- Yên lặng!
Khi tiếng loa vang lên, toàn trường trở nên yên tĩnh.
Theo âm thanh truyền tới, chỉ thấy trên sân phía xa không biết từ lúc nào có hơn mười giáo viên đang ngồi, trong đó có hai người Trần Kỳ và Bàng Long.
Người đàn ông trung niên với khuôn mặt đầy râu cầm lấy micro, trầm giọng nói:
- Thầy tên là Lâm Hùng, chủ nhiệm lớp 1, cùng với các giáo viên có mặt hôm nay ở đây là trọng tài.
- Tu luyện là một chuyện cực kỳ khô khan, nhất là những tân sinh như các em, rất nhiều người sau khi vượt qua thời kỳ ban đầu mới lạ đã chậm rãi lạnh nhạt.
- Bởi vậy, chính phủ tổ chức cuộc thi lần này, để cho các em nhận thức được khoảng cách giữa mình và người đồng lứa, để cho các em biết thẹn sau đó càng cố gắng tu luyện.
- Các em căn bản không biết, quốc gia đã trả giá lớn cho việc bồi dưỡng các em.
- Đừng tưởng rằng những điều này đều là đương nhiên, phải biết rằng mỗi một phần tài nguyên mà các em sử dụng đều là các chiến sĩ khác liều mạng cướp về trên chiến trường.
- Nhưng mỗi một bộ công pháp đều là do con người sáng tạo, hao hết tâm huyết sáng tạo, như vậy mới có quyền hạn phân chia ban đầu, bởi vì phế vật không có tư cách hưởng dụng những thứ này.
- Đương nhiên, tên phế vật này không phải nói những đệ tử Trúc Cơ chậm rãi, mà là chỉ những người lạnh nhạt, lười biếng, không muốn phát triển sau khi thu được cơ hội tu luyện.
- Loại người này, trong vòng ba năm sau đó, sẽ từ từ bị trường học đào thải.
Lâm Hùng trầm giọng nói:
- Nói đến đây, ta lại nói thêm hai câu.
- Hiện tại, trên mạng đều lưu truyền rằng người không thể bước vào Trúc Cơ trong một tháng không thể tu luyện, hoặc là người mới bước vào Trúc Cơ trong một tháng có thiên phú thuộc loại hạ đẳng.
- Những lời này trong mắt thầy căn bản chính là nói nhảm, Trúc Cơ chỉ là bước chân chậm chạp, chậm một chút thì như thế nào?
- Phải biết rằng tu luyện chính là một con đường không ngừng tiến hóa, chính mình đánh vỡ cực hạn, đến cuối cùng mỗi một cảnh giới đột phá đều lấy mười năm hai mươi năm qua.
- Mỗi một lần đột phá đại cảnh giới đều là một lần thăng hoa, một lần lột xác cấp độ sinh mệnh, há có thể so sánh với một hai tháng trúc cơ chậm chạp lúc đầu được sao?
- Tất cả mọi người nhớ kỹ cho thầy, tu luyện là một con đường gian khổ dài đằng đẵng, chỉ có người ý chí kiên nghị, kiên trì bền bỉ mới có thể đi đến cuối cùng.
- Ngay từ đầu thì nhanh chậm, chỉ cần gặp phải chướng ngại vật trên đường thì chỉ cần hơi cố gắng là có thể vỡ vụn.
- Nếu ngay cả chút tôi luyện ấy cũng không thể tiếp nhận, mặc kệ các em tu luyện hay bước vào một nghề khác, đời này cũng sẽ tầm thường vô vi.
Chủ nhiệm Lâm Hùng nói mấy câu nói, nói rất nhiều học sinh Trúc Cơ trong một tháng nhiệt huyết sôi trào.
Kể cả những tân sinh vốn đã buông tha trên khán đài, trong lòng bọn họ cũng dâng lên niềm tin tu luyện.
Đúng vậy, bọn hắn chỉ là chậm nửa tháng một tháng mà thôi, vì sao lại không thể tu luyện?
- Được rồi, thời gian cũng sắp đến rồi, tiếp theo thầy sẽ nói đến quy tắc thi đấu.
- Lần thi đấu này chia làm ba lượt, tất cả mọi người trong vòng thứ nhất sẽ liên tục giao chiến với sáu đối thủ, mỗi vòng mười phút đồng hồ, thắng một lần được thêm một điểm, thua một lần được giảm một điểm.
- Trong vòng mười phút không phân ra thắng bại, do giáo viên trọng tài căn cứ biểu hiện chiến đấu để quyết định thắng thua.
- Sau vòng thứ nhất, cuộc thi chấm dứt, điểm tích lũy cao nhất là 200 người đứng đầu tăng cấp.
- Vòng thứ hai chia làm thủ lôi chiến, mỗi người chỉ cần đánh bại bốn người trên sàn đấucoi như thủ lôi thành công, đồng thời mỗi người chỉ có một lần cơ hội khiêu chiến.
- Sau khi quyết định ra năm mươi người đứng đầu, bắt đầu vòng thi đấu khiêu chiến tự do thứ ba, nếu người nào không hài lòng với thứ hạng có thể khiêu chiến trong sàn đấucủa mình.
- Thắng tiếp tục, xếp hạng thua không thay đổi.
- Đúng rồi, tuy vị trí của năm mươi người đứng đầu khác nhau, nhưng mỗi tháng đều được ban thưởng điểm cống hiến giống nhau.
- Tốt, hiện tại cuộc thi bắt đầu, tất cả mọi người căn cứ theo tên xuất hiện sau số hiệu của sàn đấutrên màn hình lớn, bắt đầu vòng thi đấu thứ nhất.
- Tôi là sàn đấu số 13.
- Tôi là sàn đấu số 9...
- Tôi xếp hạng 45.
- Tôi ở sàn đấu số hai, hắc hắc, lớp trưởng, A Sở, tôi lên trước.
Nói xong, Hạ Hữu Huy rất hưng phấn chạy về phía sàn đấu số 2 phía xa xa.
Tiếp đó, Trần Sở cũng nhìn thấy tên của mình ở sàn đấu số 49.
Chào hỏi các cô với Lâm Tuyết, Trần Sở cũng vội vàng chạy qua.
Nơi đó đã có một nữ sinh đứng ở trên lôi đài, tướng mạo bình thường, nhìn thấy Trần Sở nhảy lên thì khách khí nói:
- Vị bạn học này, chúng ta không dùng vũ khí đơn giản luận bàn một chút được không?
- Có thể.
Trần Sở gật đầu, nói xong liền đặt đao lên trên lôi đài.
- Sàn đấu số 49 chú ý, ba giây sau chính thức bắt đầu thi đấu.
Theo tiếng chuông thông báo, vẻ mặt của Trần Sở và nữ sinh kia đều nghiêm túc, trong lòng lẩm nhẩm ba giây, nữ sinh đối diện bỗng nhiên khẽ quát một tiếng.