Gần năm phút, Lê Minh vừa tránh né công kích của Trương Thiện Tâm, vừa tiếp tục vung tay không ngừng nghỉ về không trung.
Cho đến khi ánh mắt cậu ta sáng lên, trong miệng thì lẩm bẩm hai chữ “đủ rồi.” Lê Minh mới bất ngờ xoay người lại, mặt cậu ta đỏ ửng, tinh huyết dồn lên đầu lưỡi bị cậu cắn mạnh, sau đó như mưa phùn, phun ra khắp một khoảng sân rộng trong làng Thiên Tạo.
Bất ngờ phát sinh, khi tinh huyết của Lê Minh vừa tiếp xúc vào không khí, đúng ba mươi hai khúc xương quỷ, bên trên có đính lá bùa Âm Thi giống như từ hư vô hiện ra.
Kỳ lạ hơn là chúng xếp lại thẳng hàng, xen kẽ vào giữa là những giọt tinh huyết ngưng tụ lại, tạo thành một bàn cờ vuông sáu mươi bốn ô.
Từ bàn cờ, bất ngờ lại chuyển thành một tấm lưới rộng, từ trên không rơi xuống, hướng trung tâm của Trương Thiện Tâm mà vây lấy.
Chỉ thấy những là bùa Âm Thi bốc cháy dữ dội, theo đó ma khí quanh thân tên họ Trương giống như sắt vụn gặp nam châm, không ngừng bay lên, bị hút vào ba mươi hai ô cờ có chứa xương Quỷ.
Ở những ô còn lại có tinh huyết của Lê Minh chiếm giữ, vậy mà ngưng tụ, trở thành pháp tướng của Bất Động Minh Vương.
Lực lượng thần thánh không ngừng hợp lực vây lại, sau đó cùng nhau đánh tan hết tà khí trong những ô cờ đối diện nó, còn những khúc xương quỷ vẫn chịu sự kích thích của bùa Âm Thi mà không ngừng hấp thu ma khí từ Trương Thiện Tâm ở bên dưới.
Sự việc quá bất ngờ, nên họ Trương cũng không phản ứng kịp, chỉ trong vài hơi thở, hắn đã nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Vung ma trượng lên, ba đồng xu treo trên đầu trượng như một chiếc chuông gió, không ngừng vang lên những tiếng kêu leng keng.
Những khúc xương của Lê Minh như bị một sức mạnh khác kêu gọi, bắt đầu lắc lư liên tục.
Sau đó tiếng nổ lớn vang lên, bụi bay đầy trời, tất cả ba mươi hai khúc xương quỷ lập tức vỡ vụn.
Xoay đầu ma trượng, Trương Thiện Tâm hướng tới Lê Minh, liền tung người phóng nhanh qua. Đồng thời, tay còn lại hắn móc ra một lá bùa lớn chừng bàn tay, bên trên là những nét vẽ nguệch ngoạc.
Lê Minh chỉ nhìn thấy có vẽ thêm một hình người ở giữa, đoán rằng có thể là một loại bùa yểm gây suy yếu nào đó.
Tay của Lê Minh cầm lấy một vài món đồ vật từ ‘không gian cất giữ’ nhanh chóng giấu vào trong ngực. Tay còn lại cũng vội móc ra một lá bùa, dùng hết tốc độ cả hai lần nữa lao vào nhau.
Lê Minh miệng niệm đồng thời biến thứ nhất và thứ ba của Văn Thù chú, linh hồn được biến thứ nhất tẩy rửa, khiến khả năng xử lý tình huống của Lê Minh không bị ma khí làm gián đoạn, biến thứ ba lại tăng cao mọi thuộc tính của bản thân.
Phun một giọt tinh huyết lên lá bùa và một giọt lên kiếm trừ ma, cậu ta như mặt trời lao vào trong hố đen vũ trụ là Trương Thiện Tâm.
Một kiếm của Lê Minh bổ xuống, đánh tan lớp ma khí phòng hộ bên ngoài của tên ác ma, bùa diệt hồn trên tay cậu cũng cùng lúc dán vào đầu hắn.
Ở hướng ngược lại, tên họ Trương cũng không phải dạng yếu kém.
Lực lượng ma khí trên đầu ma trượng đang tích tụ cực kỳ mạnh mẽ, hắn vung trượng, hướng đầu lâu của Lê Minh đập thẳng tới, còn phía bên tay, cũng cùng lúc dán lá bùa lên người cậu ta.
Ma khí trên người Trương Thiện Tâm bị một kiếm rạch ra một đường, bùa diệt hồn cũng tác động lên, khiến hắn ta rên lên một tiếng đau đớn. Thất khiếu chảy máu.
Ở đối diện, khi ma trượng của họ Trương chỉ cách đầu Lê Minh khoảng một cánh tay, cậu vội lách người định né tránh.
Nhưng gã kia cũng chuyển hướng tấn công, đập mạnh toàn lực vào ngang eo của Lê Minh, muốn cho cậu ta hết đường tránh né.
Không còn cách nào khác, Lê Minh xoạc chân ra, chủ động để lực lượng quyền trượng đánh lên ngực mình. Một tiếng “choang” vang lên.
Lê thiếu gia miệng phun máu tươi, tay cậu bất ngờ lại giữ chặt ma trượng, thuận thế lướt theo hướng khua tay của Trương Thiện Tâm.
Đồng thời niệm ra pháp tướng Bất Động Minh Vương.
Lúc này cũng chính là lúc tên họ Trương bị bùa diệt hồn làm ảnh hưởng.
Trong đầu Lê Minh gần như đã là một mảnh trống không, chỉ còn một ít cố chấp còn sót lại, cậu ta theo bản năng lấy vuốt Quỷ Long, dùng tất cả sức lực mình có đâm mạnh vào đầu của Trương Thiện Tâm.
Đồng thời, pháp tướng Bất Động Minh Vương cũng cùng lúc hướng Trương Thiện Tâm bổ xuống một kiếm diệt hồn.
Máu me, có lẫn theo sọ não trắng hếu văng khắp người Lê Minh, cậu ta vẫn bị thêm một kích nữa đánh trúng bụng khi cố gắng ôm lấy ma trượng.
Tiếng nhà cửa đổ vỡ vang lên, Lê Minh bị đập bay vào tường đất, xuyên thẳng vào trong nhà dân, toàn bộ sức lực đã mất hết. Cậu ta chỉ kịp nhìn thấy xác vài đứa trẻ nằm bất động trong nhà, sau đó liền mất đi toàn bộ nhận thức.
Mơ màng trong màn đêm của ý thức, Lê Minh nghe được tiếng thông báo của hệ thống.
- Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ số ba. Mở bảng thông báo để biết thêm chi tiết.
Ở bên ngoài, một tiếng ngã khụy vang lên, bụi bay mù mịt trên nền đất.
Trương Thiện Tâm chỉ còn lại phần thân dưới, hắn ta nằm cong vòng, tay vẫn cầm chiếc ma trượng, co giật vài cái rồi mới hoàn toàn bỏ mạng.
Một bóng đen kèm ma khí theo sinh mạng của hắn mất đi mà thoát ra ngoài.
Vút một cái liền muốn bay vào ngôi nhà bị Lê Minh đụng thủng một lỗ kia. Bất ngờ, một khỏa cầu lửa từ hướng cổng thôn bắn thẳng tới, tiếp theo đó là một tia sét chặn đi đường lùi của luồng khí kia. Đánh nó chia năm xẻ bảy, vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.
Đứng ở đầu làng là một cô gái trẻ, khoảng chừng mười sáu tuổi, dáng người mảnh mai, cao chừng một mét sáu, mái tóc nâu nhạt có hơi rối, nhưng vẫn được búi lên cao, trông khá gọn gàng sạch sẽ. Khuôn mặt không phải kiểu môi son trát phấn, lại có vẻ đẹp tự nhiên vô cùng.
Cô ấy đang quay sang người thanh niên bên cạnh, có vẻ nghi ngờ hỏi.
- Thiên Duy, vừa rồi là thứ gì vậy? Hình như là một hồn ma?
Cạnh bên là một người thanh niên cao hơn cô nửa cái đầu, mái tóc dài được bới thành đuôi gà ở phía sau, khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính. Ánh mắt như biết cười, đang nhìn về phía trong sân làng Thiên Tạo.
Hắn ta chính là người đã tung ra cầu lửa và sấm sét để đánh tan luồng khí đen kia. Im lặng một hồi lâu, sau đó hắn mới không chắc chắn trả lời:
- Anh cũng không biết, vừa rồi anh cảm thấy “thứ” kia nó rất lạ, vừa giống người, lại vừa giống ma. Anh cảm nhận được nó có suy nghĩ, nhưng lại không cảm nhận được phần hồn của nó. Giống như con người mình, chỉ có vía chứ không có hồn.
Vừa dứt lời, tiếng hệ thống cùng lúc vang lên trong đầu của hai người.
- Chúc mừng người tham gia có mã ID: 00999, Là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ số 3. Hệ thống đã gia tăng phần thưởng cho năm vị trí đầu. Những người khác hãy cố gắng thêm.
Cả hai ngớ người nhìn nhau, người thanh niên tên Thiên Duy mỉm cười lắc đầu, sau đó thở dài nói tiếp.
- Nhiệm vụ của anh là tìm thêm hai người đồng đội để đánh bại hai con quỷ sa đọa hoặc ma trung cấp. Anh còn chưa tìm đủ đồng đội thì người ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. May mắn không có chút nào mỉm cười với anh!!!
Nghe Thiên Duy than thở, cô gái kia của ỉu xìu nói.
- Nhiệm vụ của em là cứu ít nhất năm người khác nhau. Nhưng đã gần hai tháng trôi qua, anh là người đầu tiên em gặp, chứ đừng nói là có đủ số người để em cứu.
Vừa nói, cô vừa đưa mắt nhìn vào trong khu làng có phần đổ nát kia. Như nghĩ ra điều gì đó, cô liền thay đổi sắc mặt, gấp gáp nói.
- Thôi chết, lúc nãy có một người bị đánh bay vào trong nhà kia, nếu không nhanh cứu anh ta, chỉ sợ sẽ có thêm một mạng người chết.
Dứt lời, cô đã để lại thanh niên kia, một mình chạy vội vào trong làng. Thấy cảnh này, Thiên Duy vội kêu lớn.
- Này, Thanh Trà. Em cẩn thận một chút, nơi này không chừng lại có nguy hiểm gì đó.
- Không lo nhiều như vậy được, cứu người là quan trọng nhất. Hả? còn một người trẻ tuổi bị cụt tay, máu chảy rất nhiều nằm bên góc kia, anh dùng thuốc của em cho cậu ta uống, phần còn lại đổ lên vết thương.
Đang chạy vội vào thì Thanh Trà phát hiện ra Trương Thành Nhân đang nằm gục trong một góc, vội ném cho Thiên Duy một lọ thuốc, sau đó cô một mạch chạy thẳng về hướng ban nãy Lê Minh bị đánh bay vào.
Thiên Duy cũng không phải là người thấy chết không cứu, nên cũng vội vã theo sự phân công của Thanh Trà mà làm việc.
Bên trong ngôi nhà bị thủng một lỗ kia, Tranh Trà lấy ra một bình nước hồi thể lực, và một bình hồi linh hồn.
Dùng nó trộn thêm một ít thuốc bột cô có trong người, sau đó lấy một thanh gỗ cạy miệng Lê Minh ra, đổ tất cả vào trong.
Tiếp theo đó, người cô hiện ra một tầng năng lượng màu xanh lá, nó hiền hòa như mẹ thiên nhiên, vỗ về kẻ đang trên đường đi gặp thần chết như Lê Minh.
Theo nguồn lực lượng này thấm vào da thịt, cộng với nước thuốc từ bên trong đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Cơ thể Lê Minh như một cái nhộng tằm, được bao bọc bởi dương khí và nguồn lực lượng màu xanh kia.
Khuôn mặt đã chuẩn bị thâm đen của cậu ta bắt đầu có một chút ửng hồng, mạch máu gần như ngừng vận chuyển đã có dấu hiệu đi vào hoạt động.
Trong Âm Dương Miếu, một tiếng thở dài vang lên, sau đó lại im bặt, trả lại sự yên tĩnh vốn có cho nơi này.
Lời của tác: Cầu comment để có thêm động sờ lực, chọn lưu truyện và Đề Cử thì tác càng khoái hehe