Nói đến Tạp Thụy, đi tròn cả một buổi chiều, trong đầu không ngừng ảo tưởng viễn vông, đã biết trong phòng sinh ra một tứ cấp kiếm sĩ, tiếp theo liền nghĩ đến nếu đem tin tức này nói cho các nữ sinh đang ở phòng ngủ thì các nàng ấy sẽ kinh ngạc đến mức nào, thừa dịp ấy, lập tức đưa ra quan hệ hữu nghị giữa các phòng, rồi đi đến liên lạc cảm tình, đến lúc đó...
Nghĩ đến chỗ đắc ý đó, hắn nhịn không được ha ha cười phá lên, không chút nào để ý chính mình hiện tại có hay không đang ở nơi công cộng.
Người qua đường bên cạnh đều hướng về hắn ghé mắt, một trong số đó chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, mơ hồ có khả năng nghe ra "Đó là một kẻ ngu si " "cũng là một kẻ đáng thương tu luyện đến thần trí không bình thường" đủ các loại đành giá, nếu không phải hắn trên người mặc giáo phục của học viện, người khác đều phải cho rằng hắn mới từ cái bệnh viện tâm thần nào đó chạy đến đây.
"Ta nói A Thụy này, tiểu tử ngươi đứng ở giữa đường cười cái quái gì, có đúng hay không ngại A Thành tiểu tử nọ còn chưa đủ làm mất thể diện của phòng B-13 chúng ta." Một giọng nam từ phía sau Tạp Thụy truyền đến, cắt đứt ảo tưởng của hắn.
Tạp Thụy từ trong mơ tưởng phục hồi tinh thần lại, vội vã quay phía sau kẻ dám cả gan chỉ dạy hắn quát dẹp đường: "Cách Lâm, tiểu tử ngươi đừng nói lung tung, A Thành đâu có làm mất thể diện phòng của chúng ta."
"Ách, tuy rằng khiêu chiến Tuyết nữ bị đánh đến thê thảm, cũng không phải là chuyện mất mặt gì, thế nhưng lời này nếu như truyền ra , có ảnh hưởng không tốt đối với phòng chúng ta a. Nhất là hắn cư nhiên trước mặt mọi người đùa giỡn Tuyết Vận mỹ nữ, để các nữ học viên khác biết được, ân, ngươi biết rõ... đó là lý do, ngươi cũng nên cho ta thời gian lo lắng về tương lai chứ."
"Tiểu tử ngươi không có kiến thức sao, nói cho ngươi biết, A Thành tiểu tử này lần này không chỉ không làm mất mặt mũi của chúng ta, , ngươi yên tâm chắc chắn không bao lâu nữa hắn sẽ khiến vinh quang của chúng ta tăng lên."
"Ân, là sao vậy? Lẽ nào tiểu tử lại muốn làm ra cái chủ ý quỷ quái gì?"
"Ngươi tiểu tử này, chỉ biết bôi nhọ A Thành! Hắn thật đúng là vận khí tốt, trong trận chiến với Tuyết mỹ nữ, cư nhiên khiến hắn lĩnh ngộ, không chừng không bao lâu nữa, là có thể trở thành tứ cấp kiếm sĩ, đến lúc đó, ha ha, phòng B-13 chúng ta còn không danh chấn toàn bộ Tử Vân trung cấp học viện?"
"Cái gì, tiểu tử kia muốn đột phá, trở thành tứ cấp kiếm sĩ! ?"
Tứ cấp kiếm sĩ, còn hơn tam cấp kiếm sĩ lại không chỉ là một cấp bậc. Mọi người thông thường phân chia sơ cấp kiếm sĩ thành tam cấp, mà tứ cấp kiếm sĩ, đã thuộc vào phạm trù của trung cấp chiến sĩ. Đến bực thân thủ, vô luận là ở dong binh đoàn, ngay cả thế lực khắp nơi trên bổn quốc, đều có thể đơn giản tìm được một công việc không kém, chí ít ngày sau không cần vì cơm áo mà phiền não rồi.
Nhìn biểu tình người bạn cùng phòng, Tạp Thụy tưởng chừng so với chính mình trở thành tứ cấp kiếm sĩ còn đắc ý hơn, giương đầu lên nói: "Đó là tự nhiên, ngươi cũng không ngẫm lại thiên phú của A Thành, trong cả phòng chính là người thông minh có dũng khí nhất."
"Kháo, bản học viện tứ cấp kiếm sĩ thứ mười hai sinh ra trong phòng B-13 chúng ta , A Thành tiểu tử này thực sự tài tình a. Ha ha, chờ tiểu tử đó sau này trở thành tứ cấp kiếm sĩ, lần nữa khiêu chiến với lãnh mỹ nhân, nói không chừng đến lúc đó, chúng ta sẽ có hi vọng đánh sâu vào phòng A-2, ha ha ha ha!" Nghĩ vậy, Cách Lâm cũng nhịn không được, cười ha ha đứng lên.
Vật họp theo loài, nhân dĩ đàn phân, quả nhiên không giả.
(Nghĩa giống như câu” ngưu tầm ngưu mã tầm mã)
"Đúng đúng, nghe nói mỹ nữ ở ký túc xá nữ A-2 , thơm ngon mọng nước không thể tả được, nếu có thể lấy một người, cuộc đời này không còn gì hối tiếc a."
"Mau, chúng ta hiện tại tranh thủ thời gian hành động, lập tức thu thập trực tiếp tư liệu, việc sinh hoạt của các mỹ nữ, các nàng ấy dự định làm gì. Bằng không lãng phí thời gian quý báu, Chính là việc thiên lý không dung a."
Hai kẻ điên tiếng cười tập trung vào cùng một chỗ, người qua đường đông đảo nghe được đều ghé mắt, vẻ mặt coi thường tránh ra xa hai người.
"Hừ, tứ cấp kiếm sĩ, rất giỏi a." Một tiếng hừ lạnh thanh thúy, từ bên cạnh Cách Lâm vang lên: "Kẻ đó là Lâm Thành phải không? Dù cho hắn có khả năng trở thành tứ cấp kiếm sĩ thì tính là gì? Tuyết Vận học tả của chúng ta đã năng đánh bại hắn một lần, tự nhiên là có thể đánh bại hắn lần thứ hai, một đám thổ bao tử( nhà quê), cũng không nhìn bản thân mình có cái gì đức hạnh, ở trong học viện, còn không biết xấu hổ, cư nhiên dám đánh chủ ý với phòng A-2 chúng ta ."
Cách Lâm cùng Tạp Thụy đang lúc cao hứng, bỗng nhiên bị người khác tát một chậu nước lạnh như thế, tự nhiên trong lòng bất mãn.
Cách lâm nhìn thoáng qua thiếu nữ vừa nói, nàng vẻ mặt xem thường dáng dấp nhất thời khiến kẻ khác trong lòng nổi lên nộ khí, không cam lòng tỏ ra yếu thế nói: "Ta tưởng là ai, Khiết Na, ngươi không phải là một thị nữ bên người Tuyết mỹ nhân sao, chỉ là lá xanh làm nền cho hoa tươi mà thôi, có tư cách gì tại đây hô to gọi nhỏ."
Khiết trên mặt hiện lên một tia giận dữ: "Hai tên hề đang nhí nhố kia, các ngươi đang mưu mô cái gì."
"Là là là, chúng ta mưu mô cái gì, mắc mớ gì đến Khiết tiểu thư, như vậy được rồi chứ."
Khiết Na quanh năm theo bên người Tuyết Vận, tự nhiên là nhiễm không ít phong quang, hơn nữa bản thân có tư sắc không kém , thường ngày chưa đi tới, người khác đã đối với bọn họ cung kính, chưa từng có người mắng nàng như vậy. Trong lòng nhất thời giận dữ nàng khẽ kêu nói: "Hai kẻ tam cấp chiến sĩ nho nhỏ, cư nhiên dám đối với bản tiểu thư bất kính như thế, còn không mau mau xin lỗi bản cô nương!"
"Xin lỗi? ngươi, dường như bản thân ngươi tự đến tìm chửi chứ , chính ngươi đến đây để bị chửi , còn oán trách ai được. Được rồi Tạp Thụy, loại người không việc gì làm đến đây nhận chửi, chúng ta còn có thể nói như thế nào được?"
"Không tự trọng."
"Ha ha ha ha, ngươi đã biết rõ như thế, cũng đừng nói ra trực tiếp như vậy a."
"Ta là người từ trước đến nay nói chuyện rất hàm súc( nói ít hiểu nhiều), có đúng không nữ nhân hung đại vô não( câu này chắc ai cũng biết) , không có biện pháp, không nói trực tiếp nhân gia người ta còn tưởng rằng chúng ta đang tán thưởng nàng đấy chứ."
"Nói có lý, xem ra không thể hoàn toàn quá hàm xúc."
Khiết Na tức giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hảo hảo hảo, các ngươi hai người nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay cho ta, hai tên tam cấp kiếm sĩ, cư nhiên dám ở trước mặt bản tiểu thư làm càn như vậy."
"Tam cấp kiếm sĩ nho nhỏ! Hắc hắc, ta rất sợ hãi a, chúng ta chỉ là tam cấp kiếm sĩ nho nhỏ, nhưng mà có người nào đó tựa hồ ngay cả trình độ tam cấp kiếm sĩ cũng còn không đạt được thì phải. Nhị cấp kiếm sĩ, là cái quái gì? Nhỏ nhặt? Nhỏ bé?" Tạp Thụy tự biên tự diễn, còn cố ý ánh mắt trần trụi hướng bộ ngực của Khiết Na ngắm một cái : "Dường như không nhỏ, xem ra không hề thiếu nam tử rải qua mưa móc."
Những lời nói độc ác này , Khiết Na hiện nay bất quá chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, nếu lời này lan truyền ra ngoài, ảnh hưởng đối với nhân sinh của nàng ngày sau không thể đo lường được.
Ngay tức khắc khiến sắc mặt Khiết Na trở nên khó coi.hầu như trở nên đỏ rực gần như phát hỏa, cơ hồ giống như đã điên loạn ngữ khí thét to: "Các ngươi, các ngươi chết chắc rồi, nam bằng hữu của ta sẽ khiến cho các ngươi vì lời nói ngày hôm nay mà trả giá đại giới, các ngươi chờ đó, ta Khiết Na không giáo huấn hai ngươi một bài học khiến các ngươi cả đời khó quên, ngày sau sẽ không tiếp tục lăn lộn trong Tử Vân trung cấp học viện nữa." Nói xong, oán độc trừng mắt liếc hai người, giận dữ xoay người đi.
"Còn có nam bằng hữu nữa? Một tiểu nha đầu còn chưa dứt sửa, cư nhiên cũng học người ta nói chuyện yêu đương, cười chết ta rồi. Ha ha, tới một tên lắm tiền thì làm sao? Chúng ta không sợ, cứ việc gọi nam bằng hữu của ngươi đến đây đi, chúng ta chào đón." Cách Lâm nhìn Khiết Na ly khai tựa như bỏ trốn, cười hắc hắc, tâm tình đại sướng, nhịn không được ha ha cười nói: "Thành viên phòng B-13 chúng ta cũng có thể kiêu ngạo một hồi, đã sớm xem mấy phòng bắt đầu bằng chữ A không vừa mắt, chỉ là đồ cáo mượn oai hùm, hắc hắc."
"Đương nhiên, sau này,phòng B-13 chúng ta cũng có tứ cấp kiếm sĩ tọa trấn, toàn bộ học viện chúng ta cũng có thể hiên ngang mà đi, ha ha."
"Tự nhiên tự nhiên, nhanh một chút, chờ A Thành tên kia sau khi trở thành tứ cấp kiếm sĩ , sẽ đến thời kỳ tốt đẹp của những người bạn thân chúng ta."
Xung quanh những người qua đường xem một màn như vậy, tựa hồ cũng không quen nhìn hai người cáo mượn oai hùm kiêu ngạo, nhịn không được nói một câu: "Thời kỳ tốt đẹp có tới hay không ta không biết, bất quá ta biết chính là, phòng B-13 các ngươi đã chọc đến một đại phiền toái rồi."
"Có cái gì phải sợ, chỉ cần không đến mấy tên tứ cấp kiếm sĩ, chúng ta còn có thể sợ ai sao."
"Hắc hắc, các ngươi đã đắc tội Tuyết nữ thần Tuyết Vận, hiện tại, đắc tội Phấn hồng mẫn cối Khiết Na... Nếu như ta nhớ không lầm, nam bằng hữu của Phấn hồng mẫn cối Khiết Na, chính là tứ cấp kiếm sĩ bài danh đệ ngũ trong học viện Khải Đặc (Kate_ ko biết nên để tên theo kiểu nào)... Hai người khiêu chiến tứ cấp kiếm sĩ, hắc hắc, không biết đến lúc đó phòng các ngươi có hay không tiếp nhận khiêu chiến."