Chương 155: Ma Kiếm Tông tông chủ

Ma Kiếm Sơn ngọn đại sơn uy quyền nhất Ma Kiếm Tông, bên trong động phủ trống trải chỉ có mười bóng người, kẻ nào khí chất cũng đều vô cùng hiên ngang.

Ma Kiếm Tông mười vị trưởng lão hiếm khi tụ hợp đông đủ, kẻ có thể làm được chuyện khó khăn này không ai khác chính là tông chủ Ma Kiếm Tông.

-Tông chủ, các vị trưởng lão đều đã hội tụ đầy đủ, lão phu cũng mạn phép nói ra mục đích trọng yếu lần này.

Đại Trưởng Lão chấp tay cẩn trọng đạo. Phía sau mật thất, nơi tông chủ tọa thiền vẫn không hề lên tiếng đáp trả. Đối với hoàng cảnh lạ lùng này lão cũng không còn xa lạ nhìn xuống chín vị còn lại phi tới những khối truyền tin thạch.

-Chắc các vị sư đệ đã biết tông môn ta sắp tới sẽ có không nhỏ sự kiện, nhằm tìm ra những hạt giống tốt nhất để trọng tâm bồi dưỡng, ta hi vọng các vị sẽ cẩn trọng đề cử.

Truyền tin thạch ngay tức khắc lưu trữ hàng trăm danh tính cùng bọn chúng niên kỉ, trong đó không thể thiếu thân truyền đệ tử, đồng thời những kẻ gần đây bộc phát thực lực không tưởng cũng đã được ngấm ngầm xem xét từ trước.

-Ha ha ha ta thấy nhân tuyển lần này Phong Ma Sơn của lão tứ ắt hẵn dư dã a, không như Thiên Du Sơn ta, muốn tìm ra một kẻ có bản lĩnh hơn người cũng không dễ.

Nhị Trưởng Lão bất đắc dĩ nở nụ cười.

-Nhị sư huynh không sai, Phong Ma Sơn không ngờ chính là thiên tài bảo địa, Cấm Địa vừa rồi khai mở chỉ riêng Phong Ma Sơn đã bốn kẻ xâm nhập, không như chúng ta khó khăn lắm mơi có được một tên đệ tử miễn cưỡng hợp cách.

Ngũ Trưởng Lão đối với kết cục xấu hổ này tâm trạng cũng khó mà tốt lên.

-Là ba chứ, một tên không phải đã trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ, đầu quân qua Ma Kiếm Sơn rồi sao? Ta quả thật không tài nào hiểu nổi tứ sư huynh thật sự nở lòng để một tên tuyệt thế thiên tài như hắn bỏ đi a.

Cửu Trưởng Lão chính là cao nhân luyện phù, lão tính cách phi thường đơn thuần, trước nay chưa hề cố kị bất cứ kẻ nào.

-Ta thân là trưởng lão Ma Kiếm Tông tại sao có thể khư khư giữ một kẻ mà ta không thể kích phát hắn thật sự tiềm lực, đó chính là tổn thất không tưởng. Nếu tông chủ đã có thiện ý chấp nhận hắn trở thành chân truyền đệ tử đó chính là phúc của tông môn.

Phong Ma Chân Nhân khí định thần nhàn trong vẻ mặt, lời nói không hề có một chút gì tiếc nuối.

-Khà khà nếu ta là sư đệ quả thật có tư cách nói câu này.

-Ý sư huynh đệ không rõ, phải chăng Tứ sư huynh đã tìm được nhân tuyển còn tốt hơn cả tên tiểu tử Lôi Lâm?

Cửu Trưởng Lão quả thật không dám tin, Lôi Lâm được mệnh danh thiên tài vạn năm hiếm gặp, đồng thời hai tên cùng xuất hiện dưới trướng Phong lão ma cái này chính là nhân tính bạo phát đi.

Nhị Trưởng Lão không nói không rằng chỉ nở nụ cười thần bí.

-Lão Tứ những đệ tử ngươi đề cử còn thiếu một tên trọng yếu.

Đại Trưởng Lão dò xét truyền tin thạch, hữu ý nhìn qua.

-Lần này ba tên đệ tử nổi bật có tư cách xông vào Cấm Địa ta đều không giữ lại, sư huynh chắc hẵn là có sai sót a.

-Lão tứ, đệ còn giả vờ như không hiểu, ba tên đó quả nhiên đều đã có danh ngạch, còn tên đệ tử thân truyền của ngươi lão phu không phải đã nhiều lần nói qua sao?

Nhị Trưởng Lão song mục mở lớn bất khả tư nghị hướng Phong Ma Chân Nhân nhìn tới.

-Này này không phải chỉ là một tên đệ tử thân truyền thôi sao, Lão Đại đừng có làm lớn chuyện nữa.

-Lão Cửu ngươi trăm năm nay nữa bước cũng không rời đi động phủ làm sao có thể biết được tên tiểu tử này đáng giá tới chừng nào.

Đại Trưởng Lão quả quyết không khoan nhượng càng làm cho lão lòng hiếu kì bành trướng.

-Duyên nhi đối với những thứ này khẳng định không sinh lòng hứng thú, ta cũng không muốn cưỡng ép nó.

-Không muốn cưỡng ép? Chỉ một lời nói đơn giản ngươi liền bức đi một tên có thực lực siêu quần. Chính ngươi là là kẻ rõ hơn ai hết, một tên đồng cấp đệ tử dám đối đầu với tiểu tử kia đều có khả năng bị hắn miểu sát.

Ngoài Nhị Trưởng Lão thầm đồng tình ra thì bảy vị trưởng lão kia thần tình chấn động.

-Lão Đại ngươi không phải là quá đề cao tên Trần Duyên kia a, đúng là hắn khi còn là Luyện Khí Kì đệ tử liền có thực lực một chống mười người nhưng sau khi đột phá Trúc Cơ là hai thứ hoàn toàn khác biệt.

Bát Trưởng Lão thập phần không tin tưởng.

-Trần Duyên, không phải hắn vốn là phế nhân sao, chính ta đã từng chuẩn mạch qua, tiểu tử này cả đời đừng mơ tưởng đột phá Trúc Cơ.

Thất Trưởng Lão, cánh hồng duy nhất trong Thập Đại Trưởng Lão nàng dáng người yểu điệu trên đầu mang trướng bồng buộc miệng nói ra.

-Im lặng.

Mật thất bên trong tông chủ vốn im hơi lặng tiếng không ngờ lại phá lệ, hắn thanh âm không tự chủ mang theo từng tia kiếm khí. Thập vị trưởng lão tay áo phất ngang đều có thể bình an vô sự.

-Kiếm khí này…uy lực đủ để diệt sát Trúc Cơ tu sĩ a.

Động phủ bỗng trở nên trầm lặng, tông chủ quả nhiên đã động nộ, không ai muốn bản thân trở thành con chim đầu đàn trở thành tông chủ vật thử kiếm.

-Đại Trưởng Lão đệ tử Trần Duyên kia thật ra là người nào?

-Bẩm tông chủ, Trần Duyên chính là đệ tử thân truyền của Tứ Trưởng Lão, hắn từ lúc chào đời đã được đưa về Ma Kiếm Tông.

Tông chủ vẫn im lặng.

-Tên đệ tử này không chỉ thực lực cao cường, khinh thường đồng lứa. Hắn đã ba lần lập đại công không những khiến Ma Kiếm Tông ta tránh được tỗn thất mà còn âm Khôi Lỗi Tông một vố đau.

-Còn có kẻ như vậy sao, ngươi tuần tự đối với hắn hiểu biết đều nói ra hết đi.

Tông chủ quả thật đối với Trần Duyên thập phần hứng thú.

-Đệ nhất, Trần Duyên khi chỉ còn là một tên đệ tử Luyện Khí kì đã có năng lực một mình thâm nhập Ma Kiếm Lâm, chính hắn đã một thân một mình toàn mạng trở ra quay về báo tin cho tông môn thú triều đang được âm thầm phát động.

-Đệ nhị, hắn đơn độc đối chiến hơn mười tên thân truyền đệ tử Ma Huyết Tông, không chút thương tích toàn thắng, thậm chí một tên bị gọt thành nhân côn khiến cho Ma Huyết Tông Nhị Trưởng Lão bỏ ra không ít của cải trao đổi, sau trận chiến đó hắn đã nổi danh Trần Huyết Ma ắt hẵn các đệ tử ở sơn môn khác cũng từng nghe tiếng.

-Đệ tam, chỉ vừa xảy ra cách đây chưa tới một tuần trăng, chính là Khôi Lỗi Tông ám mật ra tay sau lưng chúng ta.

Các vị trưởng lão sắc mặt khó tin.

-Tiểu tử kia có nhúng tay vào đại sự kiện này?

-Hắn chính là kẻ cầm đầu a, tin tức hàng vạn phàm nhân bị thi hóa do chính tay Trần Duyên báo về không thể nào sai lầm. Nhưng không chỉ đơn thuần như vậy…

Đại Trưởng Lão liếc mắt nhìn qua Nhị Trưởng Lão ý muốn lão tiếp tục nói ra. Hít một hơi thật sâu.

-Tin tức hắn báo về không sai, chỉ là khi ta đưa người tới đó còn tận mắt trông thấy điều khó tin hơn nữa.

-Còn khó tin hơn? Không lẽ thi đàn đã vượt qua dự kiến?

Thập Trưởng Lão nóng lòng hỏi rõ.

-Không, trái ngược hoàn toàn, khi ta tới nơi đã không còn xót lại một dấu vết gì. Nếu không phải thi khí còn xót lại chính ta cũng khó lòng tin nổi.

-Khôi Lỗi Tông quả nhiên là cáo già, bọn chúng đã nhanh tay cho người rút lui đồng thời còn mang theo toàn bộ thi nhân a.

Tam Trưởng Lão lắc đầu nuối tiếc.

-Điều này lại càng không phải, gần 10 tòa thành chỉ có 5 tòa thành bị chuyển trống, những tòa thành còn lại số lượng cương thi lên tới hàng vạn đầu, mỗi thành không ít hơn hai tên tu sĩ Trúc Cơ trấn thủ.

-Không khí bên trong thành đều căng thẳng tột độ, bọn chúng đang lo sợ, nhưng không phải chúng ta bọn chúng lo sợ sẽ trở thành tòa tử thành kế tiếp. Thủ đoạn này không phải thứ tên đệ tử của đệ vô cùng quen thuộc sao.

Tứ Trưởng Lão không vội lên tiếng, lão sắc mặt bất biến không thừa nhận cùng không chối bỏ.

-Từ bọn chúng ta đã thẩm tra được, 5 tòa thành kia chính là hàng vạn cương thi, hàng trăm Luyện Khí kì đệ tử, cùng 15 tên Trúc Cơ tu sĩ, trong đó có 5 tên Trúc Cơ trung kì, tất cả đều đã bị linh trùng của hắn thôn phệ, hủy thi diệt tích.

-Lão Tứ, một kẻ hội đủ trí lực, ra tay không câu nệ, dám một tay gây ra tổn thất cho một đại tông môn. Hắn không còn là ngươi trước kia phế vật đệ tử nữa.

Chấn động, tin tức này càng khiến không khí bên trong động phủ bị đốt nóng.

-Tứ Trưởng Lão ngươi không nói gì ắt hẵn những lời Đại Trưởng Lão đều không sai đi.

-Các ngươi đã cho hắn một danh ngạch ắt hẳn tên tiểu tử kia niên kỉ hợp cách, ta ra phán quyết Trần Duyên phải tham dự Bách Niên Chi Chiến sắp tới.

Tông chủ ý đã quyết dù có trời cũng khó khiến hắn thay đổi, Trần Duyên kì này dấn thân vào cuộc chiến sắp tới là chuyện không thể tránh khỏi, Tứ Trưởng Lão bất đắc dĩ đành phải nhận lời.

-Tốt, danh ngạch cho Bách Niên Chi Chiến đã định, các ngươi quay về cứ án theo lệ cũ mà thi hành.

-Tông chủ thiên uy sánh cùng nhật nguyệt.

Mười vị Trưởng lão đồng thanh hét lớn.