Chương 18: Thu phục Phong Uẩn Tuyết Ưng

Chương 18: Thu phục Phong Uẩn Tuyết Ưng

Con Phong Uẩn Tuyết Ưng dù bị đánh ngất nhưng vẫn liên tục phản kháng kịch liệt, ba sợi xích linh lực của cũng trở lên giao động kịch liệt.

Đây là biểu hiện thường thấy của linh thú khi phải chịu ký kết, hầu hết linh thú sẽ không đơn giản chịu ký kết dễ dàng với nhân loại, dù là đã đánh bại chúng.

Võ Huyền 'hừ' nhẹ một tiếng, từ khống thú tâm ba sợi xích khác lại tiếp tục bay ra trói lấy con Phong Uẩn Tuyết Ưng.

Đối lại sức mạnh của Võ Huyền, tâm thức của Phong Uẩn Tuyết Ưng cố gắng thoát khỏi sợi xích ký kết của hắn.

Nhưng chỉ với ba sợi xích Phong Uẩn Tuyết Ưng còn chẳng thể thoát khỏi, thì với sáu sợi xích nó chẳng thể thoát khỏi.

Song Phong Uẩn Tuyết Ưng cũng không dễ dàng khuất phục Võ Huyền, nó không phản ứng dữ dội như trước, mà cứ gần lúc ký kết thành công thì lại phản kháng một lần, khiến việc ký kết không thể hoàn thành.

Võ Huyền biết nếu chỉ dùng sáu sợi xích thì không thể nhanh chóng ký kết được với Phong Uẩn Tuyết Ưng, nhưng hắn cũng có chút đắn đo có nên tạo thêm hai sợi xích hay nữa không.

Phải biết sợi xích liên kết với linh thú không phải tạo ra từ là linh lực bình thường, mà là linh lực được tinh luyện trong bản mệnh thú tâm của hắn.

Số linh lực được tinh luyện này của Võ Huyền có vô cùng ít vì cứ tinh luyện ra được bao nhiêu đều sử dụng để ôn dưỡng bản mệnh thú tâm cả, thế nên linh lực tinh luyện đều là trong tình trạng không đủ dùng.

Và quan trọng hơn Thông Linh trận cũng không cho hắn mang theo nhiều, nên số lượng linh lực tinh luyện còn lại chỉ đủ để hắn tạo ra hai sợi xích nữa mà thôi.

Xem ra chẳng thể tiết kiệm được, giá như thứ sức mạnh thần bí giúp hắn trong khoản ký kết này thì tốt quá, nhưng như vậy thì quá tham lam rồi.

Võ Huyền lại lần nữa điều động linh lực trong cơ thể tạo thành hai sợi xích bay về phía Phong Uẩn Tuyết Ưng.

Hai sợi xích vừa khóa chặt vào Phong Uẩn Tuyết Ưng liền khiến linh hồn của nó chấn động, lần này nó chẳng thể phản kháng, mà 'chấp nhận' việc ký kết giữa nó và Võ Huyền.

Sau khi ký kết thành công, tám sợi xích kéo Phong Uẩn Tuyết Ưng vào trong cơ thể Võ Huyền, hiện tại hắn đang ở trong dạng thực thể linh hồn nên khống thú tâm không có ở bên cạnh người hắn, nhưng đã ký kết thành công với Phong Uẩn Tuyết Ưng rồi thì dù hắn có bị đánh bật về Khống Thú đại lục, Phong Uẩn Tuyết Ưng vẫn sẽ theo hắn trở về.

Chuyến đi lần này của hắn xem như đã thành công viên mãn.

Nhưng Võ Huyền chưa vội trở về Khống Thú đại lục, hắn muốn được ngắm nhìn linh thú và hung thú ở Thiên Thú giới thêm một chút.

Vì hắn nghe nói, có rất nhiều linh thú và hung thú ở Thiên Thú giới mà Khống Thú đại lục không có.

Khi Phong Uẩn Tuyết Ưng đã ở trong người Võ Huyền, từ đằng xa một con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành bay về.

Võ Huyền liền vội nhảy ra khỏi tổ của Phong Uẩn Tuyết Ưng, không giống lúc leo lên có phần cẩn trọng, hắn lúc này chỉ muốn nhanh chóng leo xuống, thoát khỏi tầm mắt của Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành.

Song nào có dễ dàng như Võ Huyền nghĩ, Phong Uẩn Tuyết Ưng vốn có cặp mắt nhìn rất xa, khi Võ Huyền nhìn thấy bóng đen của nó bay về, thì nó đã nhìn rõ ràng Võ Huyền đang ở trên tổ của nó.

"Iêu!"

Con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành gào lên một tiếng đầy tức giận, tốc độ của nó bỗng chốc xé gió lao tới Võ Huyền.

Võ Huyền cảm giác sau gáy là một luồng khí lạnh ngắt, hắn nuốt một ngụm khí lạnh, hai tay buông khỏi vách núi, thả cho cơ thể rơi tự do xuống dưới.

Võ Huyền tuy rơi xuống nhưng không quên ngoái cổ lại đằng sau nhìn, hắn không thấy động tác nó tấn công ra sao, mà chỉ thấy con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành cắm chân vào vách núi, dưới chân nó vách núi đã lún sâu vài thước một lớp băng dày đóng chặt quanh vết lún, sâu bên trong lớp băng, tầng đá của vách núi ôm lấy chân của nó bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

Song núi tuyết không hề chấn động, đến cả một bông tuyết cũng chẳng hề rơi xuống, ánh mắt nó căm hận nhìn chằm chằm vào hắn không rời.

Võ Huyền không hề sợ hãi ánh mắt cùng sủng kỹ vừa rồi con Phong Uẩn Tuyết Ưng đá ra, mà hắn cảm thấy chờ mong Phong Uẩn Tuyết Ưng của mình có thể tung ra sủng kỹ Băng Phong Cước mạnh như vừa rồi của con Phong Uẩn Tuyết Ưng kia.

Võ Huyền rơi 'phịch' một cái xuống lớp tuyết, không dám chần chừ, hắn bật người đứng dậy, vận dụng sức mạnh thần bí trong cơ thể chạy một mạch thoát khỏi núi tuyết, hướng hắn di chuyển là một khu rừng rậm rạp.

Con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành không đuổi theo Võ Huyền ngay mà quay về tổ kiểm lại một lần, nó phát hiện trong tổ thiếu mất một đứa, lúc này iền giận giữ kêu gào, hai cánh lớn vung ra, phong linh lực bao phủ lấy nó, chỉ trong nháy mắt trên vách đá chỉ còn lại vài bông tuyết rơi vãi cùng bốn con Phong Uẩn Tuyết Ưng non đang ngơ ngác.

Võ Huyền nhờ có sức mạnh thần bí nên chạy rất nhanh, song hắn không có thời gian quay đầu lại đằng sau vì hắn đoán rất có khả năng Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành sẽ đuổi ngay phía sau.

Hắn đã từng nghiên cứu qua về Phong Uẩn Tuyết Ưng trong một quyển Thú giám, trong đó có khá đầy đủ thông tin về nó, từ huyết mạch, sủng kỹ, đặc kỹ, đặc điểm nhận dạng, cách thức săn mồi, tính cách đều có cả.

Phong Uẩn Tuyết Ưng học được sủng kỹ rất đa dạng từ hai hệ băng, phong linh lực, nhưng có hai sủng kỹ mà Võ Huyền chú ý đặc biệt đến, đó là sủng kỹ độc quyền Băng Phong Cước, sủng kỹ địa cấp thượng phẩm, đây cũng là sủng kỹ khi nãy mà Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành thi triển.

Khi thi triển sủng kỹ này, chân của Phong Uẩn Tuyết Ưng sẽ phủ nên một lớp sương tuyết của băng linh lực, cùng sự sắc bén của phong linh lực bên ngoài, và khi thi triển chúng mục tiêu sẽ giống với vách đá mà con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành đá vào.

Tất nhiên để đá được một cước như con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành kia thì không chỉ cần thực lực mà còn cần luyện tập rất nhiều.

Và sủng kỹ thứ hai Võ Huyền chú ý có tên là Phi Phong Ảnh, sủng kỹ này không hề có cấp độ, mà nó là một sủng kỹ bổ trợ cho sủng thú, sủng kỹ này một khi được sủng thú có phong hệ linh lực thi triển tốc độ thoáng chốc có thể tăng lên gấp hai, gấp ba lần.

Từng có điển tích ghi nhận, một con Phong Uẩn Tuyết Ưng cửu cấp thi triển Phi Phong Ảnh tốc độ của nó tăng lên những năm lần, và nhờ vào việc kết hợp Băng Phong Cước và Phi Phong Ảnh giết chết năm con hung thú cùng cấp.

Điều này tưởng chừng khá bình thường với các hung thú và linh thú có huyết mạch cao, nhưng đối với một linh thú chỉ có huyết mạch hắc sắc trung phẩm thì là một điều đáng để mọi người suy nghĩ.

"Iêu...!"

Trên trời một tiếng hét sắc nhọn vang lên, Võ Huyền vừa nghe thấy tiếng hét liền biết Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành đã đuổi đến.

Hắn thầm nhíu mày, từ lúc rời khỏi núi tuyết hắn vẫn luôn di chuyển bên dưới các tán cây khổng lồ, tốc độ di chuyển cũng không nhanh, vì cứ chạy được một đoạn hắn sẽ lại đổi hướng một lần, nhưng không hiểu sao con Phong Uẩn Tuyết Ưng trưởng thành vẫn biết hắn chạy hướng này mà đuổi theo.