Chương 26: Chương 26

[Phòng đơn nhỏ (bao gồm suối nước nóng trong nhà): 800 điểm/mỗi phòng]

[Máy bán hàng tự động: 1000 điểm/mỗi cái]

[Bồn tắm chân sulfur: 1500 điểm/mỗi cái]

[Quầy hàng di động: 800 điểm/mỗi cái]

[Nhà hàng nhỏ: 3000 điểm/mỗi phòng]

Trong đó, các phòng ngủ có thể chọn các phong cách trang trí khác nhau như phong cách Trung Quốc, Nhật Bản, châu Âu… Còn có thể nâng lên cấp độ hoa lệ, trang trí cảnh quan như trúc lâm bên ngoài…

Chỉ là không ngoại lệ, tất cả đều cần phải trả thêm tiền.

Thư Mặc quyết định xem từ những cái rẻ nhất, hình ảnh hiển thị là phong cách giản dị nhất — giống hệt quán trọ nhỏ của cô, mộc mạc và giản đơn.

Thư Mặc: "…"

Ai ngờ được rằng phong cách trang trí mà đám người Tống Vi cảm thấy ấm áp ấy, thực ra chỉ vì cô không có tiền?

Càng quá đáng hơn là… Sau những con số này lại có một dấu đỏ to: [Đang giảm giá.]

Hóa ra giá này còn là giá đã được giảm.

Bên cạnh có dòng chữ nhỏ ghi rõ, trong giai đoạn đầu để duy trì trải nghiệm người chơi, tất cả hàng hóa trong trung tâm mua sắm đều được giảm giá.

Về giá gốc bao nhiêu, thời gian ưu đãi cho người mới kết thúc khi nào, tất cả còn phụ thuộc vào thông báo sau này của hệ thống.

Thư Mặc cảm thấy trước mắt tối sầm.

Cô nghĩ hôm nay mình đã làm một vụ làm ăn lớn, kết quả thì ngay cả hai phòng đôi mà cũng không đủ mua!

Kiểu kinh doanh chỉ dựa vào khách qua đường như thế này phải mất bao lâu mới có thể nâng cấp được?

Thư Mặc có dự cảm không lành.

Mặc dù Trần Ngọc và đội nhóm của cô nàng hứa hẹn sẽ quảng cáo cho cô ngay khi trở về thị trấn nhưng Thư Mặc vẫn cảm thấy phương pháp quảng cáo này có lẽ không mấy khả quan.

Ngoại trừ người thân cùng bạn bè, ai sẽ tin tưởng tuyệt đối lời nói của bọn họ.

Nếu không tin tưởng tuyệt đối, làm sao mọi người có thể đi bộ nửa ngày để kiểm chứng sự thật?

Không nói đến nguy hiểm khi gặp phải quái vật bên ngoài, riêng việc đi lại mất thời gian và công sức đã là một chi phí lớn.

Thư Mặc đau đầu.

Không nên suy nghĩ về những vấn đề gây lo lắng trước khi ngủ, dù sao chi phí vận hành cho vài ngày tới cũng đã kiếm đủ, Thư Mặc quyết định sẽ tiếp tục kinh doanh thêm hai ngày rồi mới xem xét tình hình sau.

Nhưng mà… Đêm nay cô sẽ ngủ ở đâu???

Thư Mặc vươn vai, biểu cảm cứng đờ! Cô quan sát xung quanh, ánh mắt dừng lại ở cánh cửa sau quầy lễ tân.

Cô luôn nghĩ đó là một phòng để đồ nhưng nghĩ kỹ lại, trong game có hệ thống ba lô, thực sự không cần thêm không gian lưu trữ.

Thư Mặc đẩy cửa ra.

Bên trong quả thật là một phòng ngủ nhỏ.

Phòng khoảng mười mấy mét vuông, trang trí sạch sẽ và ấm cúng.

Nội thất trong phòng không nhiều: Một chiếc giường đơn, một bộ bàn ghế bằng gỗ, dưới giường còn có một tấm thảm lông trắng hình tròn! Trên đầu có một ô cửa sổ trên trần nhà, ánh sáng từ đèn treo sáng sủa, không hề cảm thấy chật chội dù không gian nhỏ.

Mặc dù gần suối nước nóng nhưng không hề ẩm ướt! Độ ẩm trong không khí vừa phải, suối nước nóng như một bộ sưởi ấm và máy làm ẩm tự nhiên.

"Thật là thoải mái quá!"

Nhớ lại căn phòng nhỏ xíu, cũ kỹ mà cô thuê gần công ty để thực tập, Thư Mặc không khỏi bồi hồi.

Nếu không vì áp lực kinh doanh, cô thực sự tưởng mình đang đi nghỉ mát.

Cha mẹ Thư Mặc qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi cô còn nhỏ, cô được ông bà ngoại nuôi dưỡng. Sau khi hai người bọn họ qua đời, Thư Mặc không còn nhiều người thân bên cạnh.

Trong thời gian đại học, cô thường xuyên ở trong thư viện, ít khi về phòng ký túc xá, nên mối quan hệ với mọi người cùng phòng chỉ dừng ở mức bình thường.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin