Chương 3: Diễn viên đóng thế làm vai chính?

Cho đến lúc này, hai bên đàm phán, không khí căng thẳng bậc này nếu Cố Thắng Ninh cô còn không nhận ra nữa thì chắc chắn là một đứa ngốc. Ai nói cho cô biết chuyện gì xảy ra được không? Rõ ràng là phim trường tình ái diễn đoạn nam chính cứu nữ chính lại biến thành trận địa trấn áp tội phạm. Mà tạo hoá trêu ngươi lại khiến cô tự hiến dâng mình cho quân đối lập??? Linh cảm của cô là thật ư. Lần sau nhất định cô phải tin tưởng vào linh cảm của bản thân mình.

Cô thật sự muốn dí con dao kia vào trong cổ mình một cái kết liễu luôn sự mgu ngốc này cho xong. Nói là làm. Cô nhỏ giọng nói:

-Này anh đẹp trai ơi, anh làm ơn nhẹ... nhẹ tay nếu không tôi bị thương anh cũng hoạt động bất tiện, mà tôi chết rồi anh không còn giá trị lợi dụng thì đời anh coi như xong luôn. Tôi còn sống vẫn tốt hơn là chết đúng không? Vậy nên anh phải hết sức cẩn thận.

Con dao sắc nhọn vẫn ở cổ, chỉ cách một cm là đến da cổ khiến cô vừa nói vừa kiềm chế hơi thở. Cô nghĩ "Nếu anh đây bỗng chốc muốn liều lĩnh muốn quên mình hi sinh thì trời mới biết mình vừa thực hiện kế hoạch đã chết rồi còn chưa kịp báo thù hay điều tra gì" .

Nhưng cô tin chắc chắn anh ta không làm thế vì ô tô đang đến rồi. Hắn ta hất hàm, một thằng đàn em lên kiểm tra xe, không biết dùng cách gì nhưng hắn đưa một dụng cụ nhìn giống như chiếc lược điện xung quanh 4 chiếc xe. Mấy tên đàn em gục tưởng như đã vô lực hoạt động lần lượt bò dậy từ bao giờ, họ lần lượt lên xe. Anh cũng xách theo cô lên xe, dứt khoát và mạnh mẽ nên khiến mặt cô tái mét chỉ sợ anh ta vấp một phát là mạng cô đi tong.

-Anh gì ơi anh làm ơn đi chậm được không? Tôi đường nào cũng trong tay anh rồi, đồi núi gồ ghề, cây cối ngổn ngang, ...

-Không muốn chết thì im.

Cô còn chưa nói hết thì hắn đã ngắt ngang câu của cô. Tiếng nói cách qua một lớp mặt nạ vẫn khiến cô rùng mình lạnh lẽo, gai ốc nổi khắp người. Hắn ta nở nụ cười mãn nguyện sau lớp mặt nạ. Cô ả này làm sao mà lắm mồm thế không biết, chẳng nghĩ gan to thế mà cũng sợ chết. Không ngờ trong hoàn cảnh thế này mà vẫn còn bình tĩnh mà nói được không run rẩy đã vô cùng đặc biệt rồi. Xem biểu hiện của cô nàng này thì e là không biết kế hoạch của bên công an thế nên mới hành động như vậy.

-Khoan đã!

Một tiếng nam trầm thấp vang lên. Là người có tiếng nói ở đây, đủ sức đàm phán với hắn ta chứng tỏ anh ta chính là người có thực quyền nhất.

Hắn cùng cô dừng lại, trước sau là mấy đàn em bao vây hai người ở giữa.

-Anh bắt cóc con tin như thế làm sao chúng tôi tin tưởng anh sẽ thả người sau khi rời khỏi đây? Chúng tôi muốn đổi người!

-Không thể!

-Anh xem cô ta chân bị tổn thương, có theo anh cũng bất tiện trên đường chạy trốn. Chi bằng đổi người tiện hơn cho anh.

Hắn nhìn xuống thấy một chiếc giày bay mất lúc nào, chiếc tất màu da đã nhuộm đỏ máu tự bao giờ. Hắn không biết cô bị thương bởi vì cô vẫn còn có sức mà nói chuyện với hắn kia kìa. Rõ ràng đau đớn cô ả còn bình tĩnh nhịn đau mà đàm phán còn phân tích lợi hại. Quả nhiên không phải một cô gái bình thường. Dây thần kinh cô ả này hẳn là cũng thô to khác thường. Trong tình huống này, đa phần các con tin phải thót tim muốn chết, tinh thần suy sụp mất tự chủ. Hắn quyết định...

-Để người của tôi trực tiếp trói người, đưa qua đây.

Kết quả là thêm một con tin, cô chiến sĩ công an bị trói đưa lên xe. Anh cũng kéo cô lên xe.

-Khoan! Anh nói sẽ đổi con tin.

-Tôi đâu có nói đổi, là các người tự đưa người qua đây.

-Vô sỉ!

-Quá khen! Tốt nhất đừng để ai theo, nếu không... - Hắn đưa con dao ngang cổ cô, cách cổ một đoạn làm động tác cắt qua.

Nhìn đoàn xe chạy đi, anh Vương Hữu Dũng - đội trưởng cầm điện thoại lên gọi cho ai đó.

Đường đi không dễ lại gập ghềnh khiến xe không thể tăng tốc. Cô cùng nữ cảnh sát kia ngồi giữa, bên phải cô là thủ lĩnh đeo mặt nạ còn bên trái cô cảnh sát là tên đàn em giữ vali. Mất gần một tiếng mới ra đến cao tốc, mấy chiếc xe phóng vút đi. Hắn lấy băng dính bịt miệng cô chiến sĩ công an, lại lấy dây trói hai tay cô lại. Sau đó gần đến đường ra lập tức dừng xe chuyển sang mấy chiếc xe khác bỏ lại đoàn xe trống không, chìa khoá ném ở bên đường, cửa xe mở tung cùng hai cô gái trong xe.

Hắn trải qua vài lần đổi xe cuối cùng cũng an tâm thoát nạn. Hắn nhanh chóng tra ra thân phận cô trong đoàn làm phim. Lần này thì dã có manh mối. Hơn nữa tư liệu thông tin cũng rất đầy đủ. Hoá ra cô nàng này lại là diễn viên đóng thế. Hắn thầm cảm ơn cô lần này, nếu không phải có sai xót chắc giờ hắn không bình an ở đây. Tên Kỳ Lân kia dám gài bẫy hắn, lấy của hắn không ít tiền lại dồn hắn vào chỗ chết, thù này không thể không trả. Hắn uống ngụm trà, hỏi tiểu Hổ tình hình sức khoẻ đàn em, sau đó thêm chút tiền bù đắp cho anh em bồi bổ cơ thể, chuẩn bị chuyến lớn.

Mọi người biết tính cách của đại ca nhà mình, có thù tất báo nên trong lòng sôi xục theo. Hắn lại cho người điều tra về cô nàng đóng thế trong đoàn phim này thật tỷ mỉ cẩn thận.

Cố Thắng Ninh đang được một y tá xử lý vết thương và băng bó. Một bên công an lấy lời khai bản tường trình. Cô nói mấy lượt, anh trai công an này lại chuẩn bị hỏi lặp lại. Cô bắt đầu cảm thấy nổi nóng.

-Cô Ninh, cô hãy miêu...

-Nãy giờ tôi trả lời câu hỏi này lần năm lần rồi. Hơn nữa tôi còn chưa hỏi các anh tại sao mà tôi đi đóng thế còn suýt chút mất mạng. Tôi có hợp đồng, địa điểm thời gian rõ ràng, anh muốn hỏi thì liên lạc với đoàn làm phim đã thuê tôi. Từ giờ tôi không muốn nói thêm gì nữa. Nhốt bao lâu tuỳ các người!

Nói xong cô ngồi dựa lưng vào ghế nhắm mắt mệt mỏi. Anh công an lắc đầu bất lực. Một lát sau anh Trường đến. Anh Trường có đưa giấy tờ hồ sơ nhân sự liên quan đến cô, hợp đồng đóng thế hai bên. Cô xuất trình chứng minh thư sau đó được thả về. Cô hỏi anh:

-Anh Trường, chuyện này là thế nào?

-Thật ra anh cũng mới biết cách đây không lâu. Vốn dĩ là kế hoạch mật của cảnh sát, mọi thứ không ai biết chỉ trưởng đoàn làm phim biết. Sau đó đã theo đúng kế hoạch đổi người, không ngờ anh lại không liên lạc được với em trước giờ thông báo. Sau đó thì đã bị đưa đi và thu hết điện thoại, ngồi ở trong một căn phòng có người trông để không tiết lộ tin tức. Anh nhắn tin em không đọc được sao?

-Ôi anh trai ơi, sáng nay ra cửa đen thế nào sập nguồn sau đó đến không thấy anh, em lắc điện thoại mãi, mở gọi được cuộc cho anh mà anh không nghe xong sập nguồn luôn. Sợ đến muộn nên em cứ đến địa điểm để tìm anh, cuối cùng không tìm thấy anh lại có vài người dặn dò em làm gì đó. Em chỉ làm theo kịch bản thôi. Vậy cái cô công an thay vai đóng thế đâu? Vốn phải có người trong vai đóng thế của em chứ?

-Anh cũng không biết.

Anh Trường nhún vai tỏ vẻ anh cũng chẳng rõ nữa.

-Vậy hợp đồng của em...

-Yên tâm em lát anh yêu cầu kế toán sẽ sớm thanh toán cho em.

Anh Trường vỗ vào vai cô. Cô gật đầu hài lòng bật ngón cái lên thể hiện như "chỉ anh hiểu em". Hai người cười ăn ý lại nói vài chuyện rồi chia tay ra về.

Về đến phòng, cô xoa bắp chân và đùi bằng dầu nóng, sau đó nghỉ ngơi sớm. Bữa chiều đã ăn tạm chiếc bánh mì rồi. Cô lấy chiếc mặt nạ đắp mặt. Cảm giác mát lạnh trên mặt cùng hương thơm thảo mộc giúp cô thư giãn sau một ngày đầy biến cố. Cũng vì sự cố lần này mà sau đó, trước khi diễn hay đóng thế cô đều quan sát kỹ càng đoàn làm phim, lại hỏi người liên quan để đảm bảo. Sau đó cô còn có một nguyên tắc: nếu sáng sớm ra đường điện thoại hỏng nhất định cô sẽ ở nhà ngày hôm đó. Mạng nhỏ của cô còn dùng để làm nhiều việc khác nữa.

Hôm sau, cô lấy chiếc điện thoại đã gửi đi sửa ở tiệm trên đường về tối qua. Điện thoại này là số cô dùng để liên lạc trong công việc, chỉ một vài người chuyên thuê đóng thế biết. Vừa mở máy, cô nhận được tin nhắn:

"Xin lỗi em vì sự cố, anh là đội trưởng chỉ đạo nhiệm vụ lần này lại làm ra sai lầm trầm trọng như vậy. Rất xin lỗi em."

Cô đọc xong cũng không nhắn tin lại. "Xin lỗi mà xong đáng ra phải bồi thường nữa mới đúng. Các người làm nhiệm vụ mà không cẩn thận để sót tôi. May mà tôi an toàn, không bị làm sao chứ tôi mà mệnh hệ gì có làm ma tôi cũng không tha các người." - cô thầm nghĩ.

Nhét điện thoại vào trong túi xách, một chân vẫn tập tễnh thì nhận được cuộc gọi của anh Trường.

-Alo!

-Có tin tốt đây.

-Được thêm tiền hả anh? Hay là thêm cảnh đóng mới thế? Mà em nói trước, em chưa khỏi chân đâu nếu là đóng phim e là không được rồi.

-Không phải, anh nói em đừng sốc nhé.

Giọng anh Trường vừa vui vẻ vừa như cố kiềm chế nói cho cô.

-Anh cứ nói đi úp úp mở mở làm em tò mò.

-Em có hứng thú nhận vai nữ chính không? Đạo diễn muốn mời em làm nữ chính một bộ phim khác chuẩn bị thông báo thử vai, nhìn em quá có tố chất nên bảo anh liên lạc với em. Đây là cơ hội trời cho em biết không? Anh không thể nói hết qua điện thoại. Em rảnh không anh qua nói chuyện với em.

Cô suy nghĩ một lúc. Rồi từ chối khéo.

-Em làm sao có trình độ làm diễn viên chính, em chỉ muốn làm diễn viên đóng thế mà thôi. Chuyện này... thôi đi. Khi nào có vai đóng thế lại tìm em. Thế nhé, em đang bận, em chào anh.

Nói xong không đợi anh Trường tỉnh lại từ sự thật cô đã cúp máy rồi. Quỷ thần có độ mấy cô cũng chẳng tin bản thân trong một đêm lên làm nữ chính. Cố Thắng Ninh nhếch mép cười, thấy bà đây ngon định dụ dỗ ư, không có mùa xuân ấy đâu. Ai trong giới mà không biết muốn từ diễn viên chuyên nghiệp đóng chính khó thế nào và đánh đổi bao thứ. Tự nhiên bánh trên trời rơi xuống thì không phải mơ cũng là bánh có độc. Có độc mới rơi xuống trước mặt cô.

Cô không biết mấy cảnh hậu trường đóng thế của cô đang được biên tập sửa soạn và tung lên mạng. Tuy không rõ mặt nhưng đã nhận được vô số lời khen của dân mạng. Cô càng không biết có một thế lực nhất định muốn ép cô làm minh tinh hạng A. Đứng trước danh lợi liệu cô sẽ lựa chọn thế nào?

ps: Đây là nhóm viết truyện của mình trên fb. Tham gia cùng cho vui nhé!

https://www.facebook.com/groups/1066847937217483