"Ta chính là người soạn nhạc."
"Được rồi."
Người ghi âm cũng không quá bất ngờ, vì việc sáng tác nhạc kiêm luôn nhạc sĩ là cực kỳ bình thường.
Huống hồ Lâm Trí Bạch là người mới, lựa chọn ca sĩ cũng là người mới, phía trên lại không có quan hệ. Loại kết hợp này rất khó mời được các vị chuyên soạn nhạc lợi hại ra tay, không bằng tự mình chủ động luôn thì khỏi tốn hại tiền bạc chi phí.
Lúc này.
Bên ngoài có động tĩnh.
Mấy người ca sĩ mới kia đã đến.
Hôm nay vẫn chưa thể chính thức thu âm, để cho ca sĩ quen thuộc với bài hát sau dù sao cũng cần thời gian.
Mục đích chính Lâm Trí Bạch hôm nay tới đây là thử giọng, chờ nhóm ca sĩ mới đến, thay phiên nhau hát thử xong, sau đó sẽ lựa chọn ra ca sĩ phù hợp nhất với bài hát này.
Việc này giống như đoàn làm phim thử vai.
Còn về tiêu chí lựa chọn phù hợp đâu?
Lâm Trí Bạch còn chưa bắt đầu học sáng tác, cho nên ánh mắt không độc ác như vậy, nhưng hắn ta có phương pháp riêng của mình.
Việc này rất đơn giản.
Chỉ cần xem phong cách của ai hợp với giọng hát bản gốc của bài hát nhất là được.
Chỉ là Lâm Trí Bạch đã thử liên tiếp ba vị ca sĩ đều không đặc biệt hài lòng ai trong số cả ba người họ.
Không phải đám ca sĩ mới này hát không tốt, dù sao cũng đều xuất thân từ trường lớp và còn vào được bộ phận âm nhạc của Thần Thoại Entertainment nên có thể khẳng định trình độ của bọn họ ở đẳng cấp cao hơn ca sĩ bình thường. Vấn đề là phong cách của họ không giống với giọng ca gốc của bài hát tại địa cầu, điều này khiến Lâm Trí Bạch hết sức đau đầu.
Có lẽ là không giống bản gốc cũng có thể sẽ Hot.
Dù sao thì rất nhiều bản cover có thể giết chết được bản gốc.
Bất quá vẫn là câu nói kia, Lâm Trí Bạch hiện tại còn chưa có trình độ phân biệt, chỉ có thể tiếp tục áp dụng phương pháp của bản thân mình.
"Người kế tiếp."
Lâm Trí Bạch hơi nhíu nhíu mày.
Đến đây hát thử có tổng cộng sáu vị ca sĩ.
Nhưng trong một thời gian ngắn đã loại bỏ hết ba người.
Nếu như ba người phía sau vẫn hát không ra giai điệu mà Lâm Trí Bạch muốn, vậy thì chỉ có thể để cho tỷ tỷ nghĩ ra biện pháp khác mà thôi.
“Xin chào nhạc sĩ…”
Ca sĩ thử giọng thứ tư tiến vào phòng thu, nhưng không biết có phải vì ba người mới phía trước không thể gây ấn tượng với Lâm Trí Bạch hay không, lần này người mới dường như có chút sợ hãi, thiếu tự tin. Lúc nhìn thấy Lâm Trí Bạch, nói chuyện đều có chút vấp vấp…
“Đã thuộc lời bài hát sao?”
"Vâng!"
"Hát thử vài câu thử xem." Lâm Trí Bạch và người ghi âm mỗi người đeo tai nghe lên để nghe người kia hát.
Khục!
Người ca sĩ thứ tư hắng giọng một cái, sau đó bắt đầu biểu diễn: “Khi em bước vào cuộc vui này…Gồng gánh những mộng tưởng trên vai”
Liền hát liên tục vài câu.
Lâm Trí Bạch đột nhiên kêu lên:
"Dừng lại."
"Nhạc sĩ!"
Bắp chân khẩn trương của ca sĩ thứ tư đang bắt đầu run rẩy, nhưng hắn ta vẫn lấy hết dũng khí nói với Lâm Trí Bạch: "Tôi muốn thử lại lần nữa, xin hãy cho tôi một cơ hội khác..."
"Đừng gấp gáp."
Lâm Trí Bạch cười cười: "Giọng hát của cậu rất tốt, chỉ là khi hát có hơi run rẩy chút, hãy thả lỏng một chút. ”
Vâng
Ca sĩ thứ tư có giọng hát rất tốt, lại có thêm mấy phần hát giống bản gốc.
Tuy rằng độ tương đồng không phải là quá cao, nhưng giọng hát hùng hậu ngâm nga, khi lọt vào lỗ tai Lâm Trí Bạch lại khiến hắn vô cùng thoải mái.
Lần này cho dù là không chuyên nghiệp với Lâm Trí Bạch cũng không sao, chỉ cần nghe được giọng hát thuận tai cho dù không cần chuyên nghiệp cũng có thể hiểu được, cái này hẳn là có liên quan đến cảm âm của từng người.
"Được rồi!"
Dường như được sự cổ vũ, người này quả nhiên thả lỏng hơn một chút, lại tiến hành hát lại lần nữa.
Thử hát đến lần thứ ba.
Lâm Trí Bạch bỗng nhiên mở miệng nói: "Được rồi."
Sau đó Lâm Trí Bạch lại bảo hai người còn lại vào thay phiên nhau hát thử, cho đến khi sáu người mới toàn bộ hát thử xong.
Không cần phải suy nghĩ nhiều, Lâm Trí Bạch lại gọi người thứ tư, đây là người hắn hài lòng nhất sau khi nghe cả sáu người hát, cơ hồ hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của hắn.
“Mau đến đây”
Người ghi âm bên cạnh cười nhắc nhở hắn ta: "Tối nay trở về đem bài hát học cho thật kỹ, nhớ là phải hiểu rõ triệt để bài hát, ngày mai chúng ta sẽ thu âm." ”
"Cám ơn ngài!"
Người mới này mừng rỡ, liên tục cúi đầu cảm ơn.
Lâm Trí Bạch nhìn về phía đối phương, bỗng nhiên cảm thấy đối phương có chút quen mắt đến khó hiểu: "Tên của ngươi là gì? ”
"Lâm Thủ Chuyết!"
Người ca sĩ thứ tư lập tức lớn tiếng trả lời.
Biểu cảm của Lâm Trí Bạch nhất thời cổ quái.
Khó trách vừa rồi cảm thấy đối phương khá quen mắt, cũng khó trách hắn ta lại vào Thần Thoại Entertainment. Người này hẳn là thuộc dòng họ Lâm gia, mình có thể đã vô tình gặp qua rồi nhưng không nhớ rõ là khi nào.
Âm chữ lót là Thủ sao?
Tuy rằng tuổi đối phương nhìn lớn hơn mình, nhưng nếu nghiêm túc mà bàn về mặt thân phận vai vế thì Lâm Thủ Chuyết hẳn là phải gọi mình một tiếng chú mới đúng thứ bậc?
...
Lâm Thủ Chuyết đi ra khỏi phòng thu âm, sau lưng cơ hồ mồ hôi đổ ra ướt đẫm, nhưng trong lòng thì lại tràn ngập kích động.
"Quả nhiên là anh ta!"