Chương 58: Chỉ Có Thể Giúp Nhiều Như Vậy

Sáng sớm, vừa ra khỏi cửa, Trần Hổ đã đi tới trước mặt Trần Sở, sau đó kinh ngạc nói:

- Anh, anh lại cao thêm rồi à?

Một tháng trước, Trần Sở mới cao một mét bảy, thấp hơn Trần Hổ mười ba tuổi là một mét bảy lăm.

Trong khoảng thời gian này, khi thể chất không ngừng được cường hóa thì trong bất tri bất giác đã cao hơn Trần Hổ.

Đồng thời không chỉ là thân cao, mà thân hình vốn đã gầy gò cũng cường tráng hơn rất nhiều, mà cường tráng không phải là loại uy mãnh như Trần Hổ, mà là vô cùng phối hợp cân xứng.

Cơ bắp trên người hơi nâng lên, nâng quần áo trong lên, nửa người dưới mặc quần tây thẳng tắp, thân hình thẳng tắp, mười điểm tinh thần dương quang.

- Gần đây thân thể đang trưởng thành.

Trần Sở thuận miệng ứng phó một câu.

Hai anh em đi vào trường học, khi đi tới ngã tư đường trong thành thì một thiếu nữ bên cạnh cũng đi tới, khi nhìn thấy Trần Sở phất phất tay với hắn phía sau.

Thiếu nữ dáng người duyên dáng yêu kiều, tóc đen như thác nước dùng dây lụa màu trắng buộc ở sau ót, khuôn mặt thanh thuần thanh tú xinh đẹp, đứng ở đó chính là một phong cảnh xinh đẹp.

Trần Hổ có chút kinh ngạc nói:

- Anh, hình như chị ấy đang chào hỏi anh.

- Ừm, bạn học của ta.

Trần Sở gật đầu, mỉm cười ra hiệu với Lạc Phi.

Lúc này, đèn xanh bên cạnh sáng lên, Trần Sở mang theo Trần Hổ đi tới:

- Khó được gặp được cậu, đi chung không?

- Được rồi.

Lạc Phi nhẹ nhàng gật đầu.

Trần Hổ đưa tới, kháu khỉnh nói:

- Chị, chị thật xinh đẹp, giống như tiên nữ trong phim truyền hình cổ trang.

- Xin lỗi, đây là em trai của tôi, Trần Hổ.

Trần Sở có chút xấu hổ.

Lạc Phi mở miệng cười một tiếng:

- Không sao, em trai cậu cực kỳ đáng yêu.

Nói xong, ba người đi về phía trước, Trần Hổ đuổi theo hai bước đi tới bên cạnh Lạc Phi, quay đầu tò mò nói:

- Chị, quan hệ của chị với anh em rất tốt sao?

Lạc Phi dừng lại:

- Đúng, bọn chị là bạn học.

- Há, em còn tưởng rằng chị và anh em là bạn bè tốt.

Trần Hổ có chút đáng tiếc.

- Bạn tốt, có lẽ tính toán... Cũng đúng đúng không?

Nói xong, Lạc Phi nhìn về phía Trần Sở, chớp chớp mắt.

Trần Sở cười cười:

- Tất nhiên.

Tính ra hai người đã quen biết nhau rất lâu rồi, lúc trước còn tu luyện Chú Thể Quyết thì quan hệ cũng không tệ, quan hệ đã không khác gì bạn tốt.

Lúc này, cách đó không xa, Trần Hổ nhìn thấy mấy bạn học của hắn, vẫy tay với Trần Sở:

- Anh, chị gái xinh đẹp, em đi trước.

Khi quay người chạy về phía trước, Trần Hổ liếc mắt ra hiệu với Trần Sở, giống như đang nói “Anh, em chỉ có thể giúp anh như thế thôi”.

Trần Hổ rời khỏi, Trần Sở và Lạc Phi sánh vai chậm rãi đi vào trường học, trên đường thuận miệng trao đổi kinh nghiệm tu luyện.

Khi vừa mới vào cửa thì gặp phải Lý Văn Văn cùng lớp, ánh mắt thiếu nữ thoáng cái mở to, giống như nhìn thấy chuyện gì đó rất kinh ngạc.

Trong phòng học, Trần Sở mới ngồi xuống, Hạ Hữu Huy ở phía trước đã quay đầu lại, nhưng lập tức khẽ ồ lên một tiếng:

- A Sở, sao tôi lại cảm giác cậu mạnh lên.

Trần Sở nhìn hắn một cái:

- Cái gì mà mạnh lên?

Hạ Hữu Huy nghi hoặc nhìn hắn:

- Kỳ quái, thành thật nói cho tôi biết, hôm qua sau khi cậu trở về có phải đã dùng tài nguyên tu luyện hay không?

- Cậu cảm thấy tôi nghèo như vậy, ngay cả tài nguyên khí huyết bổ khí lúc Trúc Cơ cũng không mua nổi thì có thể mua được tài nguyên tu luyện sao?

Trần Sở không nói.

- Nói hình như có đạo lý, nhưng...

Trên mặt Hạ Hữu Huy càng ngày càng nhiều nghi hoặc.

Hai ngày trước mới giao thủ với Trần Sở, vì vậy hắn tương đối nhạy cảm với sự thay đổi khí tức trên người Trần Sở.

Hôm nay, khi Trần Sở mới ngồi xuống, Hạ Hữu Huy đã cảm nhận được sự uy hiếp nhàn nhạt từ trên người hắn, rõ ràng người kia vẫn là người kia, nhưng ngồi ở đó lại không hiểu sao lại có cảm giác áp bách.

Nhưng sao Trần Sở có thể mang đến uy hiếp cho hắn được?

Hắn biết thiên phú của Trần Sở, tuy rằng tâm tính trầm ổn rất có tiền đồ, nhưng nói đột nhiên giác ngộ, một thoáng vượt qua hắn, Hạ Hữu Huy rõ ràng không tin.

Bọn họ chỉ là tầng một, vẫn còn trong phạm vi luyện thể, cũng không phải là càng coi trọng ngộ tính tầng sáu hơn, sao thực lực lại đột nhiên tăng vọt như vậy?

- Chẳng lẽ là ta cảm giác sai à?

Hạ Hữu Huy gãi đầu một cái.

Ngày mai tiếp tục.

…….

Buổi chiều, phòng tu luyện to như vậy chỉ có mười mấy người đang tu luyện.

Trong lớp, thiên tài Lâm Tuyết, Y Duệ đều có một nhóm nhỏ, thuê một phòng tu luyện hội nhóm.

Khi những bạn học xung quanh tu luyện quyền pháp, đao kiếm và vũ khí thì trong đám người, Trần Sở một tay chắp sau lưng, hơi nhắm mắt lại.

Trước đó tu luyện Tâm Nhãn, Trần Sở vẫn luôn không nhập môn.

Hôm nay, khi hắn bế tức ngưng thần thì trong đầu hắn lại hiện lên một hình ảnh mơ hồ.

55 điểm thuộc tính Tinh Thần, tương đương với gấp năm sáu lần người bình thường, lực lượng Tinh Thần mạnh mẽ lan ra, bao phủ phạm vi mấy mét xung quanh.