Chương 8: Bắt Đầu

Tiếng thông báo của hệ thống vang lên chọc thêm vào nỗi đau của Lê Minh.

- Chúc mừng ký chủ đã phân giải thành công xác của Quỷ Long, sau khi trừ đi chi phí dịch vụ, số lượng vật phẩm thu được còn lại của ký chủ là: trăm khối xương quỷ vô tri, năm trăm kilogam vẩy rồng, một trăm kilogam da quỷ vô tri, hai bình máu tinh khiết, một viên quỷ châu, một viên mắt rồng, mười móng chân rồng.

- Lưu ý: Ký chủ còn nợ hệ thống một viên quỷ châu, tương lai sẽ trừ nợ khi thu thập được viên thứ 2. Vui lòng truy cập vào ‘không gian cất giữ’ để kiểm tra vật phẩm thu được.

Nghe đến đây, Lê Minh sững sờ.

- Hệ thống này còn có cả ghi sổ nợ à? Đây cũng quá giống với con người rồi!

Không tốn nhiều thời gian để kiểm kê lại số lượng vật phẩm vừa thu được, Lê Minh lấy con mắt rồng ra đặt ở một góc hang động.

Khi còn sống, mắt nó tỏa ra Quỷ khí đen kịt, nhưng lúc chết đi, con mắt này lại phát ra ánh sàng vàng nhẹ như một chiếc đèn ngủ. Mang nó đặt ở góc động làm quang cảnh trong này cũng bớt đi một phần u ám.

Lại tiếp tục mang một chiếc móng vuốt của con Quỷ Long ra, cầm món đồ đen ngòm, nhọn hoắc to như cổ chân của mình ở trên tay, Lê Minh thử đâm mạnh nó xuống nền đá. Tiếng ‘rắc’ theo lần đâm này của cậu vang lên, phiến đá cuội cứng cáp dưới nền bị một đâm của Lê Minh làm thủng ra một lỗ, bụi đá bay lên mù mịt.

- Chà, hàng tốt đây rồi, quá cứng!

Cảm thán một câu, Lê Minh hài lòng cất nó vào trong không gian của mình. Việc hiện tại bây giờ của cậu là phải nhanh chóng tìm ra những loại dược liệu khác, sau đó tiến hành sao vàng hạ thổ.

Nghĩ là làm, Lê Minh bắt đầu tra khảo thông tin hình ảnh, đặc điểm nhận dạng về các loại dược liệu mình cần, và còn tiện thể tra cách sơ chế sao vàng hạ thổ là như thế nào. Khi tất cả mọi thứ đã tham khảo xong, Lê thiếu gia thở dài một hơi mệt mỏi.

Ngoài tìm dược liệu, bây giờ cậu còn phải tìm cách để tạo ra lửa, xung quanh đây toàn là rừng, nên việc tìm dược liệu cũng không phải vấn đề khó, có chăng chỉ sợ gặp phải đám ma quỷ thì thật là phiền phức.

Đang suy nghĩ thì bất giác có một luồng gió thổi lướt qua sau gáy của Lê Minh làm cậu ta nổi hết cả gai óc. Quay đầu nhìn ra phía sau, cậu nghi ngờ lẩm bẩm:

- Kì lạ, trong này làm gì có lỗ hổng, tại sao lại có gió?

Vừa nói xong, một tiếng cười quái dị, đầy ma mị bất ngờ vang lên trong hang động u ám này.

- É Hé hé hé hé.

Nghe tiếng cười, Lê Minh giật mình hét lớn.

- Là ai, ai nào hù dọa tao mau bước ra đây.

Mặc kệ cậu ta la hét vang rền trong hang động, tiếng cười kia vẫn văng vẳng quanh đây, sau đó ngày càng vang xa rồi biến mất.

Truy tìm không ra dấu vết nào có liên quan đến tiếng cười quái dị kia, Lê Minh đành bỏ nó qua một bên.

Nhìn lại một số kiến thức về dược liệu vừa mới tiếp thu được, cậu nhanh chóng lần mò ra khỏi hang động, bắt đầu đi tìm kiếm những vị thuốc còn thiếu.

Đứng trong một bụi rậm ở khu đồi nhỏ cách không xa dòng thác, Lê Minh cẩn thận quan sát xung quanh một lượt. Trên tay cậu ta là cái móng rồng đen nhánh, đang lăm lăm chực chờ để tấn công bất kỳ mối nguy hiểm nào có thể xảy ra.

Hiện tại Lê Minh vẫn chỉ là một cậu học sinh bình thường, không phải là một bậc dị năng. Vì vậy mọi hành động đều phải cẩn thận, game này cậu chỉ có một mạng, nếu sơ xuất thì đến chết cũng không biết tại sao chết. Sau một lúc quan sát, Lê Minh không thấy có hồn ma hay quỷ quái nào xuất hiện mới an tâm một phần.

Vẫn giữ tư thế chuẩn bị chiến đấu, cậu ta lần mò theo những lùm cây, việc cậu làm đầu tiên là tự làm cho mình một cái quần cộc bằng lá cây và dây leo đan lại, tuy không có thẩm mỹ, lại hơi thô ráp, nhưng nó vừa đủ dùng để che đi những thứ cần che.

Tuy ở đây là nơi quỷ tha ma bắt, cả một con thú cũng không thấy chứ đừng nói gì là một con người, nhưng là người hiện đại, Lê Minh cũng không có mặt mũi nào để thả rông cây gậy của mình mà đi tung tăng khắp nơi, đây thật sự là quá biến thái, cậu ta không thể nào làm được.

Vừa quan sát xung quanh, vừa nhìn xuống đất chú ý những cây hoang, cỏ dại, cả nửa ngày trời Lê Minh chẳng có thu hoạch được một cây dược liệu nào. Đến một đoạn gần bìa rừng, cậu ta bất ngờ dừng lại nhìn xuống dưới chân mình.

- Đây là?

Dưới chân Lê Minh là một bụi cây nhỏ có mùi thơm nhẹ tỏa ra xung quanh, lá cây thon dài, có màu hơi ngả tím, trên ngọn cây là những nhánh hoa trắng nhỏ.

- Theo như hệ thống miêu tả thì đây chính xác là cây Hương Nhu rồi.

Lê Minh mừng rỡ ngồi xuống nhìn ngắm bụi cây không rời mắt, khoảng năm phút sau cậu ta mới thỏa mãn mà cho nó vào ‘không gian cất giữ’. Dược liệu đầu tiên đã có, Lê Minh khoan khoái tinh thần, càng tiến nhanh tốc độ.

Khi mặt trời đã bắt đầu khuất sau dãy núi, Lê Minh mới mệt mỏi lê thân xác như thổ dân của mình về lại hang động.

Lấy hết đống dược liệu cả ngày nay vất vả thu được ra, cậu hớn hở kiểm tra lại tất cả một lượt. Đầy đủ không thiếu một cây nào, Hương Nhu, Bạch Chỉ, Kinh Giới, Tô Diệp, những loại thảo dược tưởng chừng như dễ tìm nhưng ở đây lại như mò kim đáy bể.

Cậu phải bổ sung bốn lần nước hồi thể lực, cộng thêm một chút may mắn mới có thể tìm ra bốn loại này. Bỏ qua hết những mệt mỏi, Lê Minh chạy ra ngoài thác nhảy xuống tắm rửa tẩy trần thân thể.

Có lẽ nơi đây là địa bàn của Quỷ Long, nên sau khi nó mất, Lê Minh cũng không thấy có tên ma quỷ nào đi qua khu vực này, thật sự là một nơi rất thích hợp để cậu ta ẩn nấp.

Tắm rửa xong xuôi, vừa bước vào động thì Lê Minh đã giật mình nhìn lên trên vách động.

Dưới ánh sáng lờ mờ từ con mắt Quỷ Long phát ra, cậu phát hiện không biết từ khi nào lại xuất hiện những dấu ngón tay, giống hệt bàn tay người in trên đó, không phải là dấu vết cũ, vì Lê Minh còn thấy được đó là dấu tay ướt của một ai đó chống lên trên tường, những giọt nước ở đầu của năm ngón tay từ từ lăn theo thành vách rơi xuống đất.

Lê Minh cảm thấy một luồng gió lạnh từ dưới chân mình thổi qua, cậu ta vội đưa mắt nhìn khắp xung quanh một lượt, ở đây không có góc nào để người khác có thể trốn, vì vậy cậu cũng không tin rằng có ai khác có thể lẻn vào nơi đây rồi ẩn nấp khỏi tầm mắt của cậu ta.

Tuy có hơi sợ, nhưng Lê Minh vẫn cố giữ bình tĩnh, trải qua lần đối mặt với con ma nửa đầu, lá gan của Lê Minh đã không còn là cậu học sinh lớp 12 lúc trước nữa.

Bây giờ cậu sắp trở thành một Bùa Chú sư chính hiệu, những thứ kinh dị lúc này đối với Lê Minh cũng giống như ngày bé gặp mấy tên côn đồ mà cậu không đánh lại ở trường, chỉ là vì sức mạnh của cậu chưa đủ để đánh bại bọn nó mà thôi.

Lê Minh quyết định vẫn im lặng xem như chưa biết sự xuất hiện của những dấu tay kia, cậu ta bước vào chỗ nằm của mình, mang ra một ít cỏ khô đã được bó lại gọn gàng trải ra làm thành một chiếc đệm lớn.

Nằm thử một lát, cậu vẫn cảm thấy có hơi lạnh, suy nghĩ một hồi, Lê Minh tìm tới một vị trí vách động có hai mảnh đá ghép lại với nhau, không chần chờ liền dùng móng vuốt Quỷ Long đục ra một lỗ lớn.

Chỉ mất hơn nửa giờ, Lê Minh đã liên tiếp đục ra vài lỗ to từ trên trần xuống dưới vách, chỉ cần nơi nào có đá mỏng đều bị cậu ta khoét ra một lỗ lớn. Xong xuôi, Lê Minh lại lấy một ít gỗ nhỏ, sử dụng hai móng vuốt như một chiếc hột quẹt.

Tiếng nổ lách tách vang lên, những làn khói bắt đầu tỏa ra nghi ngút khắp hang động, sau đó thoát dần ra những lỗ hổng đã được khoét trước đó, Lê Minh bỏ thêm một ít củi lớn vào đống lửa, đợi đến khi bọn nó đã thành than, cậu ta mới an tâm nằm lên nệm mà ngủ thiếp đi.

Cậu cũng không hề để ý, ngay khi ánh lửa vừa bùng lên, những dấu tay dính nước trên vách bỗng dưng hoàn toàn biến mất, không biết vì lửa đã hong khô nó đi hay đó chỉ là ảo giá mà Lê Minh tự tưởng tượng ra.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng hôm sau, Lê Minh dậy rất sớm, ngay khi mặt trời chưa ló rạng cậu đã thực hiện xong hai lần bài thể dục buổi sáng và vài lần chống đẩy. Đợi đến khi trời đã sáng hẳn, cậu ta mới lấy một tảng đá lớn vuông vức bắt đầu đục đẽo.

Phải đến hơn giữa trưa, Lê Minh mới hoàn thành ‘tác phẩm’ của mình. Nhìn cái chảo đá lớn cỡ một thân người, có hơi vuông giống một cái chậu cây cảnh, nhưng Lê Minh vẫn cực kỳ hài lòng với thành quả do chính mình tạo ra.

- Bây giờ có thể tiến hành sao vàng hạ thổ rồi.

Theo những gì hệ thống chỉ dẫn, Lê Minh mang tất cả dược liệu rửa qua sạch sẽ, làm một cái bếp than lớn sau đó đặt chảo đá lên, lấy ra đôi đũa dài bằng cành tre cậu đã chuẩn bị từ trước rồi cho tất cả dược liệu vào, cả xương và da quỷ vô tri cũng được Lê Minh mang đi sao luôn.

Đảo lên liên tục cho đến khi tất cả dược liệu vừa vàng lên thì Lê Minh liền bỏ nó xuống nền đá, đến bước này thì gần như mọi thứ đã hoàn thành, chỉ chờ nó nguội đi sau đó nấu nước uống và một phần để ngâm tắm cơ thể, Bùa Chú sư sơ cấp gần như đã nằm trong tầm tay của Lê Minh.

Trong lúc chờ đợi đống dược liệu nguội hẳn, cậu lại dùng đá tảng để làm thành một cái chậu tắm lớn, đây là thứ sẽ dùng để cho Lê Minh ngâm nước thuốc, nên mặt bên trong được cậu ta chăm chút mài nhẵn nhụi, đưa tay tì mạnh lên còn có thể phát ra tiếng kêu “keng két” vang giòn.

Đợi đến khi trời tối thì mảnh xương quỷ vô tri mới nguội hẳn, Lê Minh không chút chần chờ liền chuẩn bị hai nồi nước nóng.

Một nồi để cậu ta uống, còn một nồi lớn hơn là để chuẩn bị để ngâm mình. Tất cả đã chuẩn bị xong, Lê Minh hồi hộp hít một hơi thật sâu, chén nước thuốc vẫn chưa nguội hẳn được cậu cẩn thận bê lên, một hơi cạn sạch.

Khi tác dụng của thuốc bắt đầu ngấm vào cơ thể, lớp da Lê Minh bắt đầu nổi lên từng mảng gân đỏ như máu, những thứ này đều đã được hệ thống thông báo trước nên khi thấy biểu hiện này, cậu lập tức nhảy vào thùng nước tắm cũng chứa dược liệu tương tự với chén thuốc kia.

Cả người Lê Minh lúc này nóng bừng lên như bị thiêu sống, rồi thoáng chốc lại trở nên lạnh lẽo như rơi vào hầm băng. Cậu ta đau đớn, vô thức hét lớn lên một tiếng như để cố giữ lại sự tỉnh táo của mình.

Móng tay cắm chặt vào lòng bàn tay, máu chảy ra từng giọt hòa lẫn vào nước thuốc đen ngòm.