Chương 58: Phong Vân Hợp Nhất, Ma Ha Vô Lượng Kiếm

Đàn yêu thú hơn vạn con như dòng lũ từ sâu trong rừng tràn ra rồi lao vào nhóm đệ tử Nhật Nguyệt Giáo. Nhóm đệ tử đều là tinh anh trong tinh anh, được tuyển chọn cẩn thận để giam gia bí cảnh, mỗi người đều không hề tầm thường. Từng luồng, từng luồng sáng đủ màu sắc lóe lên, tiếng nổ đinh tai, tiếng yêu thú gầm rú giống như trong địa ngục chiến trường.

Diệp Thu còn đang đắm chìm trong cảnh giới vô cùng huyền ảo. Phía sâu trong rừng rậm, Hoàng Mao Yêu Bằng toàn thân phát ra quang mang, ánh mắt mang theo sát khí bừng bừng vung cánh bay vọt lên trời cao.

Yêu thú tràn ra, đen kịt cả một góc rừng, giữa bầy yêu thu một số con yêu thú cấp ba cũng đang bắt đầu rình rập chờ thời cơ tấn công, khí thế của bọn chúng tỏa ra kinh người, khiến cho nhóm đệ tử Nhật Nguyệt Giáo chú ý.

Tư Mã Lãng vung quạt, một cơn lốc nhỏ kéo theo ánh lửa bay ra cuốn một đoàn yêu thú vào trong rồi vừa vặn đốt chết bọn chúng, Sau đó hắn nhanh như điện, lùi về phía đội nhóm.

- Đám yêu thú cấp ba đang rục rịch chuẩn bị tấn công, không khéo chúng ta không cầm cự được.

Nhóm đệ tử khác cũng đang lâm vào ác chiến, nếu như chỉ có yêu thú cấp một, cấp hai thì bọn chúng còn có thể chống đỡ, nhưng yêu thú cấp ba xuất hiện thì rất khó có thể cầm cự được lâu. Tư Mã Kỳ xoay người hai tay nàng bay múa, hai thanh loan đao như thể hai sinh vật sống, theo cánh tay nàng liên tục chém giết, yêu thú chết trên tay này nhiều khó đếm hết.

- Tập trung thủ hộ Tiểu Sư Thúc tổ, ta tin nếu người đã dám ở đây đột phá thì chắc chắn đã tính tới tận cùng cuộc chiến rồi.

Phía trên cao, một con yêu thú không lồ, cánh dài gần hai mươi met đang bay lượn âm trầm, nhìn chằm chằm vào đám người phía dưới, nó há miện hét lên một tiếng chói tai.

Mấy mươi con yêu thú cấp ba, vừa rồi còn đang ẩn nấp lập tức tỏ ra hung bạo hơn rồi lao thẳng vào nhóm đệ tử. Tư Mã Kỳ đang chém giết đến đỏ mắt chợt bị tiếng gầm của Hoàng Mao Yêu Bằng làm cho hoảng loạn, Nàng vội trấn định lại thì phát hiện đám yêu thú cấp ba cuối cùng cũng đã hành động.

- Tam cấp yêu thú Xích Luyện Điểu, Huyết Ô Nha, Hỏa Liệt Điểu, Song Đầu Điểu, Tứ Trảo Ưng, Phi Tích Dịch, Quỷ Điêu, Sáp Sí Yêu Lang, nhiều yêu thú cấp ba như vậy, chúng ta làm sao chịu nổi.

Trên cánh tay Tư Mã Kỳ, trữ vật giới chỉ sáng lên, bàn tay nàng nhiều ra một cái chuông lớn rồi cái chuông này từ từ bay lên trước mặt.

- Trấn Hồn Chung, đi

Chiếc chuông màu xanh đồng sáng lên, rồi từ từ hóa lớn rồi dõng dạc đánh một tiếng trầm hùng.

- Keng.....

Lấy nó làm trung tâm, một làn sóng linh khí cực mạnh tỏa ra bán kính gần hai mươi mét, những yêu thú cấp một nằm trong bán kính bị linh khí đánh tan thành huyết vụ, yêu thú cấp hai thì lục phủ ngũ tạng nát tan, thất kiếu chảy máu mà chết. Chỉ còn hơn mười con yêu thú cấp ba thần hồn hoảng sợ, hốc mắt chảy ra từng dòng máu.

Đám đệ tử còn lại của Nhật Nguyệt Giáo cũng không chậm trể, xuất ra từng chiêu, từng thức mạnh nhất của mình trong tích tắc chém giết hơn mười con yêu thú cấp ba.

Khóe miệng Tư Mã Kỳ rĩ ra một dòng máu, vừa rồi nàng huy động Trung Phẩm bảo khí Trấn Hồn Chung phát công quá độ, nhất thời cơ thể không thể chịu được linh khí trong cơ thể có phần rối loạn.

Thú triều chợt ngừng lại trong chốc lát, đàn yêu thú thấy bảo khí xuất hiện thì có phần sợ hãi. Một số lượng lớn yêu thú sợ hãi nằm rạp xuống đất không dám tiến lên nữa, Đám yêu thú cấp ba còn lại cũng an tĩnh hơn, ngữa mặt lên trời nhìn về phía Hoàng Mao Yêu Bằng.

Con thượng cổ dị chủng, Hoàng Mao Yêu Bằng vung cánh, toàn thân nó lam quang chốt động, hai cái lông vũ màu vàng tỏa ra ánh sáng chói mắt, nó há miệng thổi ra một luồng sáng xanh biếc về phía Trấn Hồn Chung, rồi thuận thế lao xuống.

Tư Mã Kỳ phát hiện luồng sáng hướng về phía mình thì giật mình, hai tay nàng kết ấn, một thân công lực Trúc Cơ cảnh sơ kỳ bộc phát đến tận cùng, xung quanh nàng luồng khí tím tỏa ra sáng ngời, sau lưng hư ảnh mặt trăng khuyết hiện ra, Trấn Hồn Chung xoay lại, miệng chuông hướng về phía Hoàng Mao Yêu Bằng, bắn ra một luồng ánh sáng tím chói mắt.

Hai luồng sáng to bằng vại nước va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ khủng khiếp làm rung chuyển cả một phiến thiên địa.

-Bùm...

Tiếng nổ vang trời, dư chấn bừa bãi tàn sát tỏa ra xung quanh cả trăm mét, cây cối bị thổi bay, còn những yêu thú trong bán kính này con thì bị chấn nát, con thì bị thương nặng. Đám đệ tử Nhật Nguyệt Giáo cũng không khá hơn, toàn thân đầy vết thương, linh khí trong cơ thể rối loạn, liên tục phun ra từng ngụm máu lớn, chiến lực đại giảm.

Trấn Hồn Chung bị văng ra xa cả trăm mét rồi cắm sâu xuống mặt đất, nơi nó đi qua để lại một rãnh vừa sâu vừa dài. Tư Mã Kỳ lúc này quần áo rát nát, lộ ra một bầu ngực trắng nõa, đôi chân thon dài đến mê người, nàng từ từ khụy xuống, thất kiếu máu từ từ tuôi ra.

Hoàng Mao Yêu Bằng rơi xuống gần đó, tạo thành một cái hố to hơn hai mươi mét, rất nhanh nó bật dậy. Lúc này toàn thân nó lông vũ bù xù, hai chiếc lông vũ trên đầu kim quang ảm đạm đi không ít nhưng sát tính và sức lực thì không giảm chút nào. Hoàng Mao Yêu Bằng một lần nữa há miệng phun ra luồng sáng chói lóa, xanh biếc phun thẳng về nhóm người Nhật Nguyệt Giáo. Đám đệ tử Nhật Nguyệt Giáo bất lực, nhắm mắt chịu chết thì ngay lúc này, thiên địa bổng nhiên biến thành vô sắc.

Một luồng sáng màu đen mỏng như tờ giấy, vẽ lên đường cong tuyệt mỹ giống như một họa sư tuyệt thế dùng bút lông quét ra một đường cong trên bức tranh thủy mặc.

- Phong Vân Hợp Nhất, Ma Ha Vô Lượng

Hắc sắc kiếm quang, mang theo vô cùng vô tận linh khí hướng thẳng về phía Hoàng Mao Yêu Bằng và đàn yêu thú sau lưng nó. Ánh sáng kéo thẳng về phía tận chân trời rồi va vào tận cùng vách ngăn bí cảnh.

Bên ngoài bí cảnh, Bảy vị Kim Đan cảnh mỗi người trấn thủ tại một đỉnh núi, từ trên núi buông xuống bảy sợi dây xích đang tỏa ra hắc quang chớp động. Bổng nhiên thiên địa rung động dữ dội, con thạch long trên cánh cửa hai mắt tinh quang sáng lên, khuôn mặt nó tỏ ra đau đớn vô cùng. Cánh cửa đá khổng lồ từ từ xuất hiện những vết nứt chi chít như mạng nhện.

Bảy vị Kim Đan cảnh hoảng hốt, vội vã kết ấn, miệng đọc chú ngũ, những là bùa trên dây xích một lần nữa tả ra ánh sáng vàng rực trấn áp cánh cổng. Một lúc sau thì cổng đá cũng từ từ an tĩnh lại nhưng trên thân đã xuất hiện rất nhiều vết nứt lớn.