Chương 30: Ván Bài Lật Ngửa

Nói cho rõ ràng thì nó có nghĩa là chúng ta không biết "Âu Dương Thông" này là thứ quái vật gì, thậm chí còn không biết thân thể thật sự của gã ở đâu.

"Ông cắt nguồn điện và đập nát camera, ngoài việc để dễ dàng động thủ còn là không muốn ai đó đụng phải mình hoặc thông qua camera mà phát hiện có hai Mạnh Phi xuất hiện trong cùng một tòa nhà.

Kế hoạch của ông là giết tôi và biến thành tôi để sống, để tài liệu và chìa khóa bí mật hiển nhiên trở thành của ông.

Vốn dĩ sau khi giết tôi, ông còn không cần tiêu hủy thi thể là bởi vì thi thể của tôi sau năm giờ đồng hồ sẽ biến mất.

Trí nhớ của tôi cũng sẽ bị ông nuốt chửng, từ đó về sau ông sẽ trở thành Mạnh Phi, mọi thứ về Mạnh Phi đều là của ông, kể cả tài liệu mà ông muốn.

Nhưng trong khi chờ thi thể của Mạnh Phi biến mất, ông tìm thấy máy tính trên bàn làm việc, cũng tìm thấy mật khẩu đăng nhập của Mạnh Phi trong ký ức đã nuốt được đang tiêu hóa kia.

Theo trí nhớ của Mạnh Phi, ông cũng đã tìm thấy rất nhiều thông tin hữu ích trong máy tính nhưng thứ duy nhất còn thiếu là tập tin được mã hóa...

Ông nhớ tệp được lưu trên máy chủ phiên bản của công ty nhưng nó đã bị xóa khi tải xuống laptop.

Lúc này, ông thực sự không thể kìm chế được sự háo hức muốn có được tài liệu này nên quyết định đứng dậy đến công ty tải tài liệu kia về.

Trước khi đi, ông cảm thấy rằng việc những thông tin này được lưu trong một cái laptop là quá nguy hiểm và nó có thể bị rò rỉ. Vì vậy, ông đã phá hủy tất cả các tệp trong laptop.

Nhưng đi được nửa chặng đường, ông nhận ra rằng mình đã tính toán sai.

Ông vừa mới nhận ra một điều, Mạnh Phi, người rõ ràng đã bị ông giết, lại không chết!"

Tất nhiên, Mạnh Phi không phải không chết, mà là sống lại nhưng, hắn không thể nói như vậy.

“Những sự thật tôi thấy trái ngược với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, vì vậy, nhất định là ông sở hữu dị năng.

Hơn nữa tôi còn suy đoán một chuyện, dị năng sao chép cơ thể của ông có những hạn chế rất lớn. Một khi bản sao được tạo ra, ông phải giết chết nguyên chủ.

Có lẽ là vì trong thế giới này, hai bản sao giống hệt nhau không thể cùng tồn tại và phụ bản sẽ bị thế giới này phản kích kịch liệt.

Nếu nguyên chủ chết, bản gốc chính là kẻ phải chịu mọi thứ, chết, bị xóa và biến mất. Nhưng nếu nguyên chủ không chết, bản sao sẽ gánh chịu mọi bất hạnh.

Khi đó, bản sao sẽ sớm tử vong trong chính những chuyện xui xẻo không thể giải thích được.

Đó là cách giải thích cho tất cả những gì xảy ra tiếp theo.

Ông đang trên đường đến công ty và cảm thấy kí ức về tôi mà mình nuốt chửng đang dần biến mất, đồng thời tất cả những thứ xui rủi cũng đang quấn lấy mình.

Ví dụ, bị ngã không rõ lý do, dẫm phải đá khi đang đi và suýt bị ô tô cán chết...

Ông phát hiện ra, nguyên chủ ông giết chưa chết!

Cũng bởi vậy, ông đã trở thành vật hy sinh đáng thương của những xui rủi bất thiện của thế giới này.

Nhưng đã quá muộn để quay lại và bù thêm một dao. Đường quá xa, mà trên đường đi còn có thể sẽ chết bất đắc kỳ tử.

Thay vì chết trên đường và bị cảnh sát phát hiện, thì đánh liều một ván, đến công ty gần ngay trước mắt để lấy đi tập tin có vẻ vẫn là lựa chọn tốt hơn.

Cuối cùng thì ông cũng có được nó nhưng thật xui xẻo, vì nguyên chủ không chết, nên ký ức mà ông nuốt chửng cũng đã biến mất và không may là chuyện đó khiến ông quên luôn chìa khóa để mở tệp được mã hóa.

Sau đó, bản sao của Mạnh Phi đã bị một chiếc ô tô đâm sau khi ra khỏi công ty và biến mất vào 5 tiếng đồng hồ sau đó.

Mặc dù bản sao của Mạnh Phi đã chết nhưng biến thành bản sao khác của Âu Dương Thông, ông vẫn còn cơ hội. Bởi vì kẻ không chết là tôi biết chìa khóa bí mật. Ngày hôm sau, quả nhiên ông phát hiện ra tôi không những không chết mà còn đi làm như bình thường.

Nhưng tôi lại được La An chuyển đến làm việc trong một dự án bí mật và sẽ không còn ở trong đội của ông từ ngày mai. Liệu sau này ông còn có thể tới tìm tôi hay không ngay lập tức trở thành một vấn đề lớn.

Vậy tối nay, ông nhất định phải động thủ."

“Rốt cuộc thì cậu là ai?” Âu Dương Thông trợn trừng hai mắt, “Làm thế nào cậu biết được nhiều đến vậy?!”

Ngay lúc này, gã vô cùng nghi ngờ về lai lịch của Mạnh Phi, nghi ngờ rằng xuất thân của người này vượt xa sức tưởng tượng của gã.

Đương nhiên Mạnh Phi có “lai lịch kỳ lạ”, hắn có hệ thống BUG mạnh nhất mà.

Quay lại buổi chiều cách hiện tại vài tiếng trước, hắn đang sử dụng hệ thống để bẻ khóa các thư mục riêng do người khác để lại trên hệ thống kiểm soát phiên bản của công ty.

Khi phát hiện ra thư mục riêng của Âu Dương Thông cất giữ tập tin mã hóa đáng ngờ nhất của mình, hắn đã làm một việc hết sức to gan lớn mật.

Hắn nhìn Âu Dương Thông chằm chằm rồi bật chức năng "quét" của hệ thống BUG mạnh nhất.