Chương 6: Kỵ Sĩ Trưởng Lại Bị Mắng Rồi - Chương 5: Dạ Hội

Ngày đêm vất vả cần mẫn chuẩn bị, hoàng tử không tránh khỏi vô tình bị cảm mạo.

Nghĩ đến việc người đưa tin sắp đưa tin tức đến cho người kia ở biên ải, mọi thứ đã sắp xếp xong chỉ chờ cử  hành dạ hội vào ngày mai, trong lòng hoàng tử rốt cuộc yên tĩnh, hiếm thấy có lúc hoàng tử buông lỏng tâm tình, mềm mại như một ổ bánh mì vừa ra lò, nhớ người yêu ở phương xa.

Lại nói kỵ sĩ trưởng bên kia, vào sáng sớm một tuần trước nghe được tin đồn nơi biên ải, nổi giận chém mấy thành đại tướng. Thấy tướng lãnh chuẩn bị thu binh, kỵ sĩ trưởng âm thầm thương lượng với cấp dưới để về kinh đô trước. Mình thì ngoan ngoãn, mới đi bao lâu mà vợ đã công khai đi xem mắt, cái mũ xanh này to lắm đó!

Lửa ghen trong lòng bốc lên, người nào đó quyết định cho hoàng tử một bài học, dự định về trước đêm hôn lễ, để anh xem cái tên đàn ông kia là ai, hừ!

EQ của người đàn ông đang ghen luôn offline, chỉ số thông minh đột phá lịch sử, kỵ sĩ trưởng thân thủ khỏe mạnh lặng yên không một tiếng động lẻn vào hoàng cung trước đêm vũ hội một ngày.

Tiếng vĩ cầm du dương trên mặt hồ phản xạ những ánh sáng lấp lánh gợi nên cảm xúc xôn xao trong lòng thiếu nữ. Hoa mùa hạ đang đúng kỳ nở rộ, sự hối hả nhộn nhịp của vũ hội giường như không ảnh hưởng mảy may đến trong điện của công chúa tối đen.

Người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đứng im lặng trước chiếc giường lớn trong Cung điện của Công chúa. Đôi mắt màu xanh đậm lộng lẫy lóe lên trong giây lát, vui mừng và phấn khích, trông háo hức, và đột nhiên bị kích thích, bị thương, và uống rất nhiều nhưng tự xử lý đến không có mùi rượu nào, là kỵ sĩ trưởng đã bị tách khỏi hoàng tử nhỏ trong một thời gian dài.

Cửa cung điện nhẹ nhàng đẩy ra, kỵ sĩ trưởng nhanh chóng giấu mình vào bóng tối, có tật giật mình mà hồi hộp, dạ hội phía xa còn đang trong tiếng nhạc không ngớt, kỵ sĩ trưởng không khỏi ngạc nhiên khi thấy hoàng tử “về sớm”.

Từng tiếng sột soạt vang lên, kỵ sĩ trưởng trơ mắt nhìn hoàng tử cởi đồ đến chỉ còn áo ngủ, thân thể thon dài kiên cường nằm ngửa trên giường, kỵ sĩ trưởng vốn đã uống rượu nên có chút miệng khô, khó khăn nuốt nước bọt, may mắn có tiếng vú em từ ngoài cửa vọng vào át đi: “ Công chúa xin hãy đắp kín chăn kẻo lạnh, chú ý giữ gìn thân thể.”

“Con biết rồi, vú lui ra đi.” Hoàng tử trả lời bằng giọng mũi, nghe thấy tiếng bước chân vú em đã đi xa mới sâu xa nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Dù chỉ còn mấy ngày, nhưng em không muốn xa anh một phút nào…”

Kẻ ngốc cũng có thể nghe ra sự quyết luyến và thâm tình trong lời nói, nhưng kỵ sĩ trưởng lại chỉ đang nhớ đến hoàng tử tham gia vũ hội kết bạn với những người đàn ông khác, lửa giận trùng trùng trong lòng mà đến gần hoàng tử.

Hoàng tử cuộn tròn người lại, thân thể trắng nõn như ngọc dương chi lại hơi hồng lên vì phát sốt co cụm lại, trong tầm mắt mơ mơ màng màng của hoàng tử bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt ngược sáng của kỵ sĩ trưởng, dù là ngược sáng nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra, hoàng tử như khỉ con trèo cây quấn lấy, treo trên người kỵ sĩ trưởng.

“Will, Will, em nhớ anh…”. Đôi mắt xanh thẳm long lanh như thu thủy chăm chú khóa chặt trên người đàn ông trước mắt, hoàng tử ôm lấy chàng kỵ sĩ xa cách đã lâu, chỉ cho là do mình quá nhớ anh mà sinh ra ảo giác.

Vì lửa giận mà kỵ sĩ trưởng trở về chưa từng nghỉ ngơi, hoặc có một chút cũng như không, mày kiếm mắt sáng quắc, thô lỗ nắm hai tay vô lực của hoàng tử ấn ngã xuống giường, hai mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm dung nhan người đẹp mềm yếu, cổ họng khàn khàn vì mấy ngày vội vã lên đường, nói: “Tại vũ hội, khi nhảy cùng hoàng tử Monsa, Phil cũng đang nhớ anh?”

Hoàng tử hoảng loạn nói: “Không phải em, em chỉ là… chỉ là…” Đầu óc nóng lên khiến hoàng tử khó mà bình tĩnh suy nghĩ và giải thích, mặt lại đỏ lên như chột dạ, khiến cho bình dấm của kỵ sĩ trưởng bị lật.

Một người say rượu táo bạo, một người mơ màng vì sốt, nhưng lại đều sầu khổ vì nhớ nhung nhau, tương tư tình ái. Kỵ sĩ trưởng cúi đầu hôn mạnh lên người đa tình trong lòng, mà hoàng tử cũng đón ý hùa theo như bị bén lửa.

Vốn là hai bên tình nguyện, lại gặp đúng ngày, cửu biệt gặp lại, một chút hiểu nhầm lại biến thành chất xúc tác mạnh mẽ.