Chương 137: Ma Huyết Tông nhị trưởng lão

- Agh…Agh…Agh… giết ta đi…

-Cầu xin đại nhân hãy cho tiểu nhân được chết…

Nam nhân huyết bào chậm rãi bước đi trên con đường nhỏ (giống như bờ đê hai bên là đồng ruộng ấy ^-^) hai bên đường đều là huyết hồ. Cảnh tượng khủng bố khiến kẻ khác phải nôn mữa. Hàng ngàn hàng vạn phàm nhân ngụp lặn thống khổ bên trong huyết dịch tanh tưởi của chính bọn họ, thi thể, nội tạng trôi lền bền không khác gì địa ngục.

-Đại…đại sư huynh, sư phụ lần này triệu kiến chúng ta không lẽ có chuyện hệ trọng.

Tên sư đệ nhỏ tuổi theo sau lại không thể nào nghiêm nghị như hắn, đã bao nhiêu lần đi qua đây không lần nào tên tiểu tử này tránh khỏi cảm giác ghê tởm. Hắn như in lần đầu được diện kiến sư phụ lão nhân gia đang ngăm mình trong huyết hồ này, mặc cho huyết khí tanh tưởi xộc lên mũi bên kia những tên cốt đột không ngừng ném phàm nhân xuống bên dưới.

Đại sư huynh hắn gọi không ai khác chính là Huyết Phong đã đột phá Trúc Cơ trung kì, trước khi tên Huyết Nha nịnh bợ kia xuất hiện vị đại sư huynh này chính là đệ tử lão đắc ý nhất.

Huyết Phong chỉ lẵng lặng lắc đầu, bước chân không hề ngừng nhịp cứ giữ nguyên tốc độ bước đi.

-Đệ tử Huyết Tu cùng đại sư huynh Huyết Phong xin cầu kiến.

Đến gần mật thất, Huyết Tu lặng lẽ đứng chờ bên ngoài chỉ dám phong một truyền tin phù vào bên trong.

Chừng ba hô hấp thạch môn nặng nề khai mở để lộ phía sau là một thạch động nho nhỏ chỉ đủ để một người bước qua. Huyết Phong dẫn đầu bước vào bên trong. Đi hết một quãng dài, trước mắt hắn dần lộ ra ánh sáng.

-Đệ tử Huyết Phong (Huyết Tu) bái kiến sư phụ.

Cả hai đồng thanh đầu cúi sát.

-Huyết Phong.

Giọng nói đầy tang thương, đây có lẽ đã gần như không phải tiếng người, âm thanh khan đặc đến mức khó có thể nghe ra.

-Có đệ tử.

-Nhiệm vu ta giao cho người đã hoàn thành chưa?

Huyết Phong mồ hôi chảy dài run giọng:

-ệ ử ã ất ại in ư ụ ị ội. (đệ tử đã thất bại xin sư phụ trị tội).

-Hửm.

Huyết Tu quỳ gối bên cạnh nhướng mày kinh ngạc.

-Là kẻ nào làm.

Phía sau rèm cửa Nhị Trưởng Lão làm sao không nghe được ra kết cục, phát hiện Huyết Phong lưỡi bị chẻ làm hai như mãng xà lưỡi khiến lão nội trận lôi đình.

-Mối hận này chính tay đệ tử sẽ tự lấy lại. (từ giờ Huyết Phong sẽ nói ngọng nha ae hehehe )

Huyết Phong mặt đỏ như máu nhớ lại nhục nhã khoảng khắc khiến hắn nghiến răng căm thù.

-Không lẽ Tam Vô Trùng bí mật cài cắm trên người tiểu súc sinh kia bất thành?

Lão cũng có chút kinh ngạc, tên đệ tử này thường ngày cẩn mật khiến lão rất vừa lòng. Cứ nghĩ chuyến đi lần này mười thành nắm chắc khiến Trần Duyên phải ngã xuống nhưng không ngờ hắn lại thất bại trở về.

-Tam Vô Trùng đã bám trên người hắn chỉ là…

-Là gì?

Lão nghiêm giọng.

Huyết Phong bị uy áp từ lão đè nặng làm cho cả người run rẫy, hắn tin rằng dù chỉ một câu khiến lão không hài lòng lão liền không do dự giết hắn trù hồn luyện phách.

Bất đắc dĩ hắn đành khai báo toàn bộ sự thật, thân là đệ tử Huyết Phong biết bản lãnh của lão cao cường biết nhường nào. Hàng ngàn năm thua thiệt trên tay Phong Lão Ma khiến lão gần như điên cuồng tìm mọi cách trả mối thù sâu nặng.

Từng lời hắn nói ra càng khiến huyết khí trên người lão trở nên nặng nề, huyết khí tanh tưởi khiến người khác phải nôn thốc.

-Tiểu tử kia rất có khả năng là súc sinh hỗn huyết.

Trên thế gian này quả thực có hàng vạn thứ lạ lùng, thiên kì bách biến lão chỉ có thể phỏng đoán. Con ngươi khác thường của Trần Duyên không nhỏ có khả năng là huyết thống từ yêu thú.

Đệ tử chân truyền duy nhất của Tứ Trưởng Lão Ma Kiếm Tông sợ rằng tin tức về thân thế của hắn các thế lực lớn đã sai người lật đi lật lại mấy tấc đất. Có điều tất cả mọi nỗ lực điều uổng phí, một chút thông tin dù chỉ là nơi Trần Duyên ra đời đều bặt vô âm tín điều đó càng dáy lên không ít tin đồn trong đó lời đồn đại hắn là hỗn huyết của nhân loại cùng yêu thú thuyết phục hơn cả. Nhưng đứng trước uy danh của Ma Kiếm Tông đã không ít kẻ ba hoa bị truy diệt cửu tộc làm cho tin đồn dần bị trấn áp.

-Sư… huynh… hắn… đã chết chưa…?

Nơi huyết tinh nồng đậm nhất truyền ra thứ âm thanh khó nghe không kém, bên trong chính là một nhân loại tứ chi ngán củn… thật ra thì tứ chi đã không còn lành lặn. Hắn thở hỗn hễn khó khăn cất tiếng.

-Nha nhi ngươi nên chú tâm hồi phục thương thế, súc sinh kia chỉ là tiểu kiến hôi dễ dàng chà đạp.

Lão nhẹ giọng.

Huyết Nha ba năm trước được Ma Huyết Tông dùng cái giá không tưởng đổi lấy 10 viên thượng phẩm linh thạch cùng vô số tài nguyên chân quý khác. Ma Huyết Tông trên dưới người đương nhiên không điên khùng chịu bỏ ra cái giá đó để chuộc về mười tên đệ tử bại trận. Nhưng Nhị Trưởng Lão lại lên tiếng chấp thuận khiến cho tông môn người trên kẻ dưới oán than không dứt. Kết cục cũng không hề thay đổi, tổn thất bao nhiêu thứ khiến mấy lão Kim Đan tu sĩ cũng phải nhói đau khi đem về chỉ là một “nhân côn” không hơn không kém, hắn cũng chỉ còn lại một hơi thở cả đời cũng chỉ ăn chờ chết.

Điều này cũng khiến không chỉ những chi khác trong tông môn, ngay cả lão đệ tử cũng xuất hiện tia bất bình. Huyết Nha thiên phú quả thật không kém nhưng trong Ma Huyết Tông kẻ có thiên phú như hắn không mười thì cũng trăm vậy mà cái giá bỏ ra lại gấp mười lần một tên tu sĩ Trúc Cơ vừa đột phá.

Trong Ma Huyết Tông cái tên Huyết Nha giờ đây đã trở thành trò cười trong đám đệ tử còn hay truyền với nhau rằng “làm người phải được như Huyết Nha huynh đệ, sắp chết cũng khiến tông môn thổ ra không ít đưa hắn về”.

-Nhưng…ta…Ộc…

Huyết Nha tức giận đến thổ huyết ngất đi.

-Huyết Phong ngươi lui ra.

Huyết Phong ghi hận nghiến răng nhưng vẫn cáo lui để lại hắn sư đệ Huyết Tu.

-Sư phụ.

Huyết Tu thành khẩn bái lạy.

-Không cần phải quá nghiêm trọng đứng lên là được.

Lão nhẹ giọng khiến Huyết Tu rùng mình. Hắn còn nghĩ ràng mình nghe nhầm, đại sư huynh chưa bao giờ không hành lễ cùng sư phụ tiếp chuyện đặc ân này khiến hắn thụ sũng nhược kinh.

-Huyết Tu ngươi đã theo ta bao nhiêu năm?

-Đệ tử sư phụ ban cho được theo hầu tới nay đã hơn mười năm.

Huyết Tu kinh cẩn.

-Hahaha ngươi còn nhớ được quả không uổng công lão phu bồi dưỡng. Nay ta có điều này cần ngươi bí mật hoàn thành ngươi liệu đủ khả năng lãnh nhiệm trọng trách.

Lão hài lòng mỉm cười.

-Dù có lên núi đao xuống biển lửa đệ tử cũng không lùi bước.

Hắn vội vàng chứng tỏ lòng kiên trung.

-Ngươi lại gần đây.

Bàn tay khô gầy xuất hiện sau màn che.

Huyết Tu sợ hãi nhưng hắn không dám không nghe lời thận trọng từng bước tiến tới. Không chút tiếng động, hữu thủ khô gầy bất ngờ bắt lấy hắn thủ cấp.

-Sư…sư phụ…

Thân thể bị chế ngự Huyết Tu cảm giác điều không lành.

-Nếu ngươi đã một lòng trung thành thì hãy vì lão phu mà chết đi.

Lão lạnh lùng khóa chặt mọi cử động, không hề thương tiếc Huyết Tu bị ném về phía huyết hồ nơi Huyết Nha trị thương.

-Để ngươi sống cũng không ích gì, ít nhất cái chết của ngươi cũng khiến ta nhi tử thêm một phần hồi phục.

Huyết Tu thảm thương dần chìm sâu vào huyết dịch, ánh mắt hắn hiện rõ vẻ không cam tâm