Thân thể đa số linh thú, không chỉ là loại cấp thấp, dù là linh thú cao cấp cũng sẽ có tử huyệt. Cảnh Ngôn biết, đa số võ giả cũngbiết điều này.
Nhưng biết là một chuyện, muốn thật sự tìm ra tử huyệt của linh thú và đánh trúng là điều vô cùng khó khăn. Vì người biết linh thú có tử huyệt, linh thú cũng tự biết, trong lúc chém giết linh thú sẽ cố gắng hết sức tránh cho bị đánh trúng tử huyệt.
Lần này Cảnh Ngôn và Liêu Nha Lang đánh nhau, Cảnh Ngôn một kích trực tiếp đánh chết nó hiển nhiên trúng ngay tử huyệt, nếu không nó chẳng chết dễ vậy. Điều này làm Cảnh Ngôn hoang mang khó hiểu.
Nhớ lúc trước Cảnh Ngôn còn ở cảnh giới Tiên Thiên muốn giết Liêu Nha Lang rất khó một kích trúng ngay tử huyệt. Đương nhiên hắn ở cảnh giới Tiên Thiên giết linh thú nhất giai dễ như chơi, vấn đề là hắn rất khó đánh trúng tử huyệt giết linh thú.
Mắt Cảnh Ngôn hấp háy:
- Xem ra ta rất may mắn.
Cảnh Ngôn khom người bắt tay vào công việc.
Thứ có giá trị nhất trên người Liêu Nha Lang là đôi răng nanh to sắc bén, theo giá thị trường của Đông Lâm thành thì cặp răng nanh giá cỡ năm khối linh thạch. Trừ nanh ra nguyên người Liêu Nha Lang giá chưa đủ một khối linh thạch.
Cắt răng nanh xuống bỏ vào bao da thú mang bên người, Cảnh Ngôn nhanh chóng rời đi. Cảnh Ngôn sẽ không mang theo xác Liêu Nha Lang, hắn định ở lại Hắc Thạch sơn mạch một thời gian, sẽ không chỉ giết một, hai con linh thú, nếu mang theo tất cả xác chết thì hắn mệt chết cũng khó làm được, cho nên đành lùi một bước mang đi thứ đáng giá nhất trên người linh thú.
Cảnh Ngôn cẩn thận loanh quanh vòng ngoài sơn mạch.
Một tách trà sau Cảnh Ngôn lại phát hiện tung tích Liêu Nha Lang, nhưng lần này không phải một con mà là hai con đi với nhau.
Nếu Cảnh Ngôn gặp hai con Liêu Nha Lang đi cùng nhau trước khi giết con Liêu Nha Lang đầu tiên, có lẽ hắn sẽ bỏ cuộc ngay. Chém giết với hai con Liêu Nha Lang là quá nguy hiểm, võ giả Võ Đạo ngũ trọng thiên còn không dám. Võ giả Võ Đạo lục trọng thiên phải đắn đo suy xét mới làm.
Võ giả cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên cơ thể rất yếu ớt, bị móng vuốt bén hay răng nhọn của Liêu Nha Lang cắn trúng chắc chắn bị thương.
Nhưng vì lúc trước giết Liêu Nha Lang quá dễ làm Cảnh Ngôn rục rịch muốn thử nữa, nếu không thành công hắn sẽ chạy trốn. Mặc dù tốc độ của Liêu Nha Lang rất nhanh nhưng Cảnh Ngôn cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên dốc hết sức chạy nhanh trong thời gian ngắn có thể cắt đuôi Liêu Nha Lang truy kích.
Cảnh Ngôn yên lặng chờ một lúc sau chợt mở mắt ra xông hướng hai con Liêu Nha Lang:
- Liêu Nha Lang, chết đi!
Hai con Liêu Nha Lang cùng lúc phát hiện nhân loại Cảnh Ngôn.
Đôi mắt xanh biếc của Liêu Nha Lang nhìn Cảnh Ngôn, gầm gừ:
- Grào!
- Grào!
Đuôi Liêu Nha Lang dựng đứng, cơ bắp toàn thân căng cứng lao lên táp Cảnh Ngôn.
Vèo!
Lưu Quang kiếm kéo bóng kiếm đen đâm vào Liêu Nha Lang bên trái, người Cảnh Ngôn gấp khúc.
Xoẹt!
Móng vuốt Liêu Nha Lang bên phải gần như xẹt qua eo Cảnh Ngôn.
Phập!
Lưu Quang kiếm đâm chính xác vào trước ngực Liêu Nha Lang bên phải, một kiếm xuyên qua.
Cảnh Ngôn không chút do dự rút tay thu Lưu Quang kiếm về kèm theo vòi máu đỏ.
Liêu Nha Lang ở phía sau thấy máu phun ra từ người đồng bạn, sau đó đồng bạn vĩnh viễn ngã xuống mặt đất, làm nó dựng đứng lông dài màu xám, bốn vó bấu mạnh mặt đất sau đó thoăn thoắt chạy trốn.
Mắt Cảnh Ngôn sáng rực, Lưu Quang kiếm đâm nhanh hướng Liêu Nha Lang chạy trốn:
- Muốn đi!?
Nếu có người ngoài ở đây sẽ cau mày, vì trường kiếm của Cảnh Ngôn đâm vào vị trí không nhắm ngay hướng Liêu Nha Lang lao đi, cảm giác chắc chắn sẽ đâm hụt.
- Hú!!!
Khoảnh khắc Liêu Nha Lang chạy trốn hú lên thảm thiết, ngực bị Lưu Quang kiếm xuyên thủng.
Chuyện gì thế này?
Nhìn động tác của Cảnh Ngôn thì không thể nào đâm trúng Liêu Nha Lang mới đúng, đừng nói ngay tử huyệt, lẽ ra kiếm không thể cắt trúng bất cứ phần nào trên người Liêu Nha Lang. Nhưng kết quả là kiếm đâm chính xác vào tử huyệt của Liêu Nha Lang.
Có ai ngờ sẽ là kết quả như vậy?
Mắt Cảnh Ngôn lấp lánh tia sáng:
- Quả nhiên lợi hại!
Cảnh Ngôn biết chuyện này là sao. Khi hắn vung kiếm liền cảm giác động tác tiếp theo của Liêu Nha Lang, giống như tiên tri, đoán trước chuyện chưa xảy ra.
Nắm giữ đường chạy trốn của Liêu Nha Lang, thấy rõ ràng động tác của Liêu Nha Lang tương đương với cầm trường kiếm chờ nó tự đụng vào.
Thoạt trông như Liêu Nha Lang tự sát.
Đương nhiên nếu sau khi Cảnh Ngôn đâm kiếm mà Liêu Nha Lang khựng lại thì chắc chắn sẽ đâm hụt. Tiếc rằng dù Liêu Nha Lang biết mình chết chắc cũng tuyệt đối không ngừng lại, bị lực lượng kéo đi tạo ra quán tính làm cơ thể nó khó thay đổi động tác.
Hai nhát kiếm gọn gàng giết hai con linh thú nhất giai Liêu Nha Lang.
Cảnh Ngôn nheo mắt nói:
- Thương Khung Đệ Nhất Thần Công quá lợi hại, tu vi Võ Đạo tứ trọng thiên như ta mà giết linh thú nhất giai nhẹ nhàng như giết gà đồ chó.
Khi Cảnh Ngôn săn giết con Liêu Nha Lang đầu tiên còn chưa khẳng định, giờ hắn xác định đây là công lao của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công. Nếu nói liên tục giết ba con Liêu Nha Lang nhờ ăn may thì hắn quá may mắn. Lúc này Cảnh Ngôn dám chắc đây là Thương Khung Đệ Nhất Thần Công mang đến năng lực cho hắn, ngũ giác tăng lên đến mức độ siêu mạnh có thể dự đoán trước động tác tiếp theo của Liêu Nha Lang.
Cảnh Ngôn cắt răng nanh của hai con Liêu Nha Lang bỏ vào bao, nhanh chóng rời khỏi hiện trường nồng mùi máu.
Cảnh Ngôn mím môi, lòng tràn đầy động lực:
- Ba cặp răng nanh giá mười lăm khối linh thạch, mới chỉ qua một canh giờ!
Với tốc độ kiếm linh thạch kiểu này trong một tháng Cảnh Ngôn có thể kiếm đủ linh thạch để quay về cảnh giới Võ Đạo thất trọng thiên. Dù số lượng linh thạch không đủ khiến hắn trở lại Võ Đạo thất trọng thiên cũng dư sức về cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên.
Trong ánh hoàng hôn Cảnh Ngôn lặng lẽ như hồn ma lướt qua những hàng cây, quan sát mọi động tĩnh xung quanh.