Chương 25: Yêu ma

Đêm đen như mực, người đi đường càng lúc càng thưa thớt, một luồng khí lạnh lan tỏa, con ngựa dưới thân Lý Hồng Y có vẻ hơi bồn chồn.

Siết chặt dây cương, Lý Hồng Y vẻ mặt cảnh giác, liếc nhìn Lý Phàm phía trước, không nhịn được lên tiếng hỏi.

"Ngươi có cảm thấy một luồng âm khí không."

Hẻm phố quá yên tĩnh, trên người lạnh toát, gió lạnh thổi vào người khiến nàng có chút bất an.

"Lý cô nương có muốn quay về trước không?" Lý Phàm quay đầu khuyên nhủ, đêm ở Lâm An thành không chỉ âm khí nặng mà yêu khí cũng nặng.

Lý Hồng Y trừng mắt nhìn Lý Phàm, liếc mắt không thèm để ý đến hắn.

Lại khuyên nàng đi?

Thấy ánh mắt của Lý Hồng Y, Lý Phàm liền không nói gì nữa, Lý Hồng Y này đúng là có chút cá tính, ngoài lạnh trong nóng.

Nếu là Hoàng Yên kia, hắn cũng lười để ý.

Trên phố, một cơn gió lạnh ập đến, mang theo hơi lạnh thấu xương, Lý Phàm nhìn về hướng gió lạnh thổi tới, chỉ thấy trong hẻm phố có một bóng người mặc áo trắng xuất hiện.

"Quỷ tu." Lý Hồng Y cưỡi ngựa đến bên cạnh Lý Phàm, nắm chặt cây trường thương trong tay.

Gió lạnh thổi tới, bóng người mặc áo trắng như ma quỷ, từ xa nhìn Lý Phàm một cái, sau đó bay về một hướng khác, dường như chỉ để cảnh cáo bọn họ.

"Quỷ vật có thể ăn dương khí của người để tu luyện nhưng nữ quỷ này dường như không có ác ý."

Con ngựa dưới thân Lý Hồng Y tỏ ra có chút bồn chồn, nàng siết chặt dây cương, cảm thấy có chút kỳ lạ.

Chẳng lẽ nữ quỷ kia biết bọn họ là người tu hành?

Lý Phàm không nói gì, nữ quỷ này dường như chỉ muốn dọa bọn họ.

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm u ám, thân hình nhảy lên, rơi xuống trên mái nhà, như vậy tầm nhìn sẽ tốt hơn một chút.

"Yêu ma đều có thể ăn người để tu luyện, nguy hiểm như vậy." Lý Hồng Y nhắc nhở, mặc dù biết thực lực của Lý Phàm không tệ nhưng màn đêm buông xuống ở Lâm An thành khiến nàng cảm thấy bất an, không biết ẩn chứa nguy hiểm gì.

"Lý cô nương vẫn nên về sớm đi." Lý Phàm nói với Lý Hồng Y, nói xong liền chạy trên mái nhà về phía trước.

Lý Hồng Y nhìn bóng lưng của Lý Phàm nhẹ cắn môi đỏ, muốn cưỡi ngựa đuổi theo nhưng con ngựa dưới thân lại không dám tiến lên, thân hình Lý Hồng Y nhảy lên, chân đạp lên lưng ngựa, bay lên giữa không trung, cũng rơi xuống trên mái nhà, đuổi theo Lý Phàm phía trước.

Lý Phàm nghe thấy động tĩnh phía sau quay đầu lại nhìn, vừa định mở miệng thì nghe Lý Hồng Y trực tiếp ngắt lời: "Ngươi im miệng!"

Lý Phàm: "..."

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp lạnh như băng sương kia, Lý Phàm không khỏi nhớ đến sư tỷ, dường như đã lâu rồi không bị sư tỷ mắng, trên mặt Lý Phàm không khỏi nở một nụ cười ấm áp.

"Hắn cười cái gì?" Lý Hồng Y nhìn nụ cười kỳ quái của Lý Phàm lộ ra vẻ khác thường.

Bảo hắn im miệng mà hắn có vẻ rất vui ư??

Bị Lý Phàm gọi đi gọi lại mấy lần, nàng thật sự có chút tức giận, ở một góc nhỏ của Lâm An thành này, nàng cũng miễn cưỡng được coi là 'thiên tài nữ tử ' chứ nhỉ?

Khi nào từng bị người ta ghét bỏ như vậy.

Nghĩ đến đây, Lý Hồng Y có chút không vui nhìn bóng lưng của Lý Phàm, tăng tốc độ, đuổi theo đối phương.

Hai người một trước một sau, chạy trên mái nhà.

Đêm ở Lâm An thành càng lúc càng lạnh, trên phố thỉnh thoảng có quỷ vật xuất hiện, ở xa xa trong hẻm phố, dưới bầu trời đêm tĩnh lặng, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hét thảm kinh hoàng, còn có tiếng nhà cửa bị đập vỡ, đó là yêu vật đang hoành hành ở Lâm An thành.

Khuôn mặt thanh tú của Lý Hồng Y phủ lên tầng một hàn khí.

Ở con hẻm không xa bọn họ truyền đến tiếng hét thảm, hai bóng người nhảy về phía đó, tầm mắt phía trước, bọn họ nhìn thấy một con yêu quái gầy trơ xương, da vàng, mặt chó sói, hai cánh tay như xương, bàn tay như móc câu, khóe miệng còn nhỏ máu, dưới chân nó nằm một xác chết.

"Nghiệt súc!" Lý Hồng Y nhìn cảnh máu me đó, sắc mặt lạnh như băng, yêu ma ở Lâm An thành đã ngang ngược đến mức này rồi sao?

Con sài yêu kia nghe thấy động tĩnh, đôi mắt khát máu nhìn về phía bọn họ, yêu khí cuồn cuộn, sài yêu đã là nửa người nửa yêu, hai chân đột nhiên lao về phía Lý Phàm và Lý Hồng Y, khóe miệng nó còn liên tục nhỏ máu.

"Ầm..."

Sài yêu nhảy lên, lao về phía Lý Phàm và Lý Hồng Y trên mái nhà, trên người Lý Phàm một luồng khí thế sắc bén trào ra, ngay lúc này, một bóng người mặc áo đỏ bên cạnh hắn vụt qua, trong tay liệt diễm trường thương mang theo lửa giận lao ra, nàng nhảy lên, sài yêu không kịp né tránh liền bị trường thương của Lý Hồng Y đâm xuyên thân thể giữa không trung.

Nhảy xuống đất, Lý Hồng Y ném xác sài yêu xuống, nhìn thoáng qua xác chết đã bị cắn nát không còn hình người trên mặt đất đằng xa, tâm trạng có chút nặng nề.