Chương 103: Vệ Sĩ Riêng Của Đội Trưởng Ngả

Lời mời được gửi thông qua ứng dụng Nữ Thần hoàn toàn không thể giả mạo.

Bỏ ra 30.000 đồng Thanh Mang mỗi tháng để thuê hắn và cho hắn 50 điểm khen thưởng chuyên gia để được thăng chức thành chuyên gia chính thức, đây là một quyết định rất lớn.

Một quyết định như vậy cần phải được nhiều cấp thông qua, từ Viện Chuyên gia Quốc gia đến Trung ương, không mấy người có thể quyết định khi chưa được ủy quyền.

Nếu X có thể hoàn thành tất cả những chuyện này, thì không cần nhiều rắc rối như vậy, chỉ cần sử dụng cỗ máy quốc gia mạnh mẽ để ép chết hắn là xong.

Cùng lúc đó, điều mà hắn không biết là giữa Mộ Ân Đường, trong tai nghe của một số nhân viên bảo vệ vang lên thông báo.

“Xin hãy chú ý.

Một người khả nghi mặc trang phục vận chuyển của Meituan vừa vào trong, sau đó cố ý thay quần áo.

Hắn cao từ 1,76 đến 1,8m, dáng người mảnh khảnh, hiện đang mặc áo phao đen, áo len trắng và quần jean xám.

Hắn trước mắt đang ở bậc thềm vào cửa."

“Không hổ danh là chuyên gia bảo mật, mới ngày đầu đi làm đã phát hiện phần tử khả nghi rồi?” Ai đó cười trong tai nghe.

"Chúng ta mới chuyển trụ sở qua đây mới mấy ngày, sao có thể có người khả nghi lẻn vào được chứ? Phần từ dị năng sao?"

"Đừng cười, để mắt thật kỹ!"

“Trương ca, tôi biết người khả nghi này!” Trong nhóm đột nhiên có người nói.

"Biết?"

"Đúng vậy. Trước đây tôi có cùng Ngả tỷ đến Ngân hàng Kim Quy để nhận một vụ án. Người này là Mạnh Phi, là bạn trai của Ngả tỷ."

"Đừng nói nhảm! Ngả tỷ có bạn trai khi nào vậy?"

Người đàn ông họ Trương đáp lại bằng một giọng rõ ràng là khó chịu và mạnh mẽ phản bác.

"Hừm, Trương ca, anh không tin thì thôi."

"Người ta đến thăm vợ, anh em chúng ta quản làm gì?"

"Cẩn thận Ngả tỷ nổi giận bây giờ."

"Mấy người các cậu canh gác cho cẩn thận, bớt nói nhảm mà tốt nhất là ngậm miệng lại!"

Người đàn ông họ Trương gần như giận dữ gầm lên, khiến những người khác phát sợ, không dám nói gì thêm.

Trương Lực có một mái đầu húi cua, da ngăm đen, đôi môi dày và hàm rộng. Dù không biểu hiện gì nhiều ra ngoài mặt thì trông anh ta vẫn tràn đầy nhiệt tình và cảm giác tin cậy.

Anh từng là một quân nhân, sau khi xuất ngũ thì chuyên tu về an ninh rồi trở thành một chuyên gia bảo an.

Sau đó, anh được chuyển đến tổ 2 của Cục Điều tra Hình sự, là một trong những đội phó của Ngả Đình, chịu trách nhiệm về sự an toàn của tất cả nhân viên trong bất kỳ hoạt động nào.

Khi tổ 2 của Đội điều tra hình sự được Lão Lê thực hiện thay máu toàn diện, hầu hết thành viên đều bị thay thế bởi các thành viên của Cục Điều tra dị năng, Trương Lực ở lại làm chuyên gia bảo an, ký hợp đồng gia nhập Cục Điều tra Dị năng và vẫn tiếp tục làm đội phó dưới trướng Ngả Đình.

Khi còn ở Cục điều tra hình sự, anh có biệt danh là "vệ sĩ riêng của đội trưởng Ngả".

Bởi vì mỗi lần chuẩn bị hành động, anh ấy quan tâm đến sự an toàn của Ngả Đình hơn nhiều so với những người khác.

Tất nhiên, Ngả Đình là đội trưởng, hơn nữa cô ấy còn là nữ giới. Chẳng có gì đặc biệt khi ưu tiên sự an toàn của phụ nữ khi gặp nguy hiểm cả.

Anh cũng nghe đồn rằng Ngả Đình đã có bạn trai. Người khác nghe vào thì chỉ ghen tị và nhiều chuyện nhưng những gì anh ta ngửi thấy là nguy hiểm.

Đối với một người phụ nữ, không có gì nguy hiểm hơn người đàn ông mà cô ấy tin tưởng nhất, nếu người đàn ông này không đáng tin cậy 100%.

Hiện tại, những suy nghĩ đang tung hoành trong đầu Trương Lực là:

Nếu Mạnh Phi chỉ là một người bình thường vô cùng phổ thông, sao hắn lại giả làm người giao hàng?

Muốn tìm Ngả Đình, cứ trực tiếp điền đơn làm khách có gì phải giấu giấu giếm giếm?

Người này nhất định phải có động cơ thầm kín.

Theo dõi hắn, xem hắn muốn làm gì, vạch trần hắn, tránh cho Ngả Đình ngu ngốc bị lừa!

Trương Lực lặng lẽ theo sau người này. Năng lực theo dõi của anh ta rất giỏi và rất ít người bị theo dõi có thể phát hiện ra sự hiện diện của anh ta.

Nhưng Mạnh Phi phía trước, đi tới cửa thánh đường lại không đi vào, mà đột nhiên rẽ vào một hành lang dài.

Cuối hành lang được kết nối với tòa nhà văn phòng phía sau. Người này sẽ đi tìm Ngả Đình sao?

Trường Lực theo sát với tốc độ vừa phải và khi anh nghe thấy tiếng nước chảy truyền vào hành lang, anh đột nhiên phát hiện Mạnh Phi đã biến mất.

"Vào nhà vệ sinh rồi sao?"

Anh đợi vài giây ở cửa phòng nhà vệ sinh trên hành lang thì đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Không phải, nhất định là hắn muốn chạy!"

Trương Lực đẩy cửa xông vào. Nhìn thoáng qua, theo hướng đối diện với cửa ra vào, cửa sổ trượt ở đầu bên kia đang mở toang.

Gió lạnh thổi tới, nhiệt độ trong phòng vệ sinh vốn dĩ đang được sưởi ấm giảm mạnh.

"Chạy thật rồi!"

Trương Lực ập đến cửa sổ nhanh như chớp và nhìn xuống, nơi này cao khoảng bốn mét, bên dưới có cỏ mềm và xung quanh là rừng cây.

Tên kia có thể đã nhảy từ đây và chạy vào rừng.

Anh ta nhảy xuống gần như không do dự.

Nhưng chẳng có ai trong rừng cả.