Chương 126: Thần Dụ

Cho dù là những ghi chép lịch sử hay những thỏa thuận được ký kết với người sáng lập nền cộng hòa trước đây khi kết thúc thời đại Thần quốc, tất cả chỉ có một quy tắc được ghi lại rõ ràng.

Tức là việc thức tỉnh của Nữ Thần phải có sự chứng kiến của bốn vị thần thị và bốn người tổng thống, thủ tướng, nghị trưởng và chủ tịch Viện chuyên gia, tổng cộng 8 người.

Nhưng nếu Nữ Thần không bước ra khỏi quan tài say ngủ dưới sự chứng kiến của bọn họ, vậy thì chỉ có "Nữ thần huyền kính" do Đại thần thị nắm giữ mới là vật duy nhất có thể giao tiếp với Nữ Thần.

Trước khi các vị thần ngủ say, hầu như họ đều để lại một tín vật. Đây là tất yếu và bắt buộc.

Nếu không, khi Thần A thức tỉnh trước Thần B, rồi nói dối mình là Thần B để lừa các tín đồ của Thần B thì sao? Người bình thường không thể phân biệt được đâu là Thần thật, đâu là Thần giả.

"Nữ thần huyền kính" là tín vật của Nữ Thần, nó được treo trên cổ của bà lão mặc đồ đỏ, Huyền Nữ.

Huyền Nữ đã đeo thứ này kể cả khi ăn, ngủ hay đi tắm, đã được hơn 150 năm, nó dường như sắp bén rễ và nảy mầm trên người bà ta luôn rồi.

"Nếu Nữ Thần đã thức tỉnh, hãy thử hỏi ngài ấy một tiếng."

Lê Mục nói.

Huyền Nữ nhìn lại Lê Mục đầy hằn học. Ngươi đi ẻ lại bắt ta chùi đ.í.t?

Lê Mục đứng tại chỗ với tư thế lợn chết không sợ nước sôi, đặt tay lên bục, nhìn về phía mái vòm trên đình đầu.

"Mọi người hãy đợi chút, ta cần thời gian để liên lạc với Nữ Thần."

Huyền Nữ lấy từ cổ áo ra chiếc gương đồng to bằng miệng cái bát. Vật này trông rất giản dị, nhìn qua chỉ là một mặt gương màu đen sáng bóng.

Bà ta cầm chiếc gương bí ẩn trong lòng bàn tay và niệm chú.

Cũng như lúc nãy, không ai biết bà đang đọc gì.

Mười phút trôi qua, ánh mắt của Tổng thống và những người khác gần như không hề chớp lấy một cái nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

Tổng thống đang có ý định dừng màn trình diễn nhàm chán này.

Ông ta đã quyết định gọi người tới điều tra kỹ lưỡng chiếc quan tài, chiếc gương bí ẩn và vị thần thị ngay tại hiện trường, điều tra tung tích của một lượng lớn Phụ Thương mất tích.

Nhưng lần này, kỳ tích lại lần nữa xảy ra.

Chiếc gương đen sáng loáng phát ra ánh sáng mờ ảo màu đỏ đặc biệt, chiếu ra ngoài như đèn pha.

Nhiều tia sáng đỏ khác biệt trong ánh sáng dịu nhẹ này, tạo thành một số ký tự cổ xưa phức tạp và khó hiểu.

Ngay cả bà lão Huyền Nữ một mực giả thần giả quỷ, cũng phải có phần bất ngờ.

Đánh giá về hiện tượng này, Nữ Thần không chỉ thức tỉnh mà còn bước vào trạng thái có thể giao tiếp!

Về mặt thần học, giao tiếp hai chiều với Nữ Thần đòi hỏi những thủ tục và nghi lễ phức tạp hơn.

Giao tiếp đơn giản của họ chỉ có thể là đọc những thông điệp mà Nữ Thần để lại, chứ không thể bày tỏ bất cứ điều gì với Nữ Thần.

Nhưng như vậy là đủ. Dù sao thì Nữ Thần cũng đã ngủ yên hơn 100 năm rồi.

"Dịch đi."

Giọng tổng thống hơi run rẩy sau khi trải qua chuyến tàu lượn đầy bất ngờ và kinh hoàng. Nhưng điều ông ta quan tâm nhất vẫn là số tiền đáng giá một nửa ngân khố đã đi về đâu.

Bà lão chỉ dửng dưng liếc nhìn dòng chữ.

Những lời đó quá đơn giản đối với bà, An Đồ, Ngả Giác và Lê Mục cũng biết.

"Chỉ có bốn từ," bà lão nói.

"Bốn chữ gì?"

"Tìm Phụ Thương về."

Tổng thống sững sờ, Nữ Thần quả là Nữ Thần, chỉ với bốn chữ này đã chạm được đến đáy lòng ông ta rồi. Tuy nhiên trái tim ông lại lập tức chùng xuống.

Bởi vì khi Nữ Thần nói "Tìm Phụ Thương về", có nghĩa là Phụ Thương đã biến mất và Nữ Thần không lấy nó.

Chuyện này giống như thể bạn chuẩn bị của cải cả đời để mua một căn nhà, tiền được trao nhưng chủ nhà lại nói rằng hoàn toàn không nhận được tiền.

Ánh mắt tổng thống trở nên ảm đạm, nhìn chằm chằm Lê Mục.

Lúc này, Lê Mục cũng bắt đầu hoảng sợ.

Ai là người chịu trách nhiệm lớn nhất về việc mất Phụ Thương? Rõ ràng là Lê Mục.

Quan tài do Lê Mục giữ, Phụ thương cũng qua tay Lê Mục, các nghi lễ cũng do Lê Mục quản.

Bây giờ Phụ Thương biến mất, không tìm ông ta thì tim ai?

Lúc này, giọng nói khàn khàn của bà lão phá vỡ sự im lặng nhất thời.

"Tổng thống, ta có một thỉnh cầu."

"Mời đại sư nói."

"Xin Tổng thống hãy ban hành một sắc lệnh, đặc biệt chấp thuận việc An Đồ kích hoạt Hành hình giả, theo thần dụ của Nữ Thần mà tìm tung tích của Phụ Thương mất tích!"

Vào Thời đại Thần quốc, Tòa Thánh có ba tổ chức bí mật không được công khai, được gọi là Thẩm phán giả, Hành hình giả và Hậu kế giả.

Cùng với việc Tòa thánh tuyên bố giải thể thì ba tổ chức này cũng im hơi lặng tiếng trong thời đại Cộng hòa.

Hành hình giả được cho là do một số ít người có dị năng tạo thành.

Nhiệm vụ của họ là làm theo thần dụ của Nữ Thần hoặc phán xét của Thẩm Phán, truy lùng và trừng phạt các thế lực dị năng độc ác bên trong mà quốc gia trần tục không thể chống hoặc những dị năng xâm lược do các vị thần bên ngoài phái đến.

Thẩm phán giả là một nhóm các nhà thông thái, họ không thần năng dị lực. Họ chỉ có nhiệm vụ phán xét chuyện tốt xấu, người thiện người ác và định ra hình phạt.