Đây là một con cá đen dài một mét rưỡi, nặng mấy chục kg, trong miệng đầy răng nhọn.
Bị công kích, thân thể điên cuồng vặn vẹo của nó bộc phát ra sức mạnh cường đại muốn tránh thoát, đúng lúc này, một cái móng vuốt mang theo lực lượng kinh người vỗ vào trên đầu nó.
Răng rắc! Xương đầu của con rắn đen này bị một chưởng của Thú Trọng Giáp chấn vỡ.
Sau khi đánh chết con cá đen hình thể dài hơn mình một lần này, Thú Trọng Giáp bắt đầu ăn, răng sắc bén cùng với lực cắn cường đại làm cho nó tùy tiện xé nát đồ ăn.
Nhưng Thú Trọng Giáp có ý thức nhân loại, rất kén chọn, chỉ ăn thịt, nội tạng những thứ đó không có hứng thú.
Những nội tạng bị đánh nát này mới từ từ chìm xuống, sau đó bị một ít cá nhỏ cỡ ngón tay xung quanh cùng nhau xé rách.
Cá lớn ăn, cá nhỏ nhặt đồ ăn thừa rượu cặn, đây chính là sinh thái dưới nước của sông lớn.
Rất nhanh, một con cá đen gần trăm cân đã bị cắn nuốt không còn, năng lực tiêu hoá khủng bố chuyển hóa thành đồ ăn, thân thể Thú Trọng Giáp lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bành trướng một vòng.
Sau khi trưởng thành, Thú Trọng Giáp càng trở nên dữ tợn.
Ùng ọc ọc!
Phun ra một chuỗi bọt khí, Thú Trọng Giáp vẫy đuôi một cái muốn đi tìm mục tiêu kế tiếp.
Nhưng đúng lúc này, một bóng đen chợt lóe lên ở chỗ sâu trong vực nước đục ngầu.
Oành!
Một tiếng nổ lớn vang lên từ bụng của Thú Trọng Giáp, làm cho thân thể của nó bị đánh bay mấy thước, không ngừng quay cuồng trong nước.
Ngay khi Thú Trọng Giáp điều chỉnh thân thể thì sinh vật tập kích nó lại lần nữa dùng tốc độ kinh người bắn mạnh tới, mục tiêu lần này là con Thú Trọng Giáp.
Lúc này, Trần Sở mới nhìn rõ dáng vẻ của kẻ tập kích, đây là một con cá lớn dài hơn hai mét, bên ngoài thân nó có vảy màu xám, dáng vẻ giống như cá tầm.
Nhưng răng nhọn trải rộng khắp người, gần như có thể cắn đứt một cái đùi dữ tợn của một người, cái miệng rộng này còn hung hãn hơn cả cá tầm.
Tốc độ của con cá này rất nhanh, gần như trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Thú Trọng Giáp.
Phanh một tiếng vang trầm, cá tầm biến dị bị Thú Trọng Giáp quay người một đuôi quăng vào trên miệng, thân thể trực tiếp bị lực lượng kinh khủng đánh lật.
Hình thể của hai bên rõ ràng chênh lệch gấp ba, cũng là nó bị đánh lật, điều này làm cho trí lực của cá tầm biến dị rất thấp có chút mơ hồ.
Đúng lúc này, Thú Trọng Giáp đã nhào tới, hai móng vuốt mạnh mẽ bắt vào hai bên thân thể của Cá Tầm Biến Dị, móng vuốt sắc bén xé rách lân phiến.
Cá Tầm Biến Dị bị thương điên cuồng bơi qua, muốn hất Thú Trọng Giáp đang treo trên người mình xuống, nhưng căn bản không thể tránh thoát, mà Thú Trọng Giáp cũng há to miệng.
Rắc rắc!
Dưới lực cắn đáng sợ của Thú Trọng Giáp, sống lưng của cá biến dị trực tiếp bị cắn đứt, thân thể nó lập tức cứng đờ, mất đi phản kháng, trở thành đồ ăn.
Ở trong vực nước không có biến thú biến dị mạnh mẽ, lực lượng đáng sợ, phòng ngự kinh người, gần như không có thiên địch.
……..
- Trần Sở... Trần Sở.
Sáu giờ chiều, Lạc Phi nhìn thấy Trần Sở đang thất thần trước mắt, không nhịn được gọi hai tiếng.
- Hả... Thế nào?
Trần Sở thu hồi một phần tâm thần.
Lạc Phi vuốt mái tóc đang rũ xuống trên trán xuống, sau đó đưa tay chỉ lên đồng hồ treo trên tường, nhẹ giọng nói:
- Đã sáu giờ rồi, có muốn đi về chung không?
Đều là sáu giờ rồi, thời gian tàn phá sông lớn xung quanh trôi qua thật nhanh.
- Được rồi.
Hai người đứng dậy, thả sách mượn đọc về chỗ cũ rồi đi ra khỏi tòa nhà lầu.
Trong khoảng thời gian này, phần lớn học viên đang chìm dần trong tu luyện cũng từ đường Tây trở về nhà, túm năm tụm ba đi ra, thảo luận mấy ngày xếp hạng qua đi.
Mặt trời chiều ngả về phía tây, ánh mặt trời đã không còn nóng bức như buổi chiều.
Một cơn gió mát thổi qua mái tóc của thiếu nữ, mang đến mùi thơm nhàn nhạt của dầu gội đầu.
Trần Sở quay đầu lại, nhìn khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ kia, thuận miệng hỏi:
- Lạc Phi, cậu muốn tham gia cuộc thi tuần tới không?
Lạc Phi lắc đầu:
- Công pháp của tớ đặc biệt, thời gian đầu không có sức chiến đấu gì, cho nên tớ không có ý định tham gia.
Trần Sở nghe cô ấy nói công pháp mình tu luyện đặc biệt, không nhịn được tò mò hỏi:
- Cậu tu luyện công pháp gì? Vì sao thời gian đầu không có chút lực chiến đấu nào?
Chỉ là bờ môi của thiếu nữ hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
- Vấn đề này rất bí mật, chờ đến khi cậu đạt đến cấp hai rồi thì sẽ biết.
Trần Sở bất đắc dĩ:
- Được rồi.
- Cậu đấy, chắc biết cuộc thi Xếp Hạng lần này.
Lạc Phi hỏi vặn lại.
- Ừm, muốn tham gia.
Trần Sở gật đầu:
- Mấy ngày gần đây, tôi cảm giác tu luyện có đột phá, vì vậy chuẩn bị tham gia thi xếp hạng cùng những bạn học kia, tích luỹ kinh nghiệm chiến đấu một chút.
Lạc Phi không suy nghĩ nhiều về lý do này.
Theo cô thấy, Trần Sở và cô đều tu luyện công pháp cấp thấp, thiên phú ban đầu thuộc về trung đẳng trong nhóm tân sinh này, tham gia xếp hạng cũng chỉ là náo nhiệt hơn.