Chương 17: Trà Trộn Thành Công

Huống hồ gì thế giới này cũng chẳng thái bình thịnh trị gì cho cam, xuyên qua chưa được bao lâu mà hắn đã chết những hai lần.

Nếu đột nhiên trở nên nổi tiếng với khả năng chữa được bách bệnh, liệu hắn có bị một số thế lực nào đó thèm muốn?

Liệu rằng một lão đại xã hội đen nào đó mắc bệnh nan y sẽ giết người đoạt hệ thống!

Ngay cả khi người khác không biết sự tồn tại của hệ thống BUG, thì việc bắt giữ và giam cầm hắn chỉ để hắn phục vụ lão đại sống lâu trăm tuổi cũng đủ đáng sợ rồi.

Những kẻ từng có được hệ thống đều biết rằng, ngay cả khi có bàn tay vàng thì vẫn cứ phải biết điều, biết điều và biết điều (chuyện quan trọng phải nói ba lần).

Vừa login đã trang bức khoe khoang khắp nơi, không chặn ngươi thì chặn ai?

Tóm lại thì chuyện quan trọng nhất là phải điều tra rõ ràng những nguy cơ tiềm ẩn, đồng thời để hệ thống nâng cấp lên cấp ba càng sớm càng tốt và kích hoạt các tính năng mới.

Hệ thống càng mạnh thì hắn càng mạnh, mà một khi hắn càng mạnh, hắn càng có nhiều hy vọng để bảo vệ bản thân và sinh tồn trong thế giới không thiện lành đầy rẫy dị năng này.

Sau khi nâng lên cấp hai, sữa chữa BUG đã không thể tăng giá trị kinh nghiệm nữa, chỉ có giải mã mới làm được.

Nhưng sau các thí nghiệm, hắn nhận thấy rằng giải mã thêm EXP không đơn giản như hắn tưởng.

Việc giải mã nhiều lần các mật khẩu trong cùng một hệ thống không thể tăng EXP. Nếu muốn nhận thêm nhiều EXP hơn, hắn chỉ có thể tiếp tục giải mã các hệ thống khác nhau.

Nhưng có thể giải mã không đồng nghĩa với việc sẽ không để lại dấu vết.

Hắn có thể sử dụng điện thoại di động của mình để đăng nhập vào ngân hàng trực tuyến của người khác, bẻ khóa mật khẩu và chuyển tiền, điều này không chỉ có thể tăng EXP mà còn nhận được một số tiền lớn vào tài khoản.

Nhưng đây là hành động ngu ngốc nhất.

Ngay cả khi bẻ khóa được mật khẩu và tiến vào hệ thống, các hoạt động khác nhau vẫn sẽ lưu lại rất nhiều dấu vết.

Giống như một đứa trẻ nhặt được một khẩu súng và nghĩ rằng mình có thể tùy tiện giết bất cứ ai nhưng không biết rằng bắn chết người sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Bạn đăng nhập từ bất kỳ nơi nào trên internet, những gì bạn đã làm sau khi đăng nhập, bản ghi nhật ký còn lại trên mỗi hệ thống trong suốt quá trình đó luôn tồn tại.

Có thể chỉ vừa chuyển tiền xong, năm phút sau nữ thần của Cục điều tra hình sự đã tự mình đem còng đứng trước cửa nhà rồi cũng nên.

Hắn cũng nghĩ đến việc hack một số trang web ít tính đe dọa hơn trên Internet. Nhưng cũng không được.

Theo luật của thế giới này, việc bẻ khóa mật khẩu trang web và đi ăn cướp không có gì khác nhau. Chỉ cần chuyện đó xảy ra và bạn bị bắt, dù không thu được lợi lộc gì, bạn vẫn phải phải ngồi bóc lịch vài năm.

Không có hệ thống nào có thể bị bẻ khóa một cách an toàn mà không gây ra hậu quả nghiêm trọng sao?

Có, đó là trong công ty!

Mạng nội bộ của công ty có đầy đủ các hệ thống khác nhau. Hệ thống chấm công, hệ thống mail, hệ thống hội nghị, hệ thống kiểm tra...

Tiền thân của Mạnh Phi vốn là nhân viên duy trì bảo mật mạng nội bộ của công ty.

Hắn có thể tận dụng thời gian làm việc để “phát hiện” ra một vài lỗ thủng, bẻ khóa các hệ thống khác nhau trong công ty, sau đó viết báo cáo sửa từng lỗi một, chuyện này hoàn toàn hợp lý.

Vào túi được rất nhiều EXP, nâng cấp hệ thống ổn định! Còn có thể thừa cơ tìm kiếm toàn diện manh mối về vụ án mạng của mình.

Mantis Software có địa chỉ tại số 891, phố Quảng Thâm, thành phố Ngô Đồng, cách chung cư Hải Cảng mà hắn đang ở không xa.

Để thuận tiện cho việc đi làm, đương nhiên Mạnh Phi sẽ thuê một căn hộ gần công ty.

Nhưng hắn không muốn đến công ty và bị coi là một kẻ đã chết.

May là điều này sẽ không xảy ra. Cảnh sát rất có thể sẽ chặn tin tức. Ngay cả khi mọi người đều biết rằng từng phát sinh một vụ tai nạn giao thông thì ít nhất tên của nạn nhân đã chết cũng sẽ không bị tiết lộ.

11h30, hắn đến chỗ làm, quả nhiên vẫn yên ắng vô sự.

Mặc dù đã gần trưa nhưng việc hắn đi làm giờ này cũng chẳng có gì là lạ trong Công ty Mantis với giờ làm việc linh hoạt. Hắn chắc chắn cũng không phải là người đi làm trễ nhất.

Hắn lẻn vào phòng làm việc bằng khuôn mặt của ‘mình’ và lặng lẽ tìm bàn làm việc bằng cách dựa vào số chỗ ngồi trong phần mềm văn phòng trên điện thoại di động.

Mặc dù những đồng nghiệp đang vội vã đều xa lạ với hắn nhưng hắn không hề lúng túng.

Kiếp trước hắn cũng như vậy, lẫn mình trong những tòa nhà văn phòng được chiếu sáng bằng đèn huỳnh quang cả ngày lẫn đêm, nhìn chung thì cũng chỉ biết vài người xung quanh mà thôi.

Cách một cái vách ngăn là một hạng mục khác, người nơi đó cũng liền trở thành xa lạ.

Hơn nữa đúng lúc vị trí cùng tổ đều trống trải, một đồng nghiệp quen biết cũng không có ở đó.

Bất kể hắn làm công việc gì thì trước mắt việc lấy EXP của hắn cũng dễ dàng hơn bất cứ thứ gì khác.