Thiên Quân tới hỗ trợ! Để cho bọn họ ổn định tiên giới!"

Thanh Đế phất tay đánh ra bảy đạo kim mang, nói: " Được!"

Tiên giới ngoại trừ Thanh Đế, còn có bảy đại thiên quân, thực lực phi thường lợi hại, không tới vạn bất đắc dĩ, Thanh Đế sẽ không đi kinh động bọn họ, nhưng Thiên Diễn ba động đã ảnh hưởng đến tiên giới, hắn phải triệu người chạy tới ổn định.

Bảy đại thiên quân không cần tiến vào Thanh Mộc Lâm, vừa nhận được chỉ lệnh của Thanh Đế, bọn họ lập tức đi tới các nơi yếu điểm của tiên giới, khởi động đại tiên trận, cộng đồng ổn định tiên giới.

Lý Cường, Xích Minh lại thêm Thiên Cô, ba người cùng chung phát lực, phối hợp với Thanh Đế và Bác Tụ bên ngoài Thiên Diễn, rốt cuộc tạm thời ổn định Thiên Diễn.

Nhưng qua không bao lâu, Thiên Diễn lại bành trướng lần nữa, cho dù có đại cấm chế cũng không có tác dụng. Thanh Mộc Lâm đã thành một mảnh hỗn loạn, trong mắt Thanh Đế hiện lên một tia kim mang, nói: " Bác Tụ, ở bên ngoài chúng ta đã không cách nào khống chế Thiên Diễn, phải đi vào!"

Bác Tụ hơi trầm ngâm, nói: " Ta thôi tính một chút, cục diện cũng không có mất khống, nhưng ta thật ra rất chờ mong Thiên Diễn biến hóa, được, chúng ta đi vào."

Hắc Cương rơi xuống, cả phòng ngự tiên trận đại chấn. Hắc Cương giống như nước chảy xuôi theo màn hào quang phòng ngự, phòng ngự màn hào quang chợt trở nên ảm đạm không ánh sáng. Hắc Cương rơi trên mặt đất, cây cối và bùn đất tất cả đều hóa thành bột phấn, phảng phất như băng tuyết tan thành nước, trong lòng Tần Tiểu Thiên rét lạnh, thứ này tựa hồ rất có tính ăn mòn đến cường đại.

Hắc Cương trong kiếp vân rơi xuống vô cùng vô tận, chẳng những âm hàn vô cùng, còn có tác dụng ăn mòn dữ dội. Tần Tiểu Thiên chỉ sửng sốt vài giây, phòng ngự tiên trận cũng đã không thể chống đỡ. Lần này công kích tương đương ngang hàng với mấy Tán tiên đồng thời ra tay, hắn không dám trì hoãn, dương tay đánh ra mười hai ngọc phù.

Lần này đánh ra chính là hỏa lôi ngọc phù, hắn chỉ van xin là có thể xua tan, không có ý nghĩ gì khác, trong lòng mơ hồ cảm giác được, tiên kiếp chỉ sợ không có đơn giản như vậy, thứ lợi hại hơn có lẽ còn ở mặt sau.

Hỏa lôi phù cũng chính là hỏa tiên phù, nếu như Tần Tiểu Thiên trực tiếp phát ra mười hai hỏa tiên lôi, ít nhất phải hao đi rất nhiều tiên linh khí, mà thực hiện luyện chế ngọc phù, cũng không hao phí một chút tiên linh khí. Lúc đang độ kiếp, có thể giữ lại thực lực nhất định, cho dù là một tia lực lượng, cũng là có thể cứu mạng. Đây là điều Tần Tiểu Thiên đã sớm lo lắng, nhưng hắn lại quên đi điều trọng yếu nhất, chính là tại sao mình khiến cho tiên kiếp phát sinh? Như thế nào mới có thể chân chính rõ ràng thế nào là tiên kiếp?

Đang khi Hắc Cương bị vô số ngọc phù lôi hỏa tạc rơi, Tốn Phong kinh khủng theo sát thổi tới.

Tựa như một cơn gió thổi đi tro bụi, phảng phất như một lớp tường bụi mù dựng lên, bị Tốn Phong bức tán đi, trong chớp mắt bầu trời xanh trong.

Uy lực của Tốn Phong không dưới Hắc Cương, thậm chí so với Hắc Cương còn dữ dội hơn, phòng ngự tiên trận tác dụng không lớn, màn hào quang phát ra trận trận ba động, chống đỡ Tốn Phong xâm nhập.

Đến trước mắt, Tần Tiểu Thiên còn đang dễ dàng, có phòng ngự tiên trận trở cách, hơn nữa đại lượng ngọc phù oanh kích, tiên kiếp còn chưa rơi xuống người hắn, chẳng qua chỉ ở bên ngoài hoành hành.

Tần Tiểu Thiên thầm nghĩ may mắn, may là đánh tan Hắc Cương, nếu tiếp tục đi xuống, phòng ngự tiên trận không có khả năng cầm cự quá lâu, đợi cho Tốn Phong tới, tự mình cũng ứng phó không dễ dàng.

Sau khi Tốn Phong bị xua tan, Tần Tiểu Thiên cảm giác là tiên kiếp nên kết thúc, ai ngờ một đóa kiếp vân còn lớn hơn lại bay tới rất nhanh.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên rõ ràng, phòng ngự tiên trận không chịu được bao lâu, nếu không có linh mạch dưới đất cung cấp linh lực, phòng ngự tiên trận chỉ sợ đã sớm hỏng mất. Hắn lại suy nghĩ: " Lần này kiếp vân lại công kích thế nào?"

Trong đầu lại xuất hiện câu trả lời thuyết phục: " Đại Diễn Thần Lôi!"

Trong lòng Tần Tiểu Thiên trầm xuống, mặc dù còn chưa kiến thức qua uy lực của Đại Diễn Thần Lôi, nhưng rõ ràng biết, tự mình không có năng lực chống đỡ tiên kiếp như vậy, hoặc là nói đây là dạng tiên kiếp đã bị thay đổi.

Dưới sự kinh hãi, Tần Tiểu Thiên lập tức khởi động tiểu hình phòng ngự trận, trong tay cầm một xấp ngọc phù, tùy thời chuẩn bị đánh ra. Cửu Bức kiếm cũng thu đến bên cạnh, chỉ chờ Đại Diễn Thần Lôi phủ xuống, đã tới bước này, hắn chỉ có thể ngạnh kháng, mặc kể là chết sống, phải chống một lần.

Tay trái Tần Tiểu Thiên nắm chặt ngọc phù, tất cả đều là hỏa lôi phù, ngay sau đó tay phải lại một xấp ngọc phù, đó là sáu mộc lôi phù. Sau khi xuất ra sẽ bị đánh, cho nên hắn ra tay trước, một hơi phát ra mười ba đoàn lôi hỏa, lao thẳng tới kiếp vân.

Trong kiếp vân lôi quang chớp động, hỏa lôi cùng mộc lôi không ngừng nổ tung. Tần Tiểu Thiên gắt gao nhìn chằm chằm biến hóa của kiếp vân, thuận tay lại lấy ra hai xấp ngọc phù. Trong nhẫn trữ vật ngọc phù các loại là nhiều nhất, bởi vì lôi phù là đồ vật luyện chế tốt nhất, chỉ cần có ngọc thạch là có thể luyện chế. Ngọc phù trong tay hắn toàn bộ dùng linh ngọc luyện chế, uy lực so sánh với ngọc thạch bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Tần Tiểu Thiên có một loại cảm giác không hay, hắn không giữ lại ngọc phù trong tay, một xấp rồi một xấp bắn về phía kiếp vân, lôi hỏa không ngừng nổ loạn. Rồi đột nhiên, một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa trong kiếp vân vang lên, một cỗ áp lực phô thiên cái địa trong tiếng vang ầm ầm chấn động áp xuống phòng ngự tiên trận. Cỗ áp lực kia không ngừng bành trướng, tiểu hình phòng ngự trận cũng sáng lên quang hoa chói mắt.