Chương 40: Kiếm Hoàng Hiện, Kiếm Ý Thành (1)

Nắm bắt chính xác thời cơ Lý Đồ đang bị phong vân ý cảnh phong tỏa, Diệp Thu dùng phân thân hóa ảnh bộ, một hóa thành hai trước sau cùng tấn công.

Kiếm chưa tới, kiếm khí tung hoành mang theo tiếng gió thét gào như muốn xé rách thân thể đối thủ, Lý Đồ miệng hé một nụ cười hiểm ác. Hắn biết Diệp Thu đang rất gấp gáp, không còn bao nhiêu sức lực nên cố tình lộ ra sơ hở.

Mặt đất dưới chân hắn bị dẫm nát, Thương mang theo mũi thương xuất sau mà đến trước chỉ thẳng vào ngực Diệp Thu đang ở trước mặt mình. Thân ảnh Diệp Thu liền mờ đi và dần dần sắp tan thành làn khói. Lý đồ cưỡng ép thu chiêu, Cán thương xuất hiện đầu hỏa long điên cuồng nhe nanh. múa vuốt lao thẳng vào Diệp Thu ở phía sau.

- Thần Long Bài Vĩ, ta chờ ngươi rất lâu rồi.

Cán thương theo một quỹ tích hết sức kỳ diệu, chạm vào thân kiếm khiến no lệch sang một bên, sau đó lại lao thẳng hướng ngực Diệp Thu, còn cách vài phân nhưng khiến cho qần áo trước ngực hắn rách toạc, khe miệng phun máu tươi.

- Phân Thân Hóa Ảnh Bộ, Tầng thứ 3, hoán đổi...

Vừa hét lên, cán thương liền xuyên qua thân thể hắn, nhưng khiến tất cả mọi người kinh ngạc là tiếng bong bong khói vỡ nát. Lý Đồ hoảng hốt ánh mắt quay trở lại phía thân ảnh vừa nãy của Diệp Thu, kiếm mang màu đen sắc lẹm kéo dài từ phía dưới lên mang theo hư ảnh vân long đang há miệng, dương móng vuốt lao thẳng về phía hắn.

- Phong Vân Đoạn Thiên Nhai...

- Xoẹt..

Tiếng chém đứt vang lên, máu tươi cuồng phóng lên không trung, Trong khoảnh khắc sinh tử, Lý Đồ đã kịp ngửa người ra sau. Tuy tránh được mất mạng nhưng cũng khiến hắn bị chém một đường kiếm dài và sâu trên ngực hắn, khiến máu tưới tuôn ra như suối.

Lý Đồ miệng phun máu tươi, sau đó cắn chặn răng, dùng tất cả sức mạnh còn lại dồn xuống chấn, hắn tung một cước mạnh nhất từ lúc sinh ra.

- Bùm.

Cước kình cực mạnh, giáng thẳng vào ngực Diệp Thu khiến hắn văng xa, lăn lôn về phía bên kia bình đài, nằm bất động

Không gian yên lặng, tiếng hít thở, tiếng tim đập, hai chiêu kia thật quá đặc sắc. Hai người trên đài hiện tại đều nằm gục xuống sàn, một người máu chảy lên láng, người còn lại thì nằm bất động.

- Thế là hết rồi, Diệp Thu đã dùng hết chút sức lực cuối cùng của mình, đáng tiếc nếu vừa rồi không phải Lý Đồ đã đột phá Luyện Thể Cảnh tầng thứ 5 thì có lẽ Diệp Thu đã chém giết được đối thủ.

Trấn Nam Vương, Lý Huyền cảm thán khuôn mặt pha lẫn tiếc nuối và lo lắng.

- HAHAHA Lý nhu mau lấy mạng chó của hắn cho ta,..

Diệp Phong LInh khuôn mặt độc ác, gào lên trong tiếng cười sặc xụa,..

Trên ghế chủ tạo, ba vị trưởng lão tà giáo đứng bật dậy khuôn mặt toát lên vẽ lo lắng chưa từng có, khí thế Nguyên Anh Cảnh điên cuồng bộc phát, ép cho tất cả mọi người cúi rạp người xuống. Nhưng khiến cho họ bất ngờ chính là trên lôi đài bỗng tỏa ra lồng ánh ánh trắng xanh bao bọc, khiến cho khí thế của họ khhông thể nào xâm nhập được.

4 vị trưởng lão của chánh phái khuôn mặt trầm trọng, một trong số họ mồ hôi đầm đìa thốt lên.

- Không được, là lồng khí bảo hộ của hai vị Khai Phái chánh tà, dùng để bảo hộ cho cược chến đệ tử thân truyền, Nếu các ngươi cố tình can thiệp sẽ khiến cho hai tên nhóc kia mất mạng.

Lý Đồ chống thương đứng lên, máu tươi the vết thương sâu thấy cả xương chảy xuống như suối, vừa chạm đất iền hóa thành lửa, hai mắt hắn đỏ ngầu, khuôn mặt hóa thành hư ảnh hỏa thần, toàn thân bốc lên ngọn lửa đỏ rực.

- Lý nhi không được, nếu dùng cấm dược ngươi cả đời cũng không đột phá được Hóa Thần cảnh, đừng dừng lại đi.

Diệp Phong Linh hốt hoảng, la hét trong vo vọng, mọi người khẽ ngước nhìn, chỉ thấy một thân ảnh hỏa thần bốc cháy trên đài. Mọi người thầm hiểu Lý Đồ phát điên dùng cấm dược tăng cao sức mạnh.

Phía đối diện DIệp Thu bằng vào một ý chí kinh thiên, lão đảo đứng dậy, đôi mắt trắng dã gần như là đã vô thức ngất đi, nhưng thân thể vẫn không muốn nằm xuống.

Lý Đồ hất mạnh thương của mình lên trời, thương xoay tròn bay lên đến 30m thì dừng lại, bằng vào một lực vo hình náo đó mà xoay tròn, tỏa ra ánh sáng vàng rực, ánh sáng chói lóa như một mặt trời thu nhỏ trôi nổi phía trên Lý Đồ. Hai tay hắn kết ấn rồi đồng thời bay lên, đến trước mặt trời nhỏ thì dừng lại. hai chân hắn xếm bằng đã tọa ngay trên không trung như một vị thần linh đang ngồi phía trước mặt trời, hỏa diểm đỏ hồng điên cuồng bùng cháy xung quanh thân thể hắn.

Diệp Thu chợt tỉnh lại, vô lực ngước nhìn đối thủ

- Đẹp quá, thế giới này thật thú vị, ta muốn chiến tiếp, ta muốn sống, ta muốn khám phá hết tất cả mọi thứ ở đây...