Thời gian trôi qua, xuân còn chưa đến, Trường Lăng rồi lại rơi xuống một trận mưa.
Mưa mùa đông không thể so với mưa xuân, thường thường làm cho người sinh ghét.
Huống chi đối với tuyệt đại đa số tu hành giả mà nói, mưa cùng nước liền có nghĩa là âm nhu, tại Trường Lăng cũng chỉ có số rất ít tu hành giả, ví dụ như Dạ Sách Lãnh tồn tại như vậy, bản mệnh khí tức tài hợp cái này thủy ý.
Mưa có thể đối với tu hành người cảm giác lên một ít cách trở tác dụng, có thể che giấu rất nhiều khí tức.
Cho nên trong thế giới tu hành giả, rất nhiều đại sự, đều thường thường nương theo lấy mưa to đến mà phát sinh.
Hoàng Chân Vệ đứng ở một tòa vọng lâu tầng cao nhất mái hiên mưa rơi xuống, trầm mặc nhìn xem một gã áo bào màu vàng tu hành giả đi vào Hoàng Cung.
Đây là người tới từ quận Giao Đông.
Lúc Nguyên Vũ đăng cơ, sau đó Trịnh Tụ chính thức trở thành nữ chủ nhân toàn bộ vương triều Đại Tần, loại bào phục màu vàng này xấp xỉ khô ráo bùn đất đã trở thành tiêu chí chỉ mỗi sứ giả Giao Đông quận.
Có lẽ vì một tí đặc quyền, hoặc là hiển lộ địa vị rõ ràng không giống người thường, những sứ giả quận Giao Đông này cũng không che giấu thân phận của mình, tiến Trường Lăng liền nhất định ăn mặc như vậy áo bào màu vàng.
Mà vô cùng nhiều lão nhân ở Trường Lăng xem ra, cái này thậm chí là quận Giao Đông đối với Trường Lăng xưa cũ quyền quý trần trụi nhục nhã.
Đối với khắp cả vương triều Đại Tần, quận Giao Đông sớm nhất ý nghĩa chiến lược, liền đầu là có thể cung cấp phong phú hải sản dùng bổ sung quân đội ăn thịt bến cảng, mặc dù bằng vào thuyền đánh cá cùng giao thương buôn bán một ít hải ngoại khan hiếm linh dược, quận Giao Đông tích lũy cực lớn tài phú, trong mắt quyền quý Trường Lăng ngày xưa, người quận Giao Đông cũng chỉ là nông dân cùng ngư dân, còn có chính là qua tay hai đạo tiểu thương.
Chỉ là cho đến ngày nay, toàn bộ vương triều Đại Tần, thậm chí toàn bộ thiên hạ, cũng đã nhận thức được cường đại cùng đáng sợ của quận Giao Đông.
Cái này đáng sợ ở chỗ, quận Giao Đông cực lớn tài phú tựa hồ đại đa số đều dùng tại bố trí tai mắt phương diện.
Quận Giao Đông có kinh khủng các loại tin tức ngọn nguồn.
Rất nhiều chuyện bí ẩn tình, có thể giấu giếm được Thần Đô Giám và Giám Thiên Ti, nhưng không giấu giếm được quận Giao Đông.
Trừ lần đó ra, vì Trịnh Tụ cùng Giao Đông quận mà chết tu hành giả, thường thường đến từ Giao Đông quận bên ngoài.
Nhất là "trong nhà" Trịnh Tụ, quý tộc Trịnh thị bồi dưỡng được tu hành giả Trịnh Tụ loại này, bên trong đến cùng có bao nhiêu tu hành giả tồn tại, cơ hồ người ngoại hoàn toàn không biết gì cả.
Chính là vì chỗ xa xôi, trong mắt người Trường Lăng chẳng qua là ở nông thôn địa phương, cho nên từ Trịnh thị quý tộc cai quản quận Giao Đông đến nay, bên trong quận Giao Đông chưa bao giờ xảy ra chiến tranh.
Lúc trước theo Trịnh Tụ đến Trường Lăng, thấy tận mắt chứng nhận rồi Trịnh Tụ như thế nào từ một thiếu nữ ở nông thôn trở thành nữ chủ nhân vương triều Đại Tần là tu hành giả áo bào màu vàng Triệu Cao, đều cũng không biết trong tông thất quý tộc Trịnh thị, đến cùng có bao nhiêu hạng người, người nhiều hay ít.
Mặc dù là năm đó vây giết Vương Kinh Mộng, tiêu diệt Ba Sơn Kiếm Tràng, Trịnh Tụ điều động vô số lực lượng quận Giao Đông nhưng đều không có tu hành giả đến từ trong tông thất quý tộc Trịnh thị chính thức lộ diện cùng ra tay.
Cho nên những năm này đến nay, quý tộc trong nhà Trịnh thị ở quận Giao Đông vẫn thần bí như trước.
Hành tẩu bên ngoài đều là một ít đệ tử ngoại môn của quý tộc Trịnh thị, thậm chí xuất hiện cực ít có quan hệ huyết thống với Trịnh thị.
Nhưng ngày hôm nay tu hành giả áo bào màu vàng đi về phía Hoàng Cung này cho Hoàng Chân Vệ cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Đầu tiên là tuổi chênh lệch của tu hành giả áo bào màu vàng này.
Ít nhất tu hành giả áo bào màu vàng này cũng năm sáu chục tuổi, so với những sứ giả áo bào màu vàng lúc trước của Giao Đông quận vượt qua trọn vẹn đồng lứa.
Tiếp theo hắn nhìn không ra tu vi tu hành giả áo bào màu vàng này mạnh như thế nào.
Khí tức trên người tu vi tu hành giả áo bào màu vàng này hoàn mỹ ẩn nấp tại trong mưa, mặc dù không có khả năng đến Bát Cảnh, nhưng mà Hoàng Chân Vệ có một loại trực giác rất mãnh liệt, một loại trực giác cùng người này áo bào màu vàng Tu Hành Giả đối địch chỉ sợ gặp bị giết chết.
Đối với cấp bậc tu hành giả như Hoàng Chân Vệ mà nói, trực giác mãnh liệt liền có nghĩa là chắn chắn.
Cho nên tu hành giả áo bào màu vàng này, nhất định là người chính thức quý tộc "trong nhà" của Trịnh thị.
Tóc hai bên tai người này hơi nhuộm màu trắng, dáng người trung bình, nhìn qua ngoài năm mươi tuổi diện mạo áo bào màu vàng nam tử tiến vào hoàng thành, sau đó theo như quy củ thông báo, tiếp theo trực tiếp thẳng đến rồi trước thư phòng Hoàng hậu.
Hoàng hậu Trịnh Tụ tại cửa thư phòng cùng đợi hắn đến.
- Đại bá.
Tại đây nam tử áo bào màu vàng xuất hiện đứng trước mặt nàng, nàng đi đầu gật đầu làm lễ, vời đến một tiếng, tiếp theo rồi lại mặt không biểu tình nói:
- Người không nên tới.
Hình dạng người này nam tử rất bình thường, cũng không mang theo bất luận cái gì khí thế của đại nhân vật, nhưng mà y nghe được Trịnh Tụ những lời này lại mỉm cười.
Hắn mỉm cười rất mê người.
Lúc còn trẻ, loại mỉm cười mê người này liền dễ dàng mê đảo một ít thiếu nữ.
Nhưng mà lúc này đối mặt Trịnh Tụ lộ ra như vậy mỉm cười, nhưng là khiến cho hắn không hiểu tràn đầy một loại uy nghiêm cùng khí thế cường đại.
Hắn mỉm cười hỏi lại:
- Vì sao ta không nên tới?
- Người tới liền lộ ra nội tình quận Giao Đông.
Trịnh Tụ nhìn xem hắn, lạnh lùng nói:
- Chính là lộ ra điểm yếu với người khác.
- Điểm yếu và bản lĩnh?
Người này áo bào màu vàng nam tử vui vẻ càng tăng lên rồi chút ít, hắn thậm chí có chút ít đồng tình nhìn xem Trịnh Tụ, ánh mắt nhìn nàng chân chính là trưởng bối nhìn tiểu bối: - Nếu không phải "trong nhà" quá mức thất vọng với ngươi, cảm thấy ngươi chỉ sợ sẽ khiến cho không cách nào chỉnh đốn thì ta cần gì phải đến?
Trịnh Tụ đạm mạc nhìn hắn một cái:
- Thất vọng?
Nam tử áo bào màu vàng bình thản mà cảm thán nhìn xem nàng:
- Những năm gần đây ngươi một mực nhập lại không coi trọng ý kiến "trong nhà", thậm chí còn một mực uy hiếp "trong nhà". Nhưng trong nhà lúc trước càng ngày càng từ nào đó ngươi, thực sự không phải là sợ sự uy hiếp của ngươi, mà là vì quận Giao Đông đối với tương lai vương triều Đại Tần mà nói, địa vị trở nên càng ngày càng chưa vững chắc... Sau biến pháp, lương thảo vương triều Đại Tần, thậm chí ăn thịt đều chẳng phải khan hiếm, vốn quận Giao Đông với tư cách địa vị ung ứng đất ăn thịt sau cùng không thể thiếu cho vương triều Đại Tần đang dần biến mất, quân đội dựa vào chúng ta càng ngày càng nhỏ. Cho nên từ ý nào đó trên mà nói, căn cơ chúng ta đang dần biến mất, mà ngươi là tương lai của quận Giao Đông chúng ta.
Nói đến đây, nam tử áo bào màu vàng lần nữa hơi nở nụ cười, chẳng qua là mỉm cười săm lấy tự đáy lòng cảm khái cùng khẩn thiết:
- Lúc trước "trong nhà" mặc kệ ngươi, thực sự không phải là e ngại bất luận cái gì nhân tố bên ngoài, mà là bởi vì ngươi rất hoàn mỹ. Bình tĩnh mà xem xét, ngươi là thiên tài hoàn mỹ nhất trong mấy trăm năm qua của quận Giao Đông. Hết thảy biểu hiện lúc trước của ngươi đều rất hoàn mỹ, nhưng hai năm qua bất đồng, ngươi tạo thành biến cố càng ngày càng nhiều, người bên cạnh ngươi chết quá nhiều. Nhưng chuyện này cũng như trước không phải làm "trong nhà" cho chính thức lo lắng, "trong nhà" chính thức lo lắng là lần chinh phạt mùa xuân này của ngươi... Ngươi đánh bạc quá lớn, rất có thể làm đem toàn bộ quận Giao Đông quận đi đánh bạc.
Khuôn mặt Trịnh Tụ vẫn lạnh lùng như trước, da thịt trắng nõn phát ra ánh sáng gốm sứ nở rộ:
- Cho nên trong nhà liền đối với ta không có có lòng tin?
Nam tử áo bào màu vàng như trước không trả lời thẳng vấn đề của nàng, mà là lắc đầu, nói:
- Không phải vấn đề tin tưởng mà là "trong nhà" cảm thấy ngươi nên biết, thủy chung ngươi và "trong nhà" đều là một. Ngươi nên biết, hẳn là ngươi cùng trong nhà cùng đi hướng Đại Tần Vương Triều tương lai, mà không phải ngươi đi về hướng tương lai, mà trong nhà biến thành con cờ của ngươi.
Trịnh Tụ nhìn hắn một cái, còn chưa kịp nói chuyện, người này áo bào màu vàng nam tử cũng đã không hề nhìn nàng, xoay người sang chỗ khác, nhìn phía xa Trường Lăng đường phố phía trên bầu trời, nhẹ nói nói: - Ta nhớ được Lệ Hầu có một đứa trẻ là Lệ Tây Tinh, khi còn bé hắn có một con chó bị chết đuối... Ngươi không được quên, khi còn bé cũng từng có một con chó của ngươi bị chết đuối.
Trịnh Tụ hơi ngẩng đầu lên, lông mày hoàn mỹ chau lại.
Đột nhiên nàng nở nụ cười rất hiếm thấy, cười đến cực kỳ lãnh khốc.
- Từ nhỏ đến lớn, bất luận vật gì ta thật sự yêu thích đều bị "trong nhà" cướp đoạt, con chó ưa thích bị giết chết, bằng hữu tu hành cùng học bạn được huấn luyện, an bài thành thích khách tập kích đều chết trên tay ta... Tất cả những thứ có khả năng khiến ta phân tâm khi tu hành, đồ vật có khả năng làm ta bận tâm đều bị "trong nhà" diệt trừ.
Nàng chậm rãi nói:
- Không có tâm thần không chuyên tâm, không có bất kỳ vật gì có thể ảnh hưởng sẽ khiến ta không có nhược điểm, cho nên đến Vương Kinh Mộng đều chết trong tay ta. Rốt cuộc "trong nhà" cho đại bá nói với ta những lời này, bao gồm có đại bá trong đó, có từng chính thức nghĩ thông suốt?" - Lúc trước giết chết hắn, có lẽ ngươi không có nhược điểm, nhưng mà hiện tại bất đồng, vị trí cùng dã tâm của ngươi chính là nhược điểm lớn nhất của ngươi. Trừ phi ngươi cam tâm ở dưới Nguyên Vũ.
Nam tử áo bào màu vàng cảm khái nhìn xem nàng, lắc đầu:
- Chỉ tiếc ta hiểu rất rõ ngươi, cho nên trừ phi ngươi lại để cho "trong nhà" một lần nữa đối với ngươi có lòng tin, kế tiếp trong khoảng thời gian này, ta sẽ đại biểu ý tứ "trong nhà" để làm việc.
Trịnh Tụ trầm mặc một lát, sau đó nàng nhìn lưng nam tử áo bào màu vàng, hỏi:
- Nếu vậy, ít nhất có lẽ người nên nói cho ta biết tiếp theo mọi người muốn làm cái gì.
- Giết người.
Nam tử áo bào màu vàng trả lời cực kỳ đơn giản, hắn cười làm lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
- Thân Huyền, Phan Nhược Diệp.
Đầu hắn khẽ đảo nhìn thoáng qua Trịnh Tụ, nói tiếp:
- Còn có một người ta sẽ động thủ, ta còn chưa nghĩ kỹ.