Chương 172: Thiết hạ âm mưu.

Quả đúng như Trần Duyên dự tính từ trước, tin tức yêu thú đã lan rộng với tốc độ khó tin. Dù khó lòng kiểm chứng tin tức là sự thật hay giả dối hàng trăm tinh anh đệ tử không hẹn mà gặp đã cùng thẳng tiến tới vực thẳm. Trên đường đi không ít kẻ chạm mặt, nhưng bọn chúng không hề ra tay bởi vì những đệ tử đứng đầu mỗi sơn phong đã ngầm ám chỉ liên hợp. Trước khi bắt đầu trận chiến mà đã ra tay triệt hạ lẫn nhau đó không phải là cao kiến.

-Lương nhi, tại sao những tên kia lại nối đuôi nhau thẳng tiến tới Vạn Hồn Vực a?

-Bẩm sư phụ, nơi đó có một đầu Giáp đẵng cấp 2 yêu thú đang ẩn nấp nên mấy vị sư huynh đệ muốn tới đó nhân lúc yêu thú đang hoài thai mà triệt hạ.

Điều nằm ngoài dự kiến của Trần Duyên đã tới, lão giã tử bào tay cầm phất trần lăng không nhìn xuống suy xét.

-Quái lạ, lão phu chưa hề nghe nói qua Vạn Hồn Vực có sinh linh tồn tại, ngươi có biết tin đồn này phát ra từ đâu không?

-Điều này…đệ tử cũng không thể truy ra nguồn gốc chỉ là một truyền mười, mười truyền trăm…

Tên đệ tử phi pháp kiếm lưỡng lự bẩm báo.

-Ah ha ha. Thú vị, vô cùng thú vị, tin tức này lan truyền đúng lại vô cùng trùng hợp.

-Trùng hợp?

-Không phải Bạch Niên Chi Chiến ngoài nhiệm vụ thu thập 10 trái tim yêu thú ra còn có ngoại lệ a, mang về trái tim của một đầu giáp đẵng yêu thú. Đó chính là cửa ải chọn ra tân đệ nhất năm nay.

Không chỉ 17 tên bước ra từ Cấm Địa thực lực chóng mặt tăng trưởng, trong hàng vạn đệ tử Ma Kiếm Tông vài tên tình cờ tìm thấy thiên địa cơ duyên, nhận được truyền thừa kinh thiên từ lão quái vật đã tạ thế nào đó. Bách Niên Chi Chiến mỗi lần diễn ra ngựa ô xuất hiện không hề hiếm.

-Ý sư phụ là có kẻ tung tin đồn thứ thiệt?

-9 phần là giả, ta cũng rất hứng thú xem màn kịch hấp dẫn này.

Phất trần vừa vung lên, lão giả thân ảnh liền biến mất, chỉ còn lại lão đệ tử lắc đầu chậm chạp phi pháp kiếm bám theo.

Vạn Hồn Vực, trên đỉnh một mõm đá trồi ra một thân cây được đóng chặt ở đó. Trần Duyên đã nhanh chân tới đây từ trước, hắn phải kiểm kê mọi thứ tránh nguy cơ âm mưu bị đổ bể. Từ trong Tiểu Phương Thế Giới, Lam Linh lạnh nhạt bước ra, nàng trên tay kéo lê một nam nhân trên mặt đất.

-Linh nhi, nàng nhẹ tay một chút kẻo hắn chết mất.

Băng lãnh mĩ phụ hừ nhẹ, ném tên nam nhân xấu số kia về phía trước khiến Trần Duyên tâm can đau xót a. Kế hoạch này thành công hay thất bại tất cả đều liên quang trọng yếu tới tính mạng của tên này.

Xác nhận hắn vẫn còn hơi thở, Trần Duyên nhanh chóng truyền chân khí vào người khiến hắn thương thế 8 phần bình phục. Kẻ thê thảm kia không ai khác chính là tu sĩ họ Tu bị hắn nhóm thê tử bắt giữ.

Thu sĩ họ Tu bị Trần Duyên trói gô trên cột gỗ, tuy thương thế đã tạm yên ổn nhưng đan điền đã không còn hắn lúc này so với kẻ đã chết trông còn thảm hơn vài lần.

Lấy ra lá phù lấy được trên người Lăng Vô Đạo, hữu thủ đặt trên tên kia đầu lâu tả thủ bóp nát lá phù. Quả nhiên kí ức lấy từ Lăng Vô Đạo không sai, thanh âm từ bên trong lá phù thoát ra giọng điệu có phần khẩn cấp.

-Lăng sư huynh, mấy ngày nay tại sao chúng đệ không liên lạc được với huynh không lẽ có điều gì bất trắc.

-Là đệ đây, Tu Lai, Lăng sư huynh đang truy bắt Trần Duyên, chúng ta đã tới Vạn Hồn Vực nhưng nơi đây quá rộng lớn 5 người không thể nào vây bắt hắn.

Tu Lai không ngờ lại mở miệng thành tiếng, thanh âm trả lời vô cùng mạch lạc càng không giống một kẻ tâm trí hũ bại. Hắn lúc này so với phàm nhân còn kém hơn không ít, Trần Duyên thần thức dễ như không khống chế hắn lời nói phát ra theo chủ ý.

-Lăng sư huynh đâu, Sát Huyết Phù này trong người Lăng sư huynh tại sao ngươi lại có được nó?

-Đây là mệnh lệnh từ Lăng sư huynh, à Lăng sư huynh còn căn dặn chỉ cần nói ra câu này liền chứng minh đệ không dối trá: “ Huyết Lệnh ra nhân thần đều chết”.

Bên kia trầm lặng hồi lâu cuối cùng cũng đáp trả.

-Không sai, chính là ám hiệu của Lăng sư huynh. Nội trong ba ngày chúng ta sẽ…

-Không. 5 ngày nữa chúng ta sẽ gặp nhau tại đỉnh cao nhất của Vạn Hồn Vực, Lăng sư huynh đã tìm thấy một đầu Giáp đẵng yêu thú đang hoài thai nội trong 10 ngày nữa sẽ đậu sinh lúc đó chúng ta một tiễn hạ song điêu, đồng thời mang về một bút lớn.

Ba ngày là quá ít, lúc đó hai đoàn người kia khó có thể giáp mặt.

-Lời ngươi nói là thật, được hẹn 5 ngày sau tại Vạn Hồn Vực.

Bên kia giọng nói hưng phấn không thôi, quả nhiên thứ này có sức dị hoặc lớn vô cùng, không chỉ những đệ tử Ma Kiếm Tông còn Ma Huyết Tông tu sĩ cũng thèm khát.

-Ha ha ha. Tốt. Tốt, mọi chuyện đều diễn ra đúng như ta dự định lần này…

-Có mùi nữ nhân, ngươi đã gần gũi với cô nương nào a?

Trần đại công tử ca hưng phấn bỗng nhiên cảm nhận khí tức lạnh lẽo làm cho hắn nội tâm xuất hiện tia dự cảm không lành. Quay lại quả nhiên Lam Linh thần sắc bất thiện nhìn tới càng khiến trái tim hắn đập mạnh.

-Nàng…nàng đừng quá đa nghi a, chỉ là ta lúc trước cùng đồng hành với mấy vị sư đệ, sư muội đồng môn nên có thể…

-Ta cũng đã ngữi qua nhưng lần này lại vô cùng rõ rệt.

-Chỉ là thời gian mấy ngày trôi qua nên lưu hương nồng đậm thêm một chút. Kế hoạch đã nhanh chóng tiến triển, nàng cũng quay trở lại Tiểu Phương Thế Giới a, tướng công còn rất nhiều thứ cần phải sắp đặt sẵn.

Lam Linh sát khí ánh mắt không đổi, chầm chậm quay về.

-Nữ nhân khứu giác không phải quá tinh tường đi.

Hắn không ngừng ngữi đi ngữi lại y phục, quả nhiên vẫn còn Tưởng Niệm hương thơm lưu lại trên người. Trần Duyên nhanh chóng dùng chân khí chấn bay lưu hương đi nếu không Tưởng Niệm nữ nhân lại “tình cờ” nhận ra điều khác lạ lại khiến hắn không biết đường nào chống chế.