Một tháng trôi qua, kể từ ngày Diệp Thu bị rơi xuống vách núi. trong đại sảnh Diệp Gia, Trên ghế chủ tọa lót da Hổ, một vị trung niên cường tráng dáng vẽ uy nghiêm, khoác trên mình một bộ hắc y trường bào, càng làm cho phong thái của hắn trở nên bá đạo. Hàm râu quai nón cùng ánh mắt như Hổ như sói càng làm cho người khác không dám nhìn thẳng mặt. Hắn từ từ mở miệng, giọng nói trầm hùng như sấm
- Đường nhi ngươi không cần phải phân tâm về tên nô tài Diệp Thu nữa, 1 tháng tìm kiếm không thấy xác có lẽ hắn đã bị yêu thú ăn mất rồi. Thanh Linh Kiếm kia có cũng tốt, không có cũng không sao. việc cần thiết nhất của ngươi hiện giờ, là tập trung tu luyên nâng cảnh giới lên luyện khí tầng thứ 10 trong vòng nữa năm tới. lúc đó Lão nhân gia sẽ giúp ngươi nói chuyện với người của Thanh Thành Kiếm Tông, giúp ngươi trở thành đệ tử ngoại môn ở đó.
Ngươi đàn ông trung niên vừa nói vừa nhìn 2 thiếu niên 11-12 tuổi đứng phía dưới. Nếu Diệp Thu ở đây chắc chắn sẽ nhận ra thân phận của 3 người này. Trung niên trên ghế chủ tọa là gia chủ Diệp Gia, Diệp Thiên Long còn 2 thiếu niên kia là Diệp Đường và Diệp Tuấn. Trung niên nam tử nói tiếp
- Về phần Diệp Tuấn ngươi trong vòng 6 tháng nếu có thể dột phá tâng thứ 9 luyên khí cảnh thì Lão nhân gia sẽ giúp người đầu vào Vô Song Môn.
Lão nhân gia ở đây là lão tổ tông Diệp Gia, Diệp Phong Linh. Thành tựu 200 tuổi Kim Đan Cảnh trung kỳ là Diệp gia Đệ nhất cao thủ, trước đây từng là đệ tử nội môn của Thanh Thành Kiếm Tông, là một trong tứ đại tông môn chánh phái của Đại Việt Quốc. Sau này rời tông môn khai sáng ra Diệp Gia trở thành một trong thập đại gia tộc . Quốc chủ cũng phải kính nể lão vài phần, là nhân vật giơ tay nhấc chân cũng làm phong vân nổi lên.
- Phụ thân, ta cam đoan nữa năm nữa có thể đột phá Luyện Khí cảnh tầng thứ 10. tuy nhiên, kinh nghiệm thực chiến của con còn yếu, nên trong thời gian này hàng tuần ta sẽ đi vào Sơn Mạch phụ cận Phàn Thành săn yêu thú, vừa rèn luyện thực chiến vừa tu luyện nội lực.
Diệp Đường chấp tay nói, ánh mắt cương nghị nhìn Diệp Thiên Long. Diệp Thiên Long rơi vào âm trầm 1 lúc rồi trả lời.
- Ngươi vẫn muốn quyết tâm tìm ra thanh Kiếm kia trong sơn mạch. Thôi được, đề phòng bất trắc ta cho Diệp Hồ theo ngươi đi săn yêu thú, nếu không có chuyện gì khó khăn hắn tuyệt đối không ra tay, tránh cho ngươi ỷ lại. riêng phần Diệp Tuấn, ngươi phải bế quan tu luyện từ bây giờ thiên phú của ngươi không tốt bằng Đường nhi Gia tộc cần phải sử dụng 1 số đan dược để giúp ngươi đột phá.
Diệp gia lần này đúng là bỏ vốn lớn, vì để con cháu có cơ hội vào Tông Môn không ngại mua sắm đan dược giup kích thích tiềm năng của Diệp Đường và Diệp Tuấn. Nếu không tính Diệp Thu, thì hai người bọn hắn chính là kì tài trăm năm khó gặp của Diệp Gia. Có thể so với DIệp Phong Linh lão tổ Diệp Gia lúc còn trẻ. Diệp Đường 11 tuổi Luyện khí Cảnh tầng thứ 7, Diệp Tuấn 11 tuổi Luyện Khí Cảnh Tầng Thứ 6 đỉnh phong. nếu được gia nhập vào tông môn tốt có lẽ 200 tuổi sẽ đột phá Kim Đan Cảnh trở thành nhân vật phong vân Đại Việt Quốc giúp Diệp Gia tiến 1 bước lớn trong việc xưng bá thập đại gia tộc.
- Ngoài ra gia tộc còn chuẩn bị cho hai ngươi 2 chiếc Hạ Phẩm Trữ Vật Giới Chỉ và công pháp Vân Long Quyết tầng thứ 4 và thứ 5. Cuối cùng là 1 viên nhị giai đan dược Xung Khí Đan giúp cho các ngươi khi đột phá Luyện Thể Cảnh chân khí trầm ổn hơn, giúp tạo ra căn cơ vũng chắc cho những lần tấn cấp sau này.
Diệp Đường và Diệp Tuấn nghe xong chợt sững sờ 1 lúc lâu. 3 món đồ này là cả 1 gia tài, đủ để 1 gia đình trung lưu sống mấy đời không lo âu. Diệp Thiên Long đặt mấy món đồ lên bàn rồi rời đi không một tiếng động. Khi hai thiếu niên phát giác thì lão đã rời khỏi Chính điện. Diệp Tuấn lấy đồ vật của mình xong rồi nở nụ cười nói:
- Đường Ca lần này thật tiếc ta phải bế quan đột phá cảnh giới, không thể theo huynh đi tôi luyện thực chiến.
Diệp Đường cười lớn lấy đồ vật rồi trả lời:
- haha đó là sự khác biệt giữa thiên tài và thường nhân. ta chỉ cần chiến đấu, từ trong chiến đấu giúp đột phá dễ dàng. Tu luyện đối với thiên tài nhu ta, dễ như ăn cơm uống nước. Không giấu gì ngươi hiện tại ta đang là Luyện Khí Cảnh tầng thứ 8 đỉnh phong vài hôm nửa là dột phá tầng thứ 9.
Diệp Tuấn hít ngược một hơi lãnh khí thiên tài đúng là thiên tài, người bình thường không thể so sánh. tuy nhiên ngoài mặt hắn cười nhưng trong lòng thầm mắng " Ngươi cứ chờ đi sẽ có ngày ta vượt trên ngươi"
Hai huynh đệ tán gẫu thêm vài câu rồi chia nhau trở về. Sáng hôm sau Diệp Đường và hộ vệ Diệp Hồ vào sơn mạch săn yêu thú còn Diệp Tuấn thì chính thức bế quan 6 tháng.
Trong động phủ bên sườn núi, dưới hồ nước trong veo một thanh niên cởi trần lộ ra dáng vẻ rắn chắc, trên người có một vài vết sẹo càng làm tôn lên vẽ mạnh mẽ của hắn. Hắn tuy mất đi 1 tay nhưng vẫn chăm chỉ luyện Kiếm dưới nước. các động tác đâm, chọt, chém, đỡ được hắn thực hiện lập đi, lập lại không biết bao nhiêu lần trong 1 tháng vừa rồi. Bỗng nhiên có 1 con tiểu ngư bơi ngang qua, hắn nhẹ nhàng dùng kiếm vẽ thành 1 vòng tròn xung quanh, khiến co con cá không thể nào chạy thoát, rồi lại dùng má kiếm hất con cá lên bờ, động tác thuần thục như mây trôi nước chảy.
Diệp Thu nhảy lên bờ hắn thu kiếm và thở ra một ngụm trọc khí thầm mĩm cười.
- Một tháng luyện kiếm chiêu cơ bản dưới nước đã giúp ta lấy lại cân bằng khi mất đi 1 cánh tay. thật không ngờ linh hồn xuyên vệt còn giúp cho ngộ tính của ta vượt xa lúc trước. Trong vòng 1 tháng qua, ta đã tu luyện Phong Vân Kiếm Pháp đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Vân Long quyết đến tầng thứ 3 đại viên mãn. chỉ tiếc là thiếu đi 1 tay làm kinh mạch toàn thân không thể thôi động như người bình thường. rất khó khăn trong việc tăng cảnh giới. Bây giờ hắn mới chỉ tăng lên Luyện Khí Cảnh tầng 8 hậu kỳ.
Diệp Thu vừa nướng cá vừa suy tính. một tháng này, dựa vào dan dược do Dược Vương để lại giúp hắn khẻo hẳn. hắn còn phát hiện ra thiên phú siêu phàm của bản thân, nếu nói trước đây Diệp Thu của thế giới này là tuyệt thế kì tài thì bây giờ hắn là thiên chi kiêu tử yêu nghiệt lyện võ.