Chỉ là một vụ chuyển tiền phi pháp nhỏ bé mà lại được cả quốc gia coi trọng... Ngẫm lại thật đáng sợ.
Anh ta dường như có thể nhìn thấy cục trưởng Trịnh ngồi bên cạnh mình, cười với vẻ đầy khôn ngoan. Đừng tìm tôi, mấy chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chẳng có tư cách xen vào.
Anh lập tức bình tĩnh lại.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Hơn nữa, cả hai người này, dù là Ngả Đình hay Mạnh Phi, đều là những kẻ mà anh ta nhất định phải ôm bắp đùi!
Nghĩ đến đây, sự tức giận từ khuôn mặt đến đáy lòng của anh ta đều biến mất không thấy tăm hơi, giờ đây khuôn mặt anh ta chẳng còn gì khác ngoài một nụ cười tràn đầy nhiệt tình.
“Đa tạ đại tỷ rút đao tương trợ!
Sau này có vấn đều gì liên quan đến khu vực của tôi, cô chỉ cần nói một tiếng là được!"
Mọi người có mặt tại hiện trường như chết lặng.
Ngay cả Trần mập, người luôn ủng hộ Mạnh Phi cũng cảm thấy sự việc này quá khủng bố rồi.
Vào ngày teambuilding ấy, anh ta chỉ biết hai người họ là một cặp cùng ngồi trong lô ghế tình nhân tách biệt ở Kẹp Hạt Dẻ.
Bây giờ thì hay rồi, Mạnh Phi nhà cậu bị bắt, còn ngang nhiên yêu cầu người phụ nữ của mình đến giải cứu.
Hơn nữa, Mục Sóc, người phụ trách điều tra vụ án này của Cục điều tra hình sự, chẳng những không phản đối chút nào, ngược lại còn bày ra một bộ liếm cẩu?
Thói đời từ lúc nào đã trở nên hắc ám như này rồi?
Tất nhiên Trần Hàm sẽ không nói ra miệng. Người thực sự cáu kỉnh đến phát điên là Lưu Cương. Anh ta cứ ầm ĩ muốn khiếu kiện, muốn tố cáo, muốn đưa nhau ra tòa.
Nhưng khi Ngả Đình lấy ra thỏa thuận không tiết lộ và đặt nó trước mặt, anh ta cũng bắt đầu bình tĩnh lại.
Ngả Đình đưa ra điều kiện rằng: chỉ cần anh ký thỏa thuận không tiết lộ thông tin thì vụ án này sẽ không còn tồn tại đối với anh nữa.
Vụ án này đã được xếp vào loại bí mật quốc gia. Đối với anh mà nói, mọi chuyện cứ như chưa từng xảy ra và không có hồ sơ gì được lưu lại Cục Điều tra Hình sự cả.
Hồ sơ chuyển khoản của anh cũng như các dữ liệu khác đều được xóa. Trừ khi có bằng chứng khác liên quan đến anh, bằng không, anh sẽ không còn bị nghi ngờ nữa.
Nhưng anh không thể tiếp tục phàn nàn, thậm chí không được tiết lộ dù chỉ một chút thông tin về vụ án này cho bất kỳ ai, nếu không chấp hành thì chính là đang làm rò rỉ bí mật quốc gia.
Nếu anh từ chối ký tên, thì phải lập tức làm theo quy trình. Tôi sẽ ký lệnh tạm giam, còn anh sẽ ngồi xổm trong trại giam gọi luật sư, mọi người đều bình đẳng trên còn đường tư pháp.
Mặc dù là lần đầu tiên Lưu Cương cảm nhận được sự hắc ám của thế giới này nhưng anh ta đã đưa ra lựa chọn khôn ngoan nhất.
Một khi chọn ngồi nhà giam thì sẽ không biết khi nào mình mới có thể ra ngoài. Cho dù cuối cùng cũng được minh oan, thì quá trình này cũng đủ khiến người ta nôn ra máu.
Ký một thỏa thuận không tiết lộ, nhiều nhất chỉ là nghẹn họng một lần, nhưng vậy thì sao? Một đại trượng phu thì co được giãn được, lùi một bước biển rộng trời cao.
Không chỉ Lưu Cương, mà tất cả mọi người đều ngoan ngoãn ký vào thỏa thuận không tiết lộ. Đối với họ, vụ án này coi như chưa bao giờ tồn tại.
Mọi người ai về nhà nấy, tạm biệt.
…
Chỉ có Mạnh Phi là vẫn bị nhốt trong phòng của mình, bị giam cầm, vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mặt trời hôm nay đặc biệt chói mắt, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một quầng sáng chói lọi khiến hắn suýt nữa không mở nổi mắt.
Thành phố rực rỡ lộng lẫy với ánh kim loại tươi sáng, so với thời đại kiếp trước của hắn còn khoa học viễn tưởng hơn.
Bất cứ khi nào ánh mắt hắn trở nên vô hồn thì thực ra hắn đang nhìn vào hệ thống trong đầu mình.
Hắn tiếp tục nghịch điện thoại của bảo vệ ngoài cửa. Lần này thay đổi người khác nhưng chiếc điện thoại này vẫn rất dễ sử dụng, không lag chút nào.
Hắn vẫn đang lướt ứng dụng Nữ Thần và phát hiện được thứ này thật thú vị.
Trên đó, hắn có thể thấy được cơ cấu thể chế của đất nước này, từ cơ sở đến cấp cao nhất.
Đương nhiên, tất cả những gì hắn có thể thấy là thông tin công khai, hoặc thông tin phù hợp với mức độ được phép truy cập của hắn.
Ví dụ, phía trên Cục Điều tra Hình sự là Phòng Hình sự, phía trên Phòng Hình sự là Bộ tư pháp và phía trên Bộ tư pháp là Trung ương.
Đứng đầu Trung ương Thủ tướng. Phía trên Trung ương là Tổng thống Cộng hòa.
Tổng thống và thủ tướng đều có ảnh đại diện. Hắn cũng có thể nhấp vào xem.
Tuy nhiên, sau khi hắn mở hộp trò chuyện, hộp trò chuyện có màu xám, với một vài lời nhắc trên đó.
“Cảm ơn vì những lời kiến nghị và sự quan tâm của bạn dành cho quốc gia.
Nhưng thẩm quyền của bạn không thể đối thoại trực tiếp với tổng thống.
Nhận xét của bạn sẽ được hệ thống trí tuệ nhân tạo và Ban Thư ký của Văn phòng Tổng thống sàng lọc, chỉ một phần của nó sẽ được chuyển trực tiếp đến chính Tổng thống.
Chúng tôi không thể đảm bảo tính khả dụng và thời gian phản hồi.
Những ngôn từ xúc phạm và quá khích sẽ bị hệ thống chặn và không được gửi đi.
Mong bạn thông cảm."