Chương 7: Kính Hồ, Lạc Thôn

Kính hồ nằm phía Đông Nam Đại Việt Quốc cách Phàn Thành 1500 dặm về phía nam, nơi đây quanh năm khí hậu ôn hòa là 1 trong những tuyệt hồ trong địa phận Đại Việt Quốc. Hồ nước quanh năm trong xanh, đứng trên thuyền có thể thấy tận đáy hồ. 200 dặm ven hồ cây liễu xum xuê rũ bóng mát. Hồ nước như tấm gương sáng phản chiếu lại những hình ảnh của hàng liễu trên bờ tạo cho người nhìn cảm giác như lạc vào ảo cảnh chốn nhân gian. Nơi này nằm gần biên giới nên dù cho cảnh có đẹp nhưng lại ít người qua lại. có lẽ vì thế mà vẫn còn giữ lại nét hoang sơ vốn có.

Xung quanh Hồ là những lang chài có lớn có nhỏ, Hầu hết đầu dựa vào đánh bắt thủy sản trong hồ để sinh sống. Đôi khi có 1 số làng có nuôi trồng thêm thủy sản, vườn rau để tăng thêm sự đa dạng cho cuộc sống. Giữa trưa hè nóng bức , ở một làng chài được gọi là Lạc Thôn có một đám thanh thiếu niên đang kéo lưới

- Này kéo mạnh lên, bộ sáng nay các ngươi chưa ăn cơm hả. Nặng tay như thế này thì hôm nay bội thu rồi. Kéo thật mạnh cho ta, ta mà biết tên nào lười biết thì đừng tránh nắm đấm của Thiết Ngưu ta.

Một thanh niên cường ráng tuổi chừng 25, cởi trần cùng với làn da ngăm đen càng làm cho những cơ bắp của hắn thêm rắn chắc, mồ hôi tuôn ra như tắm vừa ra sức hét lớn. Đám thanh niên còn lại nghe xong liền hừng hực khí thế kéo thật mạnh. Giữa đám lưới những con cá bạc nhảy loạn làm bọn nước văng tung tóe. Thiết Ngưu quay qua bên trái thấy 1 thiếu niên đang ngồi đan lưới thì lớn giọng quát.

- Này tiểu Diệp tử còn ngồi đó đan lưới làm gì mau qua đây cho ta.

Thiếu niên ngoẳn mặt lại, mắt kiếm mày sắc, đôi mắt sáng như sao trên trời tuy chỉ mới là thiếu niên nhưng cũng được xem là kiệt xuất anh tuấn. Đáng tiếc là trên người lại thiếu đi 1 cánh tay, người này không phải Diệp Thu thì còn ai. Hắn đến thôn hẻo lánh này cũng đã 2 tháng. Chuyện là sau khi người Diệp Gia tìm Thấy DIệp Đường, từ trong miệng hắn biết được DIệp Thu còn sống và khiến cho hắn nữa sống nữa chết, triệt để trở thành một phế nhân. Lão tổ Diệp Gia nổi giận xung thiên tung món tiền thưởng lớn truy nã Diệp Thu khắp Đại Việt Quốc làm cho hắn phải trốn đến vùng gần biên giới này.

Diệp Thu đứng dậy nhanh chóng đi đến chổ đám người phụ giúp kéo lưới. Hắn không dùng nội khí mà chỉ dùng sức mạnh cơ thể như người bình thường khiến cho cả người hắn mồ hôi nhễ nhại nhưng càng làm toát lên vẽ đàn ông. Đám phụ nữ trong thôn đang cầm rổ và thúng đừng chờ cười đùa khúc khích ghẹo 1 cô bé mới 9-10 tuổi.

- Hahaha chúng ta nói này Tiểu Điệp ngươi thấy Tiểu Diệp tử thế nào. tuy hắn là người nơi khác đến nhưng có vẽ là người tốt lại còn anh tuấn nữa chứ. Ngươi xem còn không mau thổ lộ nếu không đừng trách đám tỷ tỷ bọn ta ăn mất đấy.

Cô bé đứng đấy tay cầm rổ tre, mặc một bộ bố phục thường thấy của những người sống ven biển ven hồ vẫn không làm mất đi khí chất tiểu mỹ nữ của mình. khôn mặt trái xoan với đôi má ửng hồng lên vì mắc cỡ, nàng hé đôi môi mõng đỏ hồng của mình lên cố sức trả lời.

- Các tỷ tỷ thật xấu xa, ghẹo người ta, các tỷ còn nói nữa ta sẽ không thèm giúp các người chuyển cá nữa.

Lông mày lá liễu cùng đôi mắt to tròn trong sáng nheo lại càng làm cho Tiểu Điệp thêm dễ thương, cô bé tên là Yến Tiểu Điệp vốn là cháu ngoại của trưởng thôn, tuy sống trong làng chài nhưng vẫn có 1 làn da trắng tuyết, tuy còn nhỏ tuổi nhưng tưng lai chắc chắc là 1 đại mỹ nhân.

Lạc Thôn là làng chài định cư ở kính hồ đã hơn 200 năm do tổ tiên của Tiểu Điệp lập ra. trong thôn có hơn 150 người già trẻ cùng chung sống với nhau. Họ sinh sống bằng nghề đánh cá và trồng trọt. Hàng ngày đàn ông sáng sớm lên thuyền ra hồ thả lưới đến trưa kèo lưới về, phụ nữ thì phụ giúp và nấu ăn. Đến cuối tháng họ sẽ đem một số sản vật bán cho những đội buôn nơi khác để đổi lấy vật dụng cần thiết. Tuy hầu hết thôn làng là người thường nhưng do hàng ngày làm việc hấp nạp linh khí thiên địa một số người có chút căn cốt vẫn có thể tu luyện 1 chút. như Thiết Ngưu là người mạnh nhất trong làng là võ giả Luyện Khí Cảnh tầng 6,vừa đi lính về được 2 năm còn lại khoảng 20 người thì khoảng từ tầng 2 đến tầng 4 luyện khí cảnh.

Lúc Diệp Thu mới đến xin ở lại tuy mọi người có hơ bài xích, nhưng mà mưa dầm thấm đất thấy hắn cũng thật thà nên mọi người cất cho hắn một chòi nhỏ ở cuối làng để tá túc. Từ lúc đến đây hắn chưa bao giờ bộc lộ sức mạnh, tuy nhiên giờ đây hắn đã là võ giả Luyện Khí Cảnh tầng thứ 9 đỉnh phong. sau khi có được phần còn lại của Vân Long Quyết từ trong tay Diệp Đường, chỉ vỏn vẹn trong vòng 2 tuần hắn đã luyện thành tầng thứ 4 cảnh giới khiến chân khí trong cơ thể nâng lên một lượng lớn và thuận lợi đột phá tầng thứ 9 Luyện Khí Cảnh. Tuy nói tầng 4 và tầng 5 thích hợp với Luyện Thể Cảnh nhưng Diệp Thu thân là người khôn hoàn mỹ nên việc nâng cao nội lực sẽ không dễ dàng như người thường. Tuy nhiên hắn dựa vào ngộ tính siêu việt của mình sau khi trùng sinh mới có thể rút ngắn bớt khó khăn này. Phải biết là dù là Diệp Đường muốn luyện thành tầng thứ 4 Vân Long Quết hay Hoán Nhận Quyết ít nhất cũng phải nữa năm.. Mà Diệp Thu chỉ mất có 2 tuần đủ thấy ngộ tính của hắn yêu nghiệt như thế nào.

Sau khi kéo lưới vào thì đám đàn ông trong làng tản ra nghĩ ngơi để việc thu gom lại cho những người phụ nữ, Diệp Thu tìm 1 gốc cây gần đó dựa vào uống một ít nước ngắm nhìn vẽ đẹp Kính Hồ cũng như cuộc sống nơi đây. Còn 4 tháng nữa mới đến đại hội Tuyển Trạch của các tông môn nên hắn không vội, trước tạm tru chân nơi đây, thứ nhất là né tránh Diệp Gia truy sát, thứ hai là nâng cao sức mạnh có như vậy mới có thể đầu nhập vào tông môn, đến lúc đó dù Diệp Gia có tìm đến cũng không dám làm gì hắn. Nhưng một khi hắn mạnh hơn thì Diệp Gia coi như bị diệt. Đang suy nghĩ thì một mùi hương nhẹ nhàng xông vào mũi hắn đi theo đó là giọng nói của Tiểu Điệp.

- Có phải Tiểu Diệp ca ca suy nghĩ muốn rời khỏi Lạc Thôn, Tiểu Điệp biết huynh rồi sẽ rời đi nhưng không biết sau này còn nhớ đến Tiểu Đệp hay không.

Diệp Thu chột bừng tĩnh quay sang nhìn cô bé đang ngồi gần mình. rồi lại nhìn nhưng người khác trong thôn. Hắn nơi đây tuy mới 11 tuổi nhưng lúc trước ở nơi trái đất kia đã là thanh niên 25 tuổi. tay vẫn còn những ký ức của Diệp Thu kia nhưng thật sự thì hắn chỉ mới sống có ba tháng ở đây còn những người này mới là những người thân thiết nhất với hắn, coi hắn như người thân trong nhà, cho hắn nơi gọi là nhà.

25 năm ở trái đất hắn cũng có gia đình có cha mẹ, nhưng cha mẹ hắn ly hôn năm hắn vừa tròn 5 tuổi, bị đưa vào cô nhi viện bằng nghị lực phi thường năm 22 tuổi tốt nghiệp đại hoc Quốc Gia loại giỏi nhưng đời thì không phải cứ giỏi là sẽ tốt. từ 22-15 tuổi hắn chỉ là 1 nhân viên văn phòng bình thường với mức lương ít ỏi, vì tính tình ít nói nên bị mọi người trong cơ quan chèn ép. Hắn bị tai nạn giao thông chết ở trái đất khi chưa có sự nghiệp chưa biết tình yêu.

- Nhớ chứ mọi người đều là người thân của ta, đều là gia đình của ta.

Hắn xoa đầu cô bé rồi nói. đôi mắt hắn cay cay và lòng hắn thầm nhủ " Thiên đã cho ta sống lại, lần này ta phải sống cho thật xứng đáng"

Hai người đang trò chuyện vui vẻ thì tử phía Kính Hổ truyền đến thanh âm pháo vang rền Ầm Ầm, sau đó là 2 chiếc thuyền xuất hiện, trên cột buồn treo những lá cờ hình đầu lâu. Dân làng lập tức hoảng hốt chạy toán loạn, phụ nữ và người già bế trẻ con chạy vào rừng còn dám thanh niên trai tráng thì do Thiết Ngưu cầm đầu cầm vũ khí đứng hướng ra biển.