Chương 197: Ủy khuất của thánh kiếm sư (1)

Cấp bậc kiếm sư cường giả nếu toàn lực ẩn tàng khí tức bản thân, phóng nhãn toàn bộ kiếm sĩ (kiếm sĩ ở đây chỉ người dùng kiếm không phải cấp bật kiếm sĩ - DG) khắp đại lục không một người có thể đem họ phát hiện.

Bất quá, vị này Lăng Vân đã từng trảm sát tồn tại cửu giai cường giả là trường hợp ngoại lệ.

Trước mắt, người được tập trung trong ánh mắt của hắn không phải là ai khác, mà chính thị là Vân Lai đế quốc một trong tứ đại thánh kiếm sư còn sống sót - Phong Đô, Lăng Vân đã cùng với Vân Lai đế quốc thất, bát giai thánh kiếm sư giao thủ nhiều như vậy, vừa chú ý thấy phía sau vị thất giai thánh kiếm sư này, lập tức toàn lực cảm ứng nhất cử nhất động của hắn, bằng vào sự nhạy cảm với thiên đạo pháp tắc, rốt cục đã xác định ra thân phận của hắn.

Thánh kiếm sư Phong Đô khi đến, hiển nhiên đã được Vân Lai đế quốc an bài cho vẹn toàn, thân phận của hắn liền một trăm tám mươi độ chuyển biến, dưới sự đề phòng sâm nghiêm của các kiếm sư gác nơi cửa vào, không một người hoài nghi đến thân phận của hắn, thậm chí một số người còn cung kính xưng hô hắn là: "Á Chiến đại nhân."

Khi hắn đi tới cửa phân hội của kiếm sư công hội, một trong ngũ đại chấp quyền (quản sự - DG) của phân hội Lâm Thủy Lam đích thân đi ra đón, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười cảm kích, chân thành nói: "Á Chiến các hạ có thể tiếp thu lời thỉnh cầu mà đến đây hiệp trợ chúng ta chống lại sự xâm lấn của Vân Lai đế quốc, thật sự là khiến cho chúng ta cảm kích bất tận."

Phong Đô với thành tựu thánh kiếm sư sống hơn trăm năm tuổi thọ, tự nhiên là khống chế tâm tình của mình dễ như trở bàn tay: "Lâm Thủy Lam các hạ đã khách khí rồi, nhớ năm trước ta đã đáp ứng trở thành khách khanh trưởng lão của Lâm gia, lúc này Lâm gia gặp nạn, tất nhiên là muốn góp một phần sức lực."

Nhớ trước đây Lăng Vân, vốn là đại kiếm sư tự nhiên là có nhiều người muốn trở thành khách khanh của Lâm gia, nhưng gần nhất tin tức về Lăng Vân chẳng có, lại đối mặt với uy hiếp của Vân Lai đế quốc, hơn mười vị khách khanh, sau cùng, đúng là chỉ còn có 3 vị là chịu giúp đỡ, trong đó bao gồm bị Á Chiến trước mắt, Lâm Thủy Lam tự nhiên đối với cử chỉ trượng nghĩa của hắn có chút cảm kích.

Lâm Thủy Lam còn dành một phen để bồi dưỡng thêm sự hữu nghị, trong ngôn ngữ để lộ ra ý tứ, hơn phân nửa là đối với vị Á Chiến đại kiếm sư này nhất mực coi trọng cùng với cảm tạ, trong lúc này, Lăng Vân thấy thế thì khẽ cau mày, thật là bị người nhà bán đứng, thế mà vẫn thay người ta đếm tiền a. (bán đứng thì cũng là bán, mà bán thì có tiền, có tiền thì phải đếm, mà người đếm tiền ở đây lại là mình, khửa khửa! - DG)

Từ thái độ của Lâm Thủy Lam xem ra, Á Chiến không chỉ lẫn vào nội bộ của tổ chức bọn họ, thậm chí còn đạt được tín nhiệm rất cao của các nàng ấy... Lấy vị Á Chiến này làm ví dụ, trở thành gián điệp bên trong nội bộ cũng không phải là khó, như thế này thì người thứ hai, người thứ ba, thậm chí là vô số, khẳng định là cũng ẩn giấu ở xung quanh... Xem chừng, Vân Lai đế quốc từ lúc đám người Lâm Tuyết có ý niệm tại kiếm sư công hội phát triển, cũng đã cài vào vô số nhân thủ...

Lúc trước khi tìm kiếm Diệu Âm, Lăng Vân còn cảm giác Lâm Tuyết giúp mình thành lập một cái thế lực còn có chút chỗ tốt, hiện tại xem ra... Một cái thế lực căn bản không thể khống chế, tồn tại vô số tai họa ngầm, đối với bản thân mình mà nói tuyệt đối là hại lớn hơn lợi! Giống như lúc này đây, nếu hắn tùy tiện chạy bừa đi tìm Lâm Tuyết, nói không chừng đã bị những vị gián điệp này vạch trần, đến lúc đó, lấy thực lực ngũ, lục giai đại kiếm sư của hắn mà nói...

"Vân Lai đế quốc chung quy là thất cấp văn minh. Khâu tình báo của bọn họ nếu muốn lẻn qua Hải Sâm Đế Quốc, tại nơi này cài nhân thủ vào, thật đúng là đều không phải việc gì khó khăn cả." Nghĩ vậy, Lăng Vân trầm ngâm trong chốc lát. Chung quy là quyết định trước tiên giải quyết phiền phức đến từ vị thánh kiếm sư này đã. Một khi để cho hắn tiến nhập vào nội bộ kiếm sư công hội, dùng một ít thủ đoạn phong tỏa toàn bộ đạo cụ của thần điện dùng để cảm ứng năng lượng ba động, đến lúc đó lấy thực lực mạnh nhất của đám người Lâm Tuyết chỉ là ngũ giai, khẳng đinh là sẽ bị vị thánh kiếm sư cường giả này giết sạch.

Ngay khi Lâm Thủy Lam cùng với Á Chiến hàn huyên vài câu, có ý niệm an bày chỗ nghỉ ngơi cho hắn, Lăng Vân ở bên cạnh bỗng nhiên trước mặt mọi người, lấy một loại bộ pháp quỷ dị bất khả tư nghị, xuyên thấu tầng tầng lớp lớp bảo hộ của kiếm sư ở ngoại vi, rơi xuống trước mặt Á Chiến.

Các kiếm sư ở giữa sân bỗng nhiên thấy có người lao tới, nhất thời thất kinh, tới tấp rút kiếm, hét lớn một tiếng: "Người nào!"

Bất quá phản ứng của Lâm Thủy Lam lại cực nhanh. Trước tiên đưa tay ra mà nói: "Dừng tay!"

Khi nàng thấy Lăng Vân bước vào trước mặt Á Chiến, cũng không có trước tiên động thủ, có thể thấy được cũng không phải là nhằm vào phía mình tấn công, hơn nữa dựa theo bộ pháp đáng sợ không thể nhìn ra được của đối phương, người trẻ tuổi trước mắt này, thực lực cực mạnh, sợ là không dưới thực lực của tứ giai đại kiếm sư. Thậm chí đạt được ngũ giai cũng nói không chừng.

Có thể bồi dưỡng ra cường giả trẻ tuổi như thế, thực lực phía sau khẳng định không đơn giản. Trước mắt các nàng là loạn trong giặc ngoài, vạn vạn lần không thể tuỳ tiện mà đắc tội với loại này thần bí cường giả.

Lâm Thủy Lam hiển nhiên không nhận ra Lăng Vân đã qua cải biến dung mạo cùng với chiều cao, có chút cảnh giới nhìn hắn, nói: "Các hạ là người phương nào, lại ngăn ở lối đi của chúng ta, không biết là có ý gì?

Lăng Vân phảng phất như là người xa lạ chỉ nhìn nàng một cái, ánh mắt trực tiếp tập trung vào thất giai thánh kiếm sư Phong Đô, không chút nào che giấu phóng thích ra hận ý cũng sát khí trong mắt của bản thân: "Á Chiến, hai mươi mốt năm trước, một màn huyết tẩy Dạ gia chúng ta, ngươi còn không có quên chứ?"

Bởi vị thất giai thánh kiếm sư kia lại đi giả trang vị kia lục giai đại kiếm sư Á Chiến.

Hắn căn bản không phải là Á Chiến chính thức, chỉ bất quá là dịch dung để mạo danh thay thế người đó mà thôi, làm sao mà biết được Á Chiến hai mươi mốt năm trước đắc tội với người nào? Bất quá vị nam tử trước mắt này giống như có hận ý như đã thâm nhập cốt tủy, cùng với sát ý thật sự rõ ràng, chuyện này rõ ràng không giống giả bộ a, chẳng lẽ...

Trong lòng hắn âm thầm mắng một câu, vị Á Chiến này trên người thực sự là phiền phức không ít, thế nhưng đối phương nếu đã kêu đích danh tự của mình, khẳng định là nhận thức mình, nếu như bản thân mình trả lời bậy bạ, nói không chừng sẽ bị nhìn ra kẽ hở, do đó phá hủy đại kế của chính mình. Hắn âm thầm nhìn lướt qua năng lượng ba động trên người Lăng Vân, khoảng cỡ giữa tam, tứ giai gì đó, trong lòng đã có chủ ý, trên mặt dần dần hiện lên một tia cười nhạt: "Ta tưởng là ai, nguyên lai là ngươi."

Mọi người vừa nghe, nhất thời minh bạch, đây là địch nhân đích Á Chiến tới trả thù.

Dù sao tối đa cũng chỉ là một tứ giai đại kiếm sư mà thôi, để mau chóng đem phiền phức này giải quyết, Á Chiến đúng là chủ động nói: "Hai mươi mốt năm trước ngươi may mắn chưa chết, bất quá lại không hảo hảo ẩn đi, cư nhiên còn dám can đảm ở trước mặt ta xuất hiện, quả nhiên là Thiên đường có lối không đi, Địa ngục không cửa lại thích xông vào. Ngày hôm nay vô luận như thế nào, ngươi cho dù chắp thêm cánh cũng đừng hòng chạy thoát! Thỉnh các vị nhượng chỗ cho lão phu giải quyết một chút ân oán cá nhân."

Nếu là Á Chiến tự mình nói ra muốn đơn độc giải quyết ân oán cá nhân, đám người Lâm Thủy Lam tự nhiên cũng không nhúng tay vào. Hơn nữa một vị tứ giai đại kiếm sư, lấy thực lực lục giai của Á Chiến, đủ để ứng phó.

Về phần chỗ này không cho phép chiến đấu?

Quy tắc này, căn bản hạn chế không nổi lục giai đại kiếm sư cường giả.

Lăng Vân cũng không nghĩ tới Á Chiến cư nhiên phối hợp như thế, hừ nhẹ một tiếng: "Hôm nay, hưu chết về tay ai còn chưa biết." Nói vừa xong, một thanh bảo kiếm cấp bậc Sử Thi trong nháy mắt xuất hiện trong bàn tay hắn, trước sự kinh hô của mọi người xung quanh, mang theo bất quá là đấu khí ba động của tam, tứ giai kiếm sư, hướng về phía Á Chiến đánh tới.

Không có tự mình đối mặt với Kiếm chi quỹ tích (kiếm kỹ lấy quỹ tích xuất kiếm huyền diệu làm gốc - DG) huyền diệu của kiếm kỹ công kích, vĩnh viễn không biết sự huyền bí ẩn tàng trong đó như thế nào.

Tại trước đây, những thất giai thánh kiếm tại Vân Lai thi đấu đài đối với đạo Kiếm chi quỹ tích đánh tới, tốc độ quá trì độn thì cảm thấy rất khó hiểu, cho rằng đây sai lầm của nó, dẫn đến cuối cùng phải chôn vùi tính mệnh quý giá. Bất quá, khi bọn hắn chân chính đối mặt công kích của đạo Kiếm chi quỹ tích này, thì mới biết được, loại công kích này có bao nhiêu đáng sợ!

Bất quá, thất giai thánh kiếm sư dù sao cũng là thất giai thánh kiếm sư, trong lúc này trước mắt kiếm cho dù rất sung mãn, không có kẽ hở, tựa hồ từng trải thiên chuy bách luyện, nhưng hắn có thể khéo léo phá giải. Chỉ cần hắn đem thực lực của chính mình hoàn toàn tuôn ra, không phải áp chế năng lượng cỡ tam, tứ giai, thì hoàn toàn là dễ dàng như trở bàn tay...

Nhưng hắn có thể làm như vậy sao?

Một khi hắn chân chính thi triển ra lực lượng thất giai thánh kiếm sư, cho dù có thể nhận được đãi ngộ rất tốt, nhưng không hề nghi ngờ, tất nhiên sẽ khiến cho người của Lâm gia hoài nghi cao độ... Nghĩ vậy, thất giai thánh kiếm sư trong lòng không nhịn được thầm mắng: "Á Chiến này, thế nào đắc tội với người ở khắp nơi, hơn nữa người bị hắn đắc tội sớm không đến, mà muộn lại không đến, hết lần này tới lần khác ở tại thời khắc mấu chốt tìm tới cửa!"

Về phần kiếm pháp ẩn chứa thiên đạo quỹ tích của Lăng Vân,, lấy nhãn lực của hắn, tự nhiên nhìn không ra. Hắn chỉ cho là người trước mắt bị huyết cừu hai mươi mốt năm trước kích thích, lúc nào cũng khắc khổ nỗ lực tu luyện, lúc này mới luyện ra khỏi như thế một bộ kiếm pháp uyển chuyển tự nhiên, thiên chuy bách luyện như thế.

Hắn giả mạo Á Chiến, không chỉ là mô phỏng theo tu vi, tựu ngay cả kiếm kỹ, lời nói và việc làm, cùng với phong cách chiến đấu, cũng mô phỏng theo, miễn cho đám người Lâm gia với thần kinh khẩn trương cao độ nhìn ra manh mối gì đó. Vừa phải chiến đấu, vừa phải phân tâm lo lắng nhiều như vậy vấn đề, hắn có khả năng huy xuất ra được năng lực chiến đấu cường đại sao, không cần phải nói, cũng có thể thấy được.

Chứng kiến một màn trước mắt, ý niệm đem vị thất giai thánh kiếm sư này kinh sợ thối lui hoặc bại lộ ra thân phận của hắn, Lăng Vân trong lòng khẽ động, cảm thụ được đối phương bất quá tương đương với thực lực nắm giữ lục giai kiếm kỹ phổ thông, hắn đã mơ hồ nắm được nội tình, một phương án cụ thể bắt đầu hình thành ở trong đầu.

Ngay sau đó, công kích của Lăng Vân lập tức biến đổi trở nên vô cùng sắc bén, mỗi một chiêu trong đó ẩn chứa sát ý theo kiểu nhất kích tất sát, tựa hồ chân chính đem thánh kiếm sư trước mắt trở thành cừu nhân giết chết cha mẹ, nhiều lúc, thậm chí cũng áp dụng đấu pháp lấy mạng đổi mạng, cùng với liều mạng.

Dưới tình huống như vậy, dù cho hắn vẻn vẹn bộc lộ ra tu vi tứ giai đại kiếm sư, cũng vẫn là làm cho Á Chiến giả hay là Phong Đô một trận luống cuống tay chân.

Lục giai đối với tứ giai, cũng không phải là thất giai đối với lục giai, không có ưu thế áp đảo của kiếm thế trong lúc này, tứ giai đại kiếm sư liều mạng cũng cấp cho đối phương phiền toái nhất định, cũng không tính là cái gì kỳ quái.

Đương nhiên, cũng chỉ là phiền toái nhất định mà thôi! Một vị tứ giai đại kiếm sư, dù cho muốn đả phá được đấu khí áo giáp của lục giai đại kiếm sư, cũng cần một quá trình tích tụ lực đạo, chỉ cần vị lục giai đại kiếm sư kia không phải một kẻ ngu si, khả năng thua bởi tứ giai đại kiếm sư gần như là bằng không!

...

Hai vị thiếu nữ ở khu chiêu đãi Kiếm sư đồng dạng bị tràng chiến đấu của đại kiếm sư cấp bậc kia hấp dẫn mục quang, ở bên trong xa xa mà nhìn vọng ra!

"Người kia, cũng thật là, dĩ nhiên dám can đảm hướng Á Chiến đại kiếm sư các hạ khiêu chiến, đây không phải là tự đi tìm tử lộ sao."

"Khả Khả tỷ, nhìn không ra tới ngươi tựa hồ rất quan tâm hắn nha."

" Ngươi tiểu nha đầu này, ít nói lại cho ta."

Thiếu nữ hoạt bát thè lưỡi, cười hi hi nói: "Bất quá Khả Khả tỷ người cũng là thật tinh mắt nha, hắn nguyên lai không chỉ là kiếm sư, mà là một vị đại kiếm sư ấy chứ, đại kiếm sư trẻ tuổi như thế, tương lai khẳng định là tiền đồ vô lượng. Ân, vì chờ đợi cừu nhân, dĩ nhiên dừng ở chỗ chúng ta bực này thời gian hơn một tháng... Hảo nghị lực mà! Ta hiện tại bắt đầu bội phục vị đại kiếm sư các này này rồi."

"Tiểu nha đầu, đổi giọng thật là nhanh, biết rõ nhân gia đúng là đại kiếm sư, tức thì xưng hô là các hạ mà."

"Khả Khả tỷ nha, ta ủng hộ người đấy, lấy mị lực của người, hắn khẳng định chống đỡ không được. Nếu như gả cho một vị đại kiếm sư, sau này khẳng định là cẩm y ngọc thực (ăn ngon, mặc đẹp - DG), vinh hoa phú quý bất tận."

"Đi đi đi, con bé ngốc nghếch này mau đi chỗ khác đi."

"Ha ha..."

...