Công tác buổi chiều đối với hắn thật nhàm chán.
Công việc của tiền thân là tìm BUG, đào lỗ hổng.
Đối với người khác, đây là công việc vô cùng vất vả nhưng đối với hắn, một người có hệ thống mà nói thì chỉ giống như chơi đùa.
Bên cạnh đó, hắn đã được La An xác định là sẽ chuyển đi, bắt đầu từ ngày mai trở đi cũng chẳng quay lại chỗ này làm gì.
Như vậy lại càng chẳng có tâm tư đâu mà làm việc.
Trông hắn có vẻ như suốt ngày lướt web nhưng thực ra là hắn đang cố gắng bổ sung kiến thức về thế giới này, đồng thời cũng đang suy nghĩ về những vụ án kỳ quái mà hắn đã gặp.
Nếu muốn tiếp tục sống ở thế giới này thì kiến thức về lịch sử, địa lý, nhân văn nhất định là thứ không thể thiếu, không thể trên thông thiên văn dưới tường địa lý thì ít nhất cũng không được để lộ những sở hở rằng mình mới đến thế giới này.
Hơn nữa chuyện này còn liên quan đến nhiệm vụ mới mà La An giao cho hắn.
Ở trái đất này, mặt trời và mặt trăng cũng tồn tại. Ngay cả sự phân bố các lục địa và đại dương trên Trái đất cũng không khác mấy so với kiếp trước của hắn.
Trái đất bị chi phối bởi các đại dương và được chia thành nhiều lục địa. Chỉ có tên gọi và hình dáng là có chút khác biệt so với kiếp trước.
Về phần tinh không thì... hắn cũng không xác nhận được. Kiếp trước, hắn cũng chẳng rành rọt về mấy vụ thiên văn này cho lắm.
Rất nhiều nội dung của công nghệ và nghệ thuật cũng được sao chép một cách đơn giản, chỉ là không biết ai đã sao chép ai.
Ví dụ, thế giới này cũng có Turing (nhà toán học Alan Turing), cũng có Beethoven. Thế giới này cũng sử dụng ngôn ngữ lập trình C và Python, ngay cả tên nhà sản xuất CPU và chi tiết các tập lệnh cũng giống nhau.
Nhưng lịch sử thì lại rất khác. Câu đầu tiên của chính sử được toàn cầu công nhận có viết: "Năm đầu tiên, các vị thần đã tạo ra thế giới."
Lịch sử của toàn thế giới tổng cộng là 8020 năm và không có một ghi chép nào về phần lịch sử trước đó, như thể chúng không tồn tại vậy.
Phần lịch sử tiếp theo là lịch sử Thần quốc. Mọi người được chia thành các quốc gia khác nhau vì niềm tin của họ vào các vị thần khác nhau, mỗi quốc gia lại thờ các vị thần khác nhau.
Vương quốc của các vị thần chiến tranh với nhau, thôn tính, trải qua những giai đoạn thăng trầm theo những cách khác nhau.
Một số quốc gia đã diệt vong, một số quốc gia chia rẽ, một số quốc gia bị thay thế, một số quốc gia thăng trầm luân phiên và tồn tại cho đến bây giờ.
Lịch sử lúc đó là cái quái gì vậy, một bộ sưu tập những câu chuyện thần thoại?
Đừng nói loại chuyện đơn giản như sao chép một người. Ngay cả việc rải đậu thành binh, dời non lấp biển cũng có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi.
Sau sự phát triển vượt bậc của công nghệ, mọi người tin vào bằng chứng hơn là truyền thuyết. Do đó, chế độ thần quyền không còn nữa và Thần chỉ là niềm tin ký thác trong tâm hồn của một số người.
Hầu hết những người hiện đại không tin vào sự tồn tại thần dị. Ngay cả một số câu chuyện siêu nhiên được lưu truyền trong dân gian thì cũng chỉ được xem là truyền thuyết mà thôi.
Nếu cần thì cứ giữ nó cho riêng mình, nếu không cần thì nó cũng không tồn tại. Tuy nhiên, vì truyền thống mà tên quốc gia vẫn còn mang trong mình Thần danh.
Quốc gia mà hắn sinh sống, nơi sử dụng rõ ràng các ký tự chữ Hán và đồng thời vay mượn bảng chữ cái Latinh, được gọi là nước Cộng hòa Thanh Mang.
Tên của đất nước này xuất phát từ huyền thoại nữ thần Thanh Mang, người cai quản công lý.
Cộng hòa Thanh Mang không phải là quốc gia số một thế giới nhưng nó cũng là một trong những quốc gia hùng mạnh nhất ở thế giới này.
Tuy thành phố Ngô Đồng không phải là thủ đô nhưng lại là thành phố thương mại lớn nhất cả nước.
Đối với hắn, vậy là đủ! Ít nhất thì nó không phải là một nơi thâm sơn cùng cốc.
Hay nói cách khác, ngay cả khi đến một quốc gia hay địa điểm khác thì chưa chắc đã tốt như nơi này.
Dựa vào hệ thống, nhất định sẽ có thể hòa nhập, ăn, uống và chơi bời tại đây!
Tiền đề là sống sót trước và giải quyết các yếu tố đe dọa sự sống còn của mình. Điển hình là cái tên X có thể tái tạo cơ thể và thay thế hắn bất cứ lúc nào.
...
"Cậu phải đi đúng không? La An đã nói với tôi rồi."
Một giờ sau, hình đại diện trên WeChat của công ty nảy lên. Vừa mở ra xem thì đó là quản lý trực tiếp của hắn, Âu Dương Thông.
Thông thường, nếu Mạnh Phi chủ động từ chức, ông sẽ kinh ngạc đến mức nhảy dựng lên.
Ít nhất một nửa số lỗ hổng trong nhóm đều là do Mạnh Phi đào lên. Hắn bỏ đi như vậy ổn sao? Để lại nhiều việc như vậy thì ai làm?
Nhưng La An đã nói thì ông cũng không thể phản đối quá kịch liệt. Ông chủ đã lên tiếng, thì còn có thể làm gì sao?
Ngoài ra, La An cũng không hề đối xử tệ bạc với nhóm lỗ hổng, còn cho ông ta 5 HC.