Chương 105: Hắc Phong Trấn Biến Thiên

Gia tộc lớn đúng là gia tộc lớn.

Nội tình vô cùng thâm sâu khiến người khó thể tưởng tượng.

Lưu Đại Toàn vô vàn cảm khái.

Cảnh Ngôn thiếu gia này thoạt trông mới mười sáu, bảy tuổi nhưng có thực lực đáng sợ như vậy. Nếu không thấy tận mắt có ai ngờ Cảnh Ngôn thiếu gia nhìn như bình thường nhưng dùng sức bản thân san bằng Thiên Lang bang xưng hùng xưng bá Hắc Phong trấn?

Lưu Đại Toàn lại nhớ đến nữ nhi Lưu Hiểu Nguyệt của mình, lòng thầm thở dài.

Nữ nhi của gã nhan sắc không tệ, đặt trong Đoan Dương thành vẫn tính là mỹ nhân. Nhưng về đường Võ Đạo thì nữ nhi tư chất quá kém, không xứng một móng út của Cảnh Ngôn thiếu gia rồng trong cõi người.

Lưu Đại Toàn suy nghĩ miên man giây lát sau đó nghiêm túc cười nói với Cảnh Ngôn:

- Cảnh Ngôn thiếu gia, ta biết có một đội mạo hiểm định vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm, ta hơi quen với đội trưởng kia.

Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi lại:

- Đội mạo hiểm?

Cảnh Ngôn vốn định nhờ Lưu Đại Toàn tìm một hướng dẫn viên, dù sao hắn hoàn toàn xa lạ Nguyệt Hoa Sâm Lâm, muốn tìm đến Tội Ác Hiệp Cốc hơi khó khăn. Nếu cùng đội mạo hiểm quen thuộc Nguyệt Hoa Sâm Lâm đi vào cũng được, miễn đội mạo hiểm đừng làm trễ thời gian quá lâu.

- Đúng vậy, đội mạo hiểm này tên Liệt Diễm, đại khái cách nửa năm sẽ từ hướng Đoan Dương thành lại đây, vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm một lần. Đội trưởng Liệt Diễm tên Cao Triển, mỗi lần dẫn đội đi ngang qua Hắc Phong trấn là ta sẽ tự mình tiếp đãi. Trước khi Cảnh Ngôn thiếu gia đến Hắc Phong trấn một ngày người đội mạo hiểm Liệt Diễm mới từ Hắc Phong trấn xuất phát, bây giờ chắc đang nghỉ lấy sức ở Hắc Nha trại phía trước.

Hắc Nha trại là điểm dừng chân cuối cùng trước khi võ giả nhân loại vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm.

Thông thường trước lúc võ giả vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm sẽ nghỉ lấy sức ở Nguyệt Hoa Sâm Lâm, mua chút vật cần thiết, ví dụ như thuốc trị thương. Nên tuy Hắc Nha trại chỉ là trại nhỏ, không bằng quy mô trấn nhưng rất nổi tiếng trong địa vực Đoan Dương thành. Hễ võ giả nào biết Nguyệt Hoa Sâm Lâm đều nghe đến Hắc Nha trại.

Lưu Đại Toàn nhìn Cảnh Ngôn:

- Cảnh Ngôn thiếu gia thấy để Liệt Diễm dẫn đường được không?

Thoạt trông Cảnh Ngôn thiếu gia dễ tính, nói chuyện dịu dàng không lên mặt. Nhưng khi giết người thì Cảnh Ngôn thiếu gia rất dứt khoát.

Vệt máu đỏ dưới đất chưa khô, mùi máu còn thoang thoảng trong không khí.

Cảnh Ngôn gật đầu nói:

- Sao cũng được.

Lưu Đại Toàn vui vẻ nói:

- Tốt. vậy ta sẽ phái người gửi lời nhắn đến Cao Triển đội trưởng Liệt Diễm, kêu hắn chờ Cảnh Ngôn thiếu gia ở Hắc Nha trại.

Có thể làm việc cho Cảnh Ngôn thiếu gia là vinh hạnh của gã.

Lưu Đại Toàn nhìn hướng võ giả cửu trọng thiên đứng gần đó, hét to:

- Triệu Khôn!

Triệu Khôn bước nhanh tới, chào Lưu Đại Toàn xong khom người hướng Cảnh Ngôn:

- Lão gia!

Triệu Khôn là một trong hai võ giả cửu trọng thiên đi theo sau lưng Lưu Đại Toàn vào trại, chính mắt thấy Cảnh Ngôn giết võ giả cửu trọng thiên nhẹ nhàng như giết gà diệt chó. Tuy Cảnh Ngôn thiếu gia trông rất trẻ tuổi nhưng Triệu Khôn thầm kính sợ cường giả như Cảnh Ngôn thiếu gia.

Đường Võ Đạo ai có thành tựu thì ưu tiên trước.

Lưu Đại Toàn ra lệnh cho Triệu Khôn:

- Ngươi mau đi Hắc Nha trại một chuyến, tìm Cao Triển đội trưởng đội mạo hiểm Liệt Diễm, nói là có vị khách nhân tôn quý sắp đi Tội Ác Hiệp Cốc. Dặn Cao Triển chờ vị khách này.

Lưu Đại Toàn và Cao Triển đúng là khá thân, đội mạo hiểm của Cao Triển mỗi lần đến Hắc Phong trấn là Lưu Đại Toàn sẽ chiêu đãi nhiệt tình không lấy tiền. Lưu Đại Toàn cho rằng Cao Triển sẽ nể mặt mình.

Triệu Khôn lên tiếng, đi ngay:

- Tuân lệnh!

Hắc Nha trại không lớn, Triệu Khôn không biết Cao Triển đội trưởng Liệt Diễm đang ở vị trí nào nhưng đến nơi, miễn Cao Triển còn ở, tìm hiểu sơ là sẽ thấy được người.

Lưu Đại Toàn nói:

- Cảnh Ngôn thiếu gia, nơi này cách Hắc Nha trại không xa, Triệu Khôn sẽ về trong vòng một canh giờ.

Lưu Đại Toàn sợ Cảnh Ngôn chờ mất kiên nhẫn nên mới đế Triệu Khôn võ giả cửu trọng thiên tốc độ nhanh nhất đi Hắc Nha trại.

Cảnh Ngôn gật đầu cười nói:

- Không sao.

Hắc Phong trấn.

Người Hắc Phong trấn thấy Lưu Đại Toàn và Cảnh Ngôn mang theo một số hộ vệ Lưu gia trở về thì đảo tròng mắt xì xầm.

- Ủa?

- Lưu Đại Toàn trở về từ Thiên Lang trại?

- Không lẽ bàn ổn thỏa với Thiên Lang bang rồi? Lưu Đại Toàn sẽ phải mất máu nhiều đây, chẳng những trả lại một mạch khoáng còn phải bồi thường nhiều linh thạch. Hừ hừ, người Thiên Lang bang không dễ nói chuyện.

Đa số người cho rằng Lưu Đại Toàn không thể quay về từ Thiên Lang trại, giờ thấy gã tay chân lành lặn, họ đinh ninh gã bỏ tiền giữ mạng.

Có người đương nhiên nói:

- Lưu Đại Toàn là người thông minh, hắn biết so với tiền tài thì mạng sống là quan trọng nhất, thỏa hiệp với Thiên Lang bang là lẽ thường.

Lúc này Lưu Hiểu Nguyệt nữ nhi của Lưu Đại Toàn mang theo mấy hộ vệ từ đầu phố nhanh chóng tiến lên nghênh đón.

Lưu Hiểu Nguyệt luôn lo lắng an toàn của phụ thân và Cảnh Ngôn thiếu gia.

Tuy Lưu Đại Toàn phụ thân đã dặn dòi nàng phải ở trong viện chờ tin tuyệt đối đừng đi ra nhưng nàng vẫn nôn nóng bất an, sống một ngày bằng một năm.

Hiện tại thấy phụ thân và Cảnh Ngôn thiếu gia bình yên thì Lưu Hiểu Nguyệt yên lòng, mắt trong veo đỏ hoe.

Lưu Hiểu Nguyệt đến trước mặt Lưu Đại Toàn, Cảnh Ngôn:

- Phụ thân, Cảnh Ngôn thiếu gia.

Lưu Đại Toàn vỗ vai nữ nhi:

- Không sao, không sao.

Lưu Đại Toàn nhìn Cảnh Ngôn, lòng thầm than.

Cảnh Ngôn thiếu gia quá ưu tú, nữ nhi của gã không xứng.

Thật đáng tiếc.

Đoàn người chậm rãi vào Hắc Nha trại.

Lưu Đại Toàn đứng lại, nửa xoay người quát khẽ:

- Người đâu!

Đám hộ vệ Lưu gia trợn to mắt nói:

- Có!

Đám hộ vệ này biết lão gia nhà mình rất ghê gớm, sau này đi theo lão gia lăn lộn chẳng phải là ăn sung mặc sướng?

Cho nên mọi người kích động hưng phấn.

Lão gia nhà mình đúng là rất ghê gớm, quen được với nhân vật như Cảnh Ngôn thiếu gia, còn kêu Cảnh Ngôn thiếu gia đến đối phó Thiên Lang bang.

Thật ra ban đầu đám hộ vệ này hoàn toàn không xem trọng Cảnh Ngôn, khoảnh khắc thấy hắn liền nghĩ lão gia chết chắc rồi. Đối nghịch với Thiên Lang bang sẽ chết không kịp trăn trối, một số người đã chuẩn bị liều mạng.

Lưu Đại Toàn luôn rất tốt với họ, có nhiều võ giả trung dũng chấp nhận liều mạng vì gã.

Nhưng không ngờ bọn họ không có cơ hội ra mặt, võ giả trẻ áo xanh Cảnh Ngôn không được họ xem trọng lại hoàn toàn làm thịt Thiên Lang bang.