Chương 20: Giá trị sinh mệnh (1)

Chương 20: Giá trị sinh mệnh (1)

Trên mặt Vương Lâm khôi phục vẻ bình thường, hắn đưa tay về phía Trương Phong lấy một điếu thuốc lá, sau đó cũng rít một hơi thuốc, lại tiếp tục nói Trương Phong Vũ: “Cậu có thể nhanh chóng chấp nhận hoàn cảnh này đối với nhiệm vụ sau này sẽ vô cùng có lợi, bởi vì không ít kẻ may mắn trải qua sự tàn nhẫn của nhiệm vụ sơ cấp, đáy lòng vẫn không tin những chuyện này là thật, vẫn cho rằng chuyện bọn họ trải qua lúc trước chỉ là ảo giác, cho nên đám người đó thường bài xích hoàn cảnh trong nhiệm vụ, không tiếp nhận nhắc nhở, mà trong đám người làm nhiệm vụ, kiểu người như vậy chính là chết nhanh nhất!

Trương Phong Vũ gật đầu, tiếp tục nghe Vương Lực nói.

“Hiện tại tôi lấy thân phận đội trưởng nhóm Người Chấp Hành giải thích cho cậu một chút về nhiệm vụ truy nã, chuyện này có lẽ có một chút tác dụng đối với cậu sau này.

Cậu chịu nguyền rủa là vì cậu cầm vào tờ poster dính nguyền rủa. Giây phút cậu cầm tờ poster ấy thì cậu đã rơi vào vòng lặp nguyền rủa rồi.

Muốn sống sót trong lòng lặp này, chỉ có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ truy nã khủng bố, mỗi lần cậu hoàn thành sẽ nhận được một lượng giá trị sinh mệnh nhất định, một khi điểm sinh mệnh đạt tới một trăm, vậy thì chúc mừng cậu đã có thể thoát khỏi vòng lặp này, trở lại sống ở hiện thực.

Trương Phong Vũ nghe thế thì nhớ tới mấy chữ bằng máu xuất hiện trên màn hình lớn ở trong rạp chiếu phim lúc trước “Phần thưởng nhiệm vụ: Giá trị sinh mệnh 3”, cuối cùng hắn cũng hiểu giá trị sinh mệnh kia có tác dụng gì rồi, đồng thời trong lòng hắn cũng sinh ra một chút cảm xúc tên là “hy vọng”, chỉ cần thu thập đủ một trăm điểm giá trị sinh mệnh là hắn có thể rời đi nơi này, chuyện này khiến Trương Phong Vũ có một loại ảo giác rằng thoát khỏi nguyền rủa này cũng không khó lắm.

Cứ mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ là nhận được ba điểm, vậy thì nhiều lắm là hoàn thành 34 nhiệm vụ hắn có thể rời khỏi đây được rồi, nghĩ tới có biện pháp thoát khỏi đây, tâm tình của Trương Phong Vũ cũng thả lỏng đôi chút.

Vương Lâm nói tới đây cũng ngừng lại, cúi đầu rít mấy hơi thuốc, đây là lần thứ 10 hắn nói về quy tắc của vòng lặp nguyền rủa này rồi, những người từng nghe hắn nói đều đã chết ở trong quá trình làm nhiệm vụ, mà mỗi lần giải thích quy tắc cũng có nghĩa là có không ít người vô tội gặp phải nguyền rủa đáng chết này.

Giây phút trên mặt Vương Lâm toát ra một chút thống khổ, trên mặt bốn người khác cũng có biểu cảm như vậy, thêm vào đó còn có cả hận ý nồng đượm!

Trương Phong Vũ nhân lúc Vương Lâm ngồi suy tư thì nhanh chóng tiêu hóa lời mà hắn ta nói, không lâu sau Vương Lâm cũng rời khỏi nỗi bi thống tuyệt vọng, hắn ta lại tiếp tục nói với Trương Phong Vũ:

“Mỗi lần có nhiệm vụ đều sẽ tuyên bố ở trên tờ giấy mang theo dấu ấn của cậu, thật ra tên của nhiệm vụ cũng đã nói lên tất cả, Lệnh Truy Nã Khủng Bố, thứ truy nã đương nhiên chính là quỷ, mỗi lần cậu hoàn thành nhiệm vụ, trên trong tờ giấy sẽ có một móng vuốt vươn ra túm một con quỷ trong thân thể cậu vào bên trong đó, tuy nhiên chuyện này cũng phải xem xem nhiệm vụ cậu nhận được là gì, có một số nhiệm vụ dù cậu có hoàn thành thì lệnh truy nã cũng sẽ không giết chết quỷ, mà biện pháp giết chết quỷ cũng chỉ có hoàn thành nhiệm vụ.

Đừng chờ mong vào phù chú, chú ngữ, máu gà hay đao kiếm gì đó có thể giết chúng nó, đó chính là chuyện không thể nào, quỷ không có hình thái thật sự, cho nên công kích vật lý không có chút tác dụng nào với bọn nó, còn nếu cậu không tin thì có thể đi thí nghiệm là biết.

Cái gọi la Căn Cứ Tử Vong cũng có nghĩa là trong thùng xe này, dù cậu có bị thương hay bị sao đều có thể lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường, hơn nữa ở Căn Cứ Tử Vong, chỉ cần là thứ cậu muốn, không phải vật sống đều có thể biến ra được, giống như có ma thuật vậy, thế nhưng những thứ có sinh mệnh thì không thể nào xuất hiện được, sinh mệnh trong Căn Cứ Tử Vong chỉ có thể là Người Chấp Hành chúng ta.”

Vương Lâm nhìn thấy biểu cảm của Trương Phong Vũ, tuy nhiên hắn ta không để ý lắm, hắn hơi nghĩ một chút cũng có thể đoán được Trương Phong Vũ đang nghĩ gì, chỉ sợ sau khi nghe thấy biện pháp rời đi liền cảm thấy có hy vọng rời khỏi đây, hắn ta không khỏi cười lạnh nói:

“Cậu cho rằng chỉ cần có biện pháp rời khỏi đây thì mọi chuyện không thành vấn đề phải không? Thế nhưng hoàn toàn sai, nhiệm vụ nào cũng cực kỳ gian nan, hơn nữa có một số nhiệm vụ không hề có lời nhắc nhở nào, hoàn toàn dựa vào may mắn, tôi đã từng trải qua một nhiệm vụ như vậy, không có manh mối nào, nhiệm vụ đó chỉ là chơi ném tiền xu với quỷ, mỗi người có mười lần ném, nếu trong mười lần đó số lần rơi xuống mặt trái của cậu nhiều hơn của quỷ, vậy thì cậu sẽ chết, hoàn toàn không có chút manh mối nào, hoàn toàn dựa vào may mắn mà thôi, cậu cho rằng may mắn bản thân có thể lớn tới mức nào? Hơn nữa phần thưởng giá trị sinh mệnh càng cao cũng có nghĩa độ khó nhiệm vụ càng cao, cũng không khác gì với việc nhiệm vụ không thể vượt qua.