Tưởng rằng sức ép của hướng c11 sẽ giảm…
Nhưng không… địch đã có triệu chứng mở đường rút về hướng Lào và anh em c11 lại một lần nữa phải chiến đấu. Rất nhiều anh em thương binh đang được băng lở dở phải ngưng lại để chiến tiếp. Có thể do nắm được hướng này lực lượng ta yếu nhất nên địch cố phản công để thoát. Riêng khẩu RPD đã diệt năm tên địch khi chúng cố vượt qua một tụ thủy hẹp, ngay trước họng súng RPD (anh xạ thủ này sau trận đánh được thưởng phép… và không thấy trở lại đơn vị). Trên máy bộ đàm anh Khoa ra lệnh trực tiếp chỉ huy anh em c9 hỗ trợ cho c11 phản kích địch (vì c11 lúc này quân số cũng đã hao hụt do anh em bị thương khá nhiều. Đây là hướng có những tên địch không hiểu lí do gì mà khi bị tiêu diệt lại không có súng.
Lợi dụng thời cơ c9 còn lực lượng mạnh, ta đánh vỗ mặt và dồn địch về hướng e94. Lát sau c9 là đơn vị đầu tiên lọt được vào khu trại của địch.
Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến hiệu quả của cối 120… rất nhiều tên địch chết do miểng của cối 120 bị từ bụng trở lên. Anh em c10 cũng nhanh chóng chiếm các vị trí trong trại của địch. Anh em e94 chỉ một số ít bộ phận vào trận địa của địch, vì còn nhiệm vụ đánh chặn lực lượng chi viện của chúng từ đất Thái Lan.
Từ SCH cách đó chừng 2 km, TMT Hoàng Cường ra lệnh chỉ để lại một lực lượng nhỏ làm chủ trận địa. Nhanh chóng đưa anh em hi sinh (mười bảy, riêng hướng C11 là chín LS) và bị thương (hai mươi, chuyển viện QK 12) nhanh chóng rời khỏi trận địa. Các bộ phận lưu ý địch tập kích từ phía sau.
Do căn cứ địch ở địa hình hiểm trở, ta không có điều kiện chuyển chiến lợi phẩm về, nên quyết định giao cho anh em công binh F hủy toàn bộ kho tàng của địch.