Chương 211: Huy Hoàng

Vân Lai đế quốc hoàng đế bệ hạ Vân Trọng cảm thấy ngoài ý muốn khi nhìn thấy ba nghìn chiếc chiến hạm của Hải Sâm đế quốc.

Ba nghìn chiếc, nghe có vẻ rất nhiều, tựa hồ bằng một phần ba đại quân của Vân Lai đế quốc, nhưng thực tế lực chiến đấu của ba nghìn chiến hạm này thậm chí còn không bằng một nghìn quân chính quy, bởi vậy, Vân Trọng cảm thấy hoang mang khó hiểu.

"Hải Sâm đế quốc điên rồi sao? Nếu như bọn họ vẫn bảo lưu một điểm lực lượng chiến đấu cuối cùng, chờ đến lúc thành bị phá, có lẽ vẫn thoáng có một chút tư cách để đàm phán, một khi ngay cả những lực lượng này cũng toàn bộ mất đi, bọn họ ngay cả tư cách trở thành thuộc địa cho đế quốc chúng ta cũng không có."

Một vị phụ trách an toàn bên cạnh hoàng đế bệ hạ Vân Trọng là Lam gia thánh kiếm sư nhíu nhíu mày, nói: "Việc này có điều kỳ hoặc, phải lấy cẩn thận làm hàng đầu. Theo ý ta, không bằng trước tiên phái ra ba nghìn chiến hạm để chiến đấu, đại quân của chúng ta cứ ở sau lưng yên lăng quan sát, đề phòng có biến phát sinh."

Cùng với Hải Sâm đế quốc nhiều lần qua lại, đối với cái lục cấp văn minh này, Vân Trọng bệ hạ thế nhưng không dám có chút xem thường, hơn nữa ở giữa cái đế quốc này, còn có Lâm gia nhất mạch đã từng sinh ra một tồn tại biến thái, có trời mới biết bọn họ lại nghĩ ra cái chủ ý quỷ quái gì.

Cẩn thận không bao giờ thừa.

Chính thị là bởi vì Vân Lai đế quốc không cẩn thận, mới khiến cho Lăng Vân có được cơ hội trong quá khứ.

Cho dù là ba nghìn chiến hạm của Hải Sâm đế quốc còn xa mới là địch thủ của Vân Lai đế quốc, nhưng hạm đội của Vân Lai đế quốc nếu muốn trong khoảnh khắc đem ba nghìn chiến hạm này huỷ diệt, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nguyên bản Lăng Vân còn đang lo lắng khi hắn ra khỏi thành thì sẽ bị Vân Lai đế quốc chặn lại, hiện tại sao... (vận khí thật không tệ - DG)

Mắt thấy kết giới sắp lần nữa đóng kín, Lăng Vân liền chuyển người, thừa dịp chiến đấu hỗn loạn, trực tiếp tiến nhập vào trong một chiếc chiến hạm.

Chiếc chiến hạm kia hiển nhiên là đã nhận được lệnh, đối với việc Lăng Vân tiến nhập, không có chút cử chỉ ngăn trở, trái lại còn cung kính hướng hắn hành lễ, hỏi thăm xem hắn có cần trợ giúp gì không.

Lăng Vân để cho bọn họ tận lực hoạt động, chỉ tìm một chỗ sàn trống ngồi xuống. Điều động lực lượng linh thức, đem oan hồn bao phủ ngoại thành còn chưa tán đi mà hấp thu vào.

Theo việc hắn bắt đầu hấp thu các loại năng lượng của oan hồn, ở giữa thế lực hậu phương của Vân Lai đế quốc, một vị lão giả đột nhiên mở mắt. Trên mặt thoáng hiện ra vẻ nghi hoặc mà nhìn về phía hư không. Ngay sau đó, hắn lập tức đứng dậy, đi tới chỗ bên trong chủ doanh nơi Vân Trọng đang ở.

Vân Trọng thấy vị lão giả này, liền vội vã đứng lên, cung kính hành lễ vấn an. Tựu ngay cả vị Lam gia thánh kiếm sư cường giả kia cũng biểu hiện ra thái độ tôn trọng: "Huy Hoàng các hạ."

Huy Hoàng!

Nếu như là đám người Lâm Tuyết ở đây, nghe được tên này khẳng định sẽ lập tức kinh hô.

Vị Huy Hoàng lão giả này không phải là ai khác. Chính thị là người được mệnh danh là đệ nhất nhân dưới cửu giai của Vinh Diệu đế quốc. Là một vị bát giai thánh kiếm sư cường giả đứng thứ mười trên Thiên bảng. Cũng là một vị duy nhất có thể lấy thực lực bát giai mà có thể bài danh trên Thiên bảng - bảng danh sách những cao thủ siêu cấp.

Lúc này Kiếm thánh Huyền Không thất tung, cửu giai thánh kiếm sư đã bị toàn diệt, nếu luận về ai là thiên hạ đệ nhất, tất phải thuộc về Huy Hoàng cách hạ!

Ở ngoại giới có đồn rằng, Vinh Diệu đế quốc cùng với Vân Lai đế quốc liên minh, tựa hồ chẳng qua là kết hợp dựa trên lợi ích, khả năng ngay cả Huy Hoàng cũng phái ra đến chiến trường của một cái lục cấp văn minh là không ai có thể nhìn ra được, hiện tại xem ra quan hệ trong đó khẳng định là không tầm thường.

Vân Trọng hành lễ xong, lập tức hỏi: "Có phải âm thanh pháo hỏa bên ngoài đã kinh nhiễu đến Huy Hoàng các hạ không?"

Huy Hoàng lắc đầu, mục quang trực tiếp rơi xuống trên người của vị Lam gia thánh kiếm sư: "Ngươi tỉ mỉ cảm ứng một chút sự biến hóa của năng lượng trong hư không thử xem, có hay không nhận ra điều gì?"

Thánh kiếm sư lập tức nghe theo lời mà tham sát một phen, sau một lát thì sắc mặt hơi đổi, ngạc nhiên nói: "Ta mơ hồ cảm ứng được, nguyên bản ở trên hư không được bao phủ bởi đủ chủng loại lực lượng oán hận, chúng đang bị một cổ lực lượng vô hình dẫn dắt, hội tụ tới một cái phương hướng..." Vừa nói xong, hắn đã đi ra khỏi doanh trướng, trực tiếp đi tới chỗ đất trống, căn cứ vào sự cảm ứng, mục quang rơi xuống một chiếc chiến hạm phổ thông ở xa xa.

"Chính là chiếc chiến hạm kia."

Vân Trọng cũng theo bọn họ ra ngoài, hắn tuy rằng không có lực cảm ứng cường đại như mấy vị thánh kiếm sư cường giả, nhưng mắt thấy việc này có thể khiến cho thánh kiếm sư cường giả biến sắc, lập tức hiểu rõ sự tình là không bình thường. Vội vàng nói: "Nhị vị, chiếc chiến hạm kia có gì không thỏa đáng, có hay không muốn ta phái người đem nó lập tức bắn rơi."

Huy Hoàng lập tức gật đầu.

Vân Trọng vung tay lên, sĩ quan phụ tá chờ đợi một bên lập tức hạ đạt một đạo mệnh lệnh tiến hành công kích chiếc chiến hạm kia.

Không bao lâu, dưới công kích mạnh mẽ của Vân Lai đế quốc, phòng tuyến chiến hạm yểm hộ của Hải Sâm đế quốc bị cường hành xé rách, vài đạo quang trụ năng lượng từ chiến hạm bắn ra, đem chiếc chiến hạm kia oanh tạc cho vô số lỗ thủng, hóa thành một cái hỏa cầu cự đại, bốc cháy hừng hực rồi rớt xuống đất.

Tại trước lúc chiến hạm rơi xuống, một đạo nhân ảnh đột nhiên đằng không bay lên, tại giữa hư không lấy một loại tốc độ cực nhanh vượt qua một khoảng cách lớn, một lần nữa rơi vào bên trong một chiếc chiến hạm khác.

Mặc dù trong lúc này cửa thành của Hải Sâm đế quốc là thập phần xa xôi, thế nhưng lấy nhãn lực kinh người của nhị vị thánh kiếm sư, vẫn mơ hồ phát hiện ra quỹ tích của đạo nhân ảnh kia! Hơn nữa, theo sự di động của đạo nhân ảnh kia, tựa hồ trung tâm hội tụ của lực lượng trong hư không cũng cải biến theo... Dời đến trên chiếc chiến hạm hắn rơi vào.

Lam gia thánh kiếm sư cùng với Huy Hoàng sắc mặt hơi đổi, nghĩ không ra lại có kẻ đem lực lượng oan hồn tràn đầy trong hư không hấp thu vào.

Một người... mặc dù không rõ hấp thu nhiều năng lượng của oan hồn nhiều như vậy để làm gì, thế nhưng nhìn quân đội của Hải Sâm đế quốc đang yểm hộ cho hắn, khẳng định không phải là hảo sự gì.

Nghĩ vậy, Lam gia thánh kiếm sư lập tức truyền lệnh: "Lập tức phái ra cao thủ, đem người nọ sát tử."

Vân Trọng gật đầu, từng đạo mệnh lệnh lần nữa được truyền đi.

Lúc này đây, không chỉ là một chiếc chiến hạm, từ giữa vài chiếc chiến hạm đồng dạng bay ra vài vị lục giai cấp bậc cao thủ, những lục giai cường giả này đều hóa thành một đạo lưu quang, hướng nơi chiếc chiến hạm kia mà sát tới, người còn chưa đến, từng đạo đấu khí với uy lực đáng sợ đã trùng phá thiên không oanh kích lên trên thân của chiếc chiến hạm.

Toàn bộ chiếc chiến hạm bị đánh tan, thân hình cự đại trên trăm mét, cứ như vậy mà bị vài vị lục giai đại kiếm sư đồng thời công kích cho vỡ thành vô sô đoạn, rơi rụng khắp trường không.

Tại nháy mắt chiến hạm bị oanh tạc, một đạo thân ảnh nhất thời đằng không bay lên, đào thoát tới chiếc chiến hạm kế tiếp. Về phần những người bên trong chiếc chiến hạm này... không bị đè chết thì cũng bị rớt chết.

Mục quang của mấy vị lục giai đại kiếm sư dừng ở trên chiếc chiến hạm đã tan vỡ, chú ý nhất cử nhất động của nó, nhìn thấy một người bay ra, thì công kích đều đồng thời tập trung trên người hắn.

Nhưng mà, không đợi bọn họ kịp phát động công kích, kiếm trong tay họ chợt vùng ra, tại giữa hư không xoay tròn, lấy một loại tốc độ nhanh như tật phong, hung ác tàn nhẫn hướng chính chủ nhân mà sát tới.

Thấy một màn như vậy, họ liền nhận ra nét tương đồng với trận chiến mà hơn một trăm ba mươi vị đại kiếm sư thân vẫn. Mọi người đồng thời kinh hô: "Ngươi là đệ tử của Lăng Vân?" Đồng thời đều ngưng tụ đấu khí trong thể nội, lấy lực lượng hồn hậu đem bảo kiếm đang bắn tới đánh bay.

Song, trong sát na bảo kiếm công kích đến bọn họ, trong bảo kiếm chợt bộc phát ra một cổ khí tức khủng bố không gì sánh được, trong nháy mắt liền chấn tán đấu khí khải giáp của bọn họ, kết quả là từ trong cơ thể bọn họ bắn ra một phiến tiên huyết đỏ sẫm.

Kiếm nguyên!

Giữa mấy thanh kiếm tuy rằng chỉ vẻn vẹn ẩn hàm chút đỉnh kiếm nguyên, thế nhưng... đối phó với vài vị lục giai đại kiếm sư này, vậy cũng đủ rồi.

Bởi do cự y khá xa, mọi người cũng không có thấy rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Bất quá tiếng kinh hô của mấy vị lục giai đại kiếm sư trước khi chết, lại bị thuyền viên bên trong vài chiếc chiến hạm ở phụ cận nghe được, tin tức này rất nhanh chóng được truyền tới chủ doanh.

Lúc Huy Hoàng biết được đạo nhân ảnh kia chính là đệ tử của Lăng Vân, trong mắt nhất thời tinh quang đại thịnh!

Hắn không tiếc làm giảm uy vọng của thân phận "Thiên hạ đệ nhất" tôn sư để đi tới chiến trường của một cái lục cấp đế quốc, tự nhiên không phải vì trợ trận cho minh hữu này một cách vô vị như thế. Mục đích chủ yếu chính là vì vị truyền nhân kia của Lăng Vân - cũng có thể nói là, vì năng lực thần kỳ của những thanh kiếm với cường đại linh tính mà vị truyền nhân kia có được.

Dựa vào những thanh kiếm với cường đại linh tính này, có thể sản xuất ra vô số thánh kiếm sư cao thủ - loại năng lực này, tin tưởng chỉ cần là kẻ khôn ngoan, đều có thể nhận ra được giá trị trong đó.

Mục quang của hắn khóa chặt Lăng Vân lại, không có chút trì hoãn đằng không bay lên, tốc độ của bát giai cường giả toàn diện bạo phát, một trận âm thanh phá không kịch liệt vang lên, gào thét hướng mục tiêu sát tới.

Dọc theo đường đi, toàn bộ những chiến hạm của Hải Sâm đế quốc cả gan cản đường đều bị năng lực thần kỳ của kết giới là khống chế lực lượng của thiên địa đem diệt sát, hóa thành những hỏa cầu, hướng phía mặt đất mà rơi xuống, ầm vang khắp nơi.

Lấy kết giới của hắn mà nói, đúng là lấy thế như phá trúc (hau chẻ tre cũng như nhau -DG) mà đem toàn bộ chiến hạm cản đường đánh rơi, tạo thành một giải đất trống rỗng có thể phân biệt được rõ ràng! Ba nghìn chiếc chiến hạm dây dưa nãy giờ cũng tổn thất bất quá năm trăm chiếc, nhưng vị bát giai cường giả này chỉ khẽ động tay chân, cũng đã làm cho trăm chiếc chiến hạm rơi xuống...

Đây vừa vặn chỉ là kết giới của bát giai thánh kiếm sư, nếu như là lĩnh vực của cửu giai cường giả, đừng nói là trên vạn chiếc chiến hạm, cho dù là có nhiều hơn nữa, cũng đều có thể bị hủy diệt!

Vân Lai đế quốc Vân Trọng cố tình muốn cho vị thánh kiếm sư của đế quốc mình cũng đi theo, xem thử có thể hay không chiếm được chút tiện nghi, nhưng thấy hắn cau mày, vội vàng hỏi: "Lam Sơn các hạ, có chỗ nào không thỏa đáng ở đây?"

Lam Sơn lắc đầu.

Vừa rồi, hắn cảm giác thấy vài vị lục giai đại kiếm sư chết đi quá nhanh. Căn cứ theo tình báo, vị đệ tử của Lăng Vân muốn giết chết lục giai cường giả tựa hồ là thập phần trắc trở, dù cho lấy kiếm trận đem họ vây khốn, cũng là dựa vào thánh khí của Lâm Tuyết mới có thể chậm rãi đem mọi người kích sát, công kích của hắn tựa hồ khó có thể phá khai được phòng ngự của lục giai đại kiếm sư... Thế nhưng một màn trước mắt...

Lăng Vân, cách đây hai năm, từ ngũ giai đại kiếm sư tấn thăng đến thánh kiếm sư cảnh giới, lúc này vị đệ tử của hắn... nếu mà cũng kế thừa tốc độ tu luyện khủng bố của hắn...

Nghĩ đến đây, Lam Sơn vội vã đem cái ý niệm đáng sợ này bóp nghẹt.

Lăng Vân là một kẻ quái vật, đệ tử của hắn thế nào mà bình thường được chứ, nếu không phải thế sao có thể khiến cho người khác ăn ngủ không yên.