Lăng Vân biến sắc!
Hắn sở dĩ không muốn bộc lộ ra tất cả uy lực của Chú Hồn Huyết Trận chính là vì sợ bọn họ quá mức cố kỵ trận pháp này, ra bên ngoài tìm cách đánh vỡ! Chỉ cần không có bộc lộ ra uy lực chân chính, hắn còn có thể đùa bỡn một phen, đem bọ họ tiêu diệt dần dần. Nhưng hiện tại...
Tuy rằng trận pháp có khả năng hấp thu hết thảy năng lượng, nhưng hấp thu cũng có một cái giới hạn của nó, nếu đối phương liên thủ toàn bộ lực lượng lại thì tuyệt đối có thể đem trận pháp đánh vỡ.
Trận pháp nếu bị phá thì hắn hoàn toàn có thể đào tẩu, nhưng đám người Lâm Tuyết...
Nhất định phải lưu bọn họ lại!
- Còn muốn chạy, các vị không chê là đã quá muộn rồi sao?
Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, trong lúc nói chuyện đã xuất hiện phía sau trung niên nam tử. Khí tức cổ quái ẩn hàm trên Ám Lam Chi Kiếm đã khiến cho mọi người đều phải cảnh giác!
Phồn Tinh đối với những thánh kiếm sư kia vung tay lên:
- Các ngươi trước tiên lui lại!
Đồng thời Thánh Vực sau lưng lập tức hiện ra, điều động một cổ tinh thần lực lượng quán chú vào trong kiếm, đón nhận Ám Lam Chi Kiếm uẩn hàm Thượng Huyền kiếm khí của Lăng Vân!
Một kiếm của Phồn Tinh và Ám Lam Chi Kiếm nhất thời ***ng vào nhau, trong hư không phảng phất như vang lên một trận sấm rền, lấy hai kiếm làm trung tâm, một vòng khí lưu vặn vẹo, dồn nén đến trình độ nhất định, sau đó bạo tán ra, khiến cho cả phiến hư không hoàn toàn biến thành chân không, không có một tia khí tức.
Lực phản xung mãnh liệt từ trên lưỡi kiếm của Kiếm Thánh Phồn Tinh mang đến trực tiếp khiến cho một thước lĩnh vực của Lăng Vân kịch liệt rung động, kiếm hồn theo tâm ý của chủ thể vừa động, mượn cổ lực phản chấn này để cơ thể Lăng Vân lui lại phía sau, sau đó liền dung nhập vào bên trong thiên đạo pháp tắc, lấy một góc độ bất khả tư nghị, như thiểm điện chuyển hướng tới vị kia Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu tên là Tinh Phi bay đi.
Tinh Phi đã chứng kiến được sự lợi hại của Lăng Vân, biết rõ người này còn chưa trừ diệt, ngày sau tất thành đại họa tâm phúc cho Trích Tinh Lâu. Giờ khắc này lại thấy Kiếm Thánh Phồn Tinh đem hắn chắn văng về phía mình, nhất thời mừng rỡ, nhanh chóng bổ xuống một đạo tinh quang sáng chói, trong nháy mắt phá khai một thước lĩnh vực cũng không tính là quá mạnh mẽ kia, nhắm thẳng vào thân thể của Lăng Vân!
Thấy một màn như vậy, Phồn Tinh thiếu chút nữa bị dọa cho hồn phi phách tán:
- Tinh Phi, là đánh lừa! Lui! Mau lui lại!
- Lùi!?
Tinh Phi rõ ràng cảm nhận được một kiếm này đã đâm trúng Lăng Vân, đâu chịu buông tha cho cơ hội như thế này, kiếm khí uẩn hàm bên trong kiếm đột nhiên bạo phát, quyết đem cả người hắn oanh phá thành một trận huyết vụ!
Năng lực phân giải của một thước lĩnh vực tuy rằng cường hãn, nhưng cũng không thể so với mỗi một tấc tế bào được kiếm hồn khống chế trong thể nội Lăng Vân được.
Kiếm khí do Tinh Phi đưa vào trong thể nội Lăng Vân còn chưa kịp bạo phát, thì kiếm hồn dĩ nhiên là sáng lên một trận lam quang chói lòa, đem kiếm khí vừa mới bạo phát được một tia kia hòa tan trong nháy mắt!
Một kiếm mà Tinh Phi tự nhận là có thể đem Lăng Vân diệt sát, vẻn vẹn chỉ tạo thành một chút thương tổn da thịt cho hắn!
Thương tổn da thịt!
Chỉ cần không phải là chỗ yếu hại thì cho dù là thánh kiếm sư cũng còn không e ngại nữa là!
"Bẫy rập, tuyệt đối là bẫy rập, Lăng Vân chính là bày ra một cái bẫy rập ở chỗ này!"
Đây cũng là ý niệm duy nhất sau khi Tinh Phi hoàn toàn tỉnh ngộ và cũng là ý niệm cuối cùng!
Một thước lĩnh vực nhanh chóng phân giải đấu khí khải giáp của hắn, kiếm chỉ trong tay Lăng Vân không hề e ngại, hung hăng đâm vào thân thể không chút phòng ngự kia, lấy đi tính mạng của hắn!
Tinh Phi - vị Kiếm Thánh vẫn lạc thứ hai!
- Không! A a a a, Lăng Vân, ta muốn mạng của ngươi!
Nhìn thấy Tinh Phi bỏ mạng, Phồn Tinh tựa như hãm nhập trong điên cuồng, khí thế và sát khí khủng bố bạo phát như Hồng Hoang mãnh thú, lấy tốc độ còn nhanh hơn lúc trước mấy lần, lao về phía Lăng Vân! ( Phồn Tinh giống như đang ở trong cảnh giới hung tàn thị huyết)
Thấy Phồn Tinh giết tới, Lăng Vân cũng không có chút lo lắng, ngược lại trong mắt còn có một tia hỉ ý, điều động toàn bộ huyết sắc kiếm khí trong đại trận, hình thành một phiến huyết hải, khí tức chết chóc, hung tàn từ trong huyết hải trong chớp mắt đã tràn ngập cả đỉnh núi!
Trung niên nam tử vội vàng tiến lên ngăn Kiếm Thánh Phồn Tinh lại:
- Phồn Tinh các hạ không thể!
Hắn nhìn thoáng qua huyết sắc kiếm khí đầy trời kia, vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Trận pháp này thực sự quá cổ quái, môt khi bị những kiếm khí này vây khốn, cho dù là chúng vô pháp tạo thành thương tổn có tính thực chất gì, tất nhiên cũng ảnh hưởng đến việc xuất trận của chúng ta, đến lúc đó... Chúng ta không cần phải nóng vội nhất thời! Yên tâm, hôm nay vô luận như thế nào, Lăng Vân hẳn là phải chết!
Phồn Tinh Kiếm Thánh tuy rằng cực kỳ tức giận, nhưng cũng chưa đến tức dâng lên đầy đại não, mắt thấy kiếm khí tựa hồ như vô cùng vô tận, đã thoáng khôi phục một tia lý trí, sau khi hận ý trừng mắt nhìn Lăng Vân một cái, giận dữ quát lên:
- Xuất trận, san bằng toàn bộ sơn mạch!
Trung niên nam tử cũng nhanh chóng phân phó:
- Không tiếc bất kỳ đại giới nào, ta muốn thấy địa phương chứa tòa trận pháp này toàn bộ bị phá huỷ, ân oán giữa chúng ta lần này nhất định phải chấm dứt!
Những Kiếm Thánh này tự nhiên là biết sự lợi hại của trận pháp, đối với phân phó này đúng là cầu còn không được. Sau khi ra bên ngoài trận pháp, mỗi một người đều bạo phát ra hoàn toàn chiến lực, đem uất hận nãy giờ phát tiết lên trận pháp. Từng đạo năng lượng cự kiếm, tinh thần quang thúc cuồn cuộn không dứt bắn vào trận pháp, nhằm đem trận pháp tà ác này hoàn toàn phá hủy!
Bất quá khi công kích của bọn hắn bắn vào trong trận pháp, cũng không có cảnh sơn băng địa liệt, đại trận tán loạn như trong tưởng tượng. Chỉ có những âm thanh nhỏ nhẹ như tiếng hít thở phát ra, phảng phất như cười nhạo những thánh kiếm sư, Kiếm Thánh ngu muội này!
- Này... Đây là chuyện gì xảy ra?
Không chỉ là Phồn Tinh Kiếm Thánh có chút mê hoặc, ngay cả trong mắt trung niên nam tử cũng lộ ra vẻ khó hiểu, trận pháp này, chẳng lẽ giống như đại dương không ngại đổ thêm muối sao?
- Thử hợp lực năm người chúng ta xem!
Trung niên nam tử gật gật đầu, năm vị Kiếm Thánh đứng thẳng trên hư không, sau lưng đồng thời hiện ra Thánh Vực của mình, đại lượng tinh thần lực cuộn trào mãnh liệt bên trong Thánh Vực, nhìn từ xa thì rất giống với 5 khỏa hành tinh sáng chói.
"Tới!"
Hét lớn một tiếng, năm vị Kiếm Thánh đồng thời xuất thủ, năm đạo tinh thần quang thúc chói lòa khiến người ta không dám nhìn thẳng, trực tiếp bắn xuống huyết sơn trên mặt đất, năng lượng mạnh mẽ khiến cho cả phiến hư không cũng phải run rẩy, từng tầng mây lớn bị đẩy văng đi, khuếch tán tứ phía!
Một kích toàn lực của năm vị Kiếm Thánh, cho dù muốn phá hủy toàn bộ sơn mạch này cũng không thành vấn đề, huống chi chỉ là một cái đỉnh núi.
Song khi ánh mắt của mọi người nhìn về phía trận pháp thì đúng là lại thất vọng lần nữa!
Trận pháp kia giống như là một cái hắc động, có khả năng thôn phệ hết thảy mọi thứ, cho dù là công kích của năm vị Kiếm Thánh cường đại như thế mà cũng không đủ để tạo cho nó một chút gợn sóng!
Cả phiến không gian trở nên yên tĩnh, mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm thế nào!
Trầm ngâm hồi lâu, Phồn Tinh Kiếm Thánh đành phải nói:
- Trích Tinh Lâu ta có một vị sư bá trong lần tiến nhập Chí Cao Thần Giới trước có điều kỳ ngộ về mặt trận pháp, nếu như mời được ngài tới, thì có thể có khả năng đem trận pháp này bài trừ.
Trung niên nam tử hai mắt tỏa sáng:
- Đại danh của Khuy Thiên tiền bối chúng ta kính ngưỡng đã lâu, nếu như các hạ có thể mời được Khuy Thiên tiền bối, trận này tất sẽ bị phá!
Phồn Tinh Kiếm Thánh nhìn thoáng qua vị Kiếm Thánh có chút thương tổn bên mình nói:
- Làm phiền sư đệ hãy đi mời Khuy Thiên sư bá, rồi nhân cơ hội phản hồi môn phái này để hảo hảo điều dưỡng một phen.
Vị Kiếm Thánh kia biết mình cũng không giúp được gì nhiều, sau khi gật gật đầu, kéo theo hai vị thánh kiếm sư khác, cùng hướng truyền tống trận công cộng gần nhất bay đi.
Nhìn thoáng qua trận pháp dưới chân, Phồn Tinh Kiếm Thánh tàn nhẫn nghĩ:
"Lăng Vân, dám ***ng đến người của Trích Tinh Lâu, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả!"
Rồi hắn lại đối với một vị sư đệ khác phân phó:
- Bởi vì đường xá xa xôi nên ít nhất một tháng nữa thì sư bá mới có thể tới đây! Để tránh cho người của Hạo Thiên Kiếm Phái thừa dịp này trợ giúp cho Lăng Vân, hai vị sư đệ hãy trước tiên đem Tinh Thần Không Gian phong tỏa mảnh không gian này lại, chỉ cần bọn họ dám đột phá vòng vây, đặt chân vào mảnh không gian này, thì cũng không cần phải nghĩ tới chuyện quay về nữa!
- Có Tinh Thần Không Gian thì đúng là tuyệt đối chắc chắn rồi! Kiếm Thánh mất đi tinh thần lực lượng, căn bản là không đủ đe dọa!
- Nếu là Tinh Thần Không Gian lúc trước, ta có lẽ còn dám mạnh miệng, nhưng hiện tại...
Chuyện này tương đối là mất mặt, Lời kế tiếp Phồn Tinh Kiếm Thánh cũng không có nói ra!
...
Ngay khi đám người Phồn Tinh đang thương thảo, Lăng Vân ở trong trận cũng đang lau một tia máu ở bên khóe miệng, vẻ mặt ngưng trọng ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không bị một tầng huyết vụ nhàn nhạt bao phủ.
Mới vừa rồi năm vị Kiếm Thánh đáng ra một kích toàn lực, hắn cơ hồ là lấy lực lượng của mình cứng rắn đón nhận, năng lượng đáng sợ như thế cho dù là đã có trận pháp trợ giúp, hắn vẫn thụ phải trọng thương, nhịn không được hộc ra một ngụm tiên huyết. Chẳng qua là tình hình bên trong trận pháp bọn họ căn bản là không rõ, nếu không chỉ cần bọn họ kiên trì công kích thêm vài lần nữa, thì trận pháp này tự khắc tan biến.
Giờ khắc này địch nhân tuy rằng tạm thời đình chỉ công kích, nhưng ai cũng biết, đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão táp mà thôi.
Năm người Lâm Tuyết cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng cũng là tràn đầy áp lực và khó chịu. Thượng Huyền Kiếm Tông chính là cơ nghiệp lớn mà bọn họ thiên tân vạn khổ nhiều năm phát triển nên, vậy mà cứ như thế bị người ta biến thành bình địa, tinh anh trong môn phái cơ hồ đã bị diệt sạch... Nếu như không phải là còn có năm người các nàng và ca ca thì sợ rằng giờ khắc này Thượng Huyền Kiếm Tông đã hoàn toàn bị xoá tên khỏi Trung Ương Tinh.
Đau lòng thì có đau lòng, những các nàng một lời cũng không có oán trách Lăng Vân!
- Nguy cơ cũng chưa kết thúc! Bây giờ, năm người các ngươi lập tức dựa vào trận tâm, hấp thu năng lượng của trận pháp để đề thăng tu vi, bằng cố gắng lớn nhất của mình, có thể hấp thu bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, sau khi đạt tới cực hạn, chúng ta liền giết ra ngoài!
Đám người Lâm Tuyết trước giờ luôn tín nhiệm một cách mù quáng đối với Lăng Vân. Hiện tại nghe hắn nói vậy, lập tức ngồi xếp bằng tu luyện.
Bất quá, Lăng Vân cũng biết rõ, nếu không có lĩnh ngộ đối với không gian lực lượng và tinh thần lực lượng thì các nàng tối đa cũng chỉ có thể đạt tới cửu giai đỉnh phong! Nếu chỉ là như thế, mình muốn đem bọn họ vượt qua vòng vây của hai vị Kiếm Thánh đỉnh phong, ba vị Kiếm Thánh phổ thông bên ngoài thì đúng là... Khó như lên trời!
Lăng Vân lắc lắc đầu.
Con đường tu luyện của hắn, cũng không thích hợp với đám người Lâm Tuyết! Tiến nhập cảnh giới Kiếm Thánh, hắn trước tiên là lĩnh ngộ ra quy tắc, lại từ quy tắc diễn biến ra không gian lực lượng, về phần tinh thần lực lượng, hiện tại hắn còn không giải thích được, muốn hắn truyền thụ đạo của mình cho mấy người Lâm Tuyết, trừ phi các nàng cũng có thể gặp được cường giả giống như Thần Thánh Ngân Long.
Than nhẹ một tiếng, hắn đi tới một vị trí có khả năng gặp công kích nhất, vừa khôi phục công lực tiêu hao lúc chiến đấu, vừa đề phòng đám người Phồn Tinh bỗng nhiên xoay ngược đầu thương về phía mình!
Ngay khi hắn vẫn đang duy trì cảnh giới đối với chung quanh, trong lúc lơ đảng liếc mắt một cái thấy năm người Lâm Tuyết trong lúc tu luyện triệu hồi ra Nguyên Tố Tinh Linh. Giống như phát hiện ra cái gì cực kỳ kinh hỉ, khuông mặt bình thản của hắn nhịn không được lộ ra một tia kinh ngạc!
Sau một khắc đó, thân hình của hắn đã như thiểm điện xuất hiện ở bên cạnh năm người.
"Quy tắc? Năm người các nàng, nhất là Lâm Thủy Lam... Cư nhiên có thể chạm tới ngưỡng cửa của quy tắc? Như thế nào lại có thể Tuy rằng lực lượng thập phần mỏng manh... Hay là Nguyên Tố Tinh Linh có khả năng thần kỳ như vậy, không chỉ có thể trợ giúp tu luyện mà còn có thể trợ giúp cảm ngộ sự tồn tại của quy tắc!?"