- Ha ha ha ha, cậu khẳng định đoán không được.
Không chờ Trần Sở đoán, Hạ Hữu Huy đã cười ha ha lên, không thể chờ đợi nói.
- Lâm Tuyết đứng ở hạng thứ 67, chết cười mình.
- Hôm qua cô ta kiêu ngạo như thế, tớ còn tưởng rằng thiên phú của cô ta rất cao, không nghĩ tới mới xếp hạng thứ 67.
- Ha ha ha ha... A Sở, cậu biết không, lúc ấy tớ nhìn thấy bảng xếp hạng này đã cười thật lâu.
Khục!
Trần Sở liếc nhìn thiếu nữ vừa đi qua sau lưng nhóc mập mạp, bỗng nhiên dừng lại, nhất là sắc mặt của thiếu nữ kia càng thêm lạnh lẽo, không có ý muốn di chuyển.
- Hạ Hữu Huy, làm sao cậu biết những chuyện này? Hình như tiến độ tu luyện chỉ có bản thân mới biết được, hơn nữa ai xếp hạng cho bọn hắn xếp hàng bọn họ?
- Cậu không biết sao?
Hạ Hữu Huy sững sờ.
- Bảng xếp hạng học sinh mới được đăng trên trang mạng của trường học, chỉ cần là người theo dõi trang này đều biết.
- Về phần tiến độ tu luyện, thì là buổi sáng lúc người khác hỏi bọn họ, chính bọn họ nói ra, có người đặc biệt sửa lại bảng xếp hạng đẩy chúng lên.
- Tuy bảng xếp hạng này không phải cực kỳ chuẩn xác, mỗi ngày đều có thay đổi, nhưng cũng nói rõ tiềm lực thiên phú của mọi người, rất nhiều giáo viên đều quan tâm.
Hạ Hữu Huy nói xong, rụt cổ một cái, không hiểu thấu nói:
- Kỳ quái, tại sao ta cảm giác có chút lạnh...?
Trần Sở thấy Hạ Hữu Huy đối diện rất hưng phấn, dưới bàn không để lại dấu vết đá hắn một cước.
Nhưng một cước này không dùng quá sức, Hạ Hữu Huy chưa kịp phản ứng, tiếp theo khi hắn muốn tiếp tục mở miệng nói cái gì, sau lưng hắn truyền đến âm thanh lạnh lùng.
- Vị bạn học này, xếp hạng thứ 67 mắc cười lắm à?
Trong nháy mắt, toàn thân Hạ Hữu Huy cứng đờ, hắn nghe được đây là giọng nói của lớp trưởng bọn hắn.
Nụ cười trên mặt Hạ Hữu Huy dừng lại, cái cổ của hắn có chút cứng đờ quay đầu, bỗng nhiên trên mặt hắn chất đầy nụ cười:
- Ha ha, ha ha... Là lớp trưởng à, lớp trưởng đại nhân, muốn… muốn ngồi chung hay không?
Bộ dáng nhiệt tình kia, Trần Sở không nhìn ra dáng vẻ của Hạ Hữu Huy mới vừa còn cười đối phương xếp hạng thấp.
- Tôi xếp hạng thứ 67, sao dám ngồi chung một chỗ với vị bạn học này.
Lâm Tuyết hai tay ôm ngực, ánh mắt của cô ta cười lạnh, quét mắt về phía thiếu niên tuấn mỹ ngồi đối diện, tiếp theo cô ta mới cúi đầu rơi vào trên người Hạ Hữu Huy, nhàn nhạt nói.
- Vị bạn học này, tôi nhớ cậu tên là cái gì Hạ đúng không, xin hỏi cậu xếp thứ mấy trên bảng tân sinh?
- Xếp hạng, xếp hạng cái gì?
Sắc mặt của Hạ Hữu Huy hơi ngu ngơ.
Lâm Tuyết thấy hắn giả vờ ngây ngốc, cười lạnh nói:
- Thế nào, dám ở sau lưng chế giễu người khác, cũng không dám thừa nhận à, mới vừa rồi không phải cậu đang cười chê tôi xếp hạng thấp à?
- Có ư? Lớp trưởng, cậu khẳng định nghe lầm, cậu chính là mặt mũi của lớp chúng ta, tôi làm sao có khả năng chế giễu cậu đây, sùng kính còn không kịp.
Hạ Hữu Huy dùng lời nghĩa chính, nói xong nhìn về phía Trần Sở.
- Có phải hay không, A Sở?
Khục...
Trần Sở vội ho một tiếng, cúi đầu xuống uống một hớp canh:
- Tớ cái gì cũng không biết?!
Hạ Hữu Huy thấy thế liếc mắt một cái, ánh mắt của hắn đang nói rằng: Người anh em à, cậu như vậy không nghĩa khí nha.
Trần Sở liếc hắn một cái, lắc đầu nhè nhẹ, ý nói tất cả lời cậu nói trước đó cô ta đều nghe thấy được, dù tôi giúp cậu giải thích cũng vô dụng.
Dưới loại tình huống này, tôi cảm thấy cậu vẫn nên thừa nhận cho nhanh.
Hừ!
Lâm Tuyết thấy ánh mắt trao đổi của hai nam sinh này, không nói gì nữa, hừ hừ quay người rời đi.
Lâm Tuyết mới đi, vẻ mặt của Hạ Hữu Huy trở nên đau khổ bảo:
- A Sở, xong rồi, tớ sẽ bị cô ta ghi nhớ sâu sắc.
Trần Sở tức giận:
- Ai bảo cậu cười người ta ở sau lưng, xếp hạng ở sau lưng nói hai câu không có gì, nhưng cậu rõ ràng còn chế giễu.
- Hơn nữa chế giễu thì thôi, chủ nhân của câu chuyện vừa vặn đi ngang qua nghe được...
Vận may này, dù là Trần Sở cũng không nhịn được lắc đầu.
Nhưng có sao nói vậy, trưởng lớp này thật sự rất xinh đẹp.
Mái tóc màu đen bị nhuộm thành màu tím, khuôn mặt v-line trắng nõn, thanh xuân tươi đẹp í, vốn là ngũ quan xinh xắn còn kèm theo đôi mắt lạnh lùng, khiến đôi mắt hẹp dài càng lộ ra mị lực. Chiều cao khoảng một mét bảy, dáng người thon thả tinh tế, mặc đồng phục áo sơ mi trắng tay ngắn lộ ra phần ngực nhô cao, ít nhất là cup B+, cũng có thể là cup C.
Chân dài mặc quần tây thẳng tắp thon dài, lại thêm khí tức thanh xuân đặc biệt của thiếu nữ, khó trách chỉ mới trôi qua hai ngày đã được phần lớn các bạn học trong lớp yêu thích.
Dựa theo tiêu chí chấm điểm trên mạng, chỉ bàn về diện mạo có thể cho 90 điểm, thuộc về cấp Nữ Thần.